Yêu Phải Một Nam Bộc!

Chương 9: Giải mã




Diệp Phong mặt hậm hực, đưa tay chống cằm dựa vào cửa sổ. Bầu không khí trở nên căng thẳng. Miếng thịt dâng đến tận miệng nhưng lại không ăn được, anh không cam, cau mày hỏi:

- Sao hôm nay cậu tới đón tôi sớm thế?

Người tài xế khá bất ngờ với câu hỏi của Diệp Phong nhưng cũng kiêng nể trả lời:

- Hôm nay tôi có lịch tập gym ở gần đây, cậu chủ bảo tôi đến đón thì tôi liền lái xe đến. Nhưng.. có chuyện gì vậy ạ?

Diệp Phong khó chịu đáp lại:

- Trừ 3 tháng lương. Không nói nhiều!

- H..hả? Ừm.. à.. V..vâng~

Cậu tài xế trẻ ngơ ngác vẫn chưa hiểu chuyện gì nhưng cũng đành gật đầu chấp nhận. Cái kết quá đắng cho chàng trai..

Hôm sau, tại tập đoàn Vador..

Diệp Phong đang tập trung làm việc vô cùng bận rộn, những cú điện thoại và tài liệu, bản thảo liên tục được gửi đến..

*Rừm..rừm..rừm~* (Tiếng điện thoại rung trên bàn)

Diệp Phong tay đang viết. Anh mò mò tay lên bàn tìm điện thoại.. nhấc lên nghe, giọng lạnh lùng:

- Ai gọi thế? Có chuyện gì vậy?

- Tôi Trạch Minh đây. Ha~ Chí cốt gọi tới mà không thèm xem tên luôn à? Cậu phũ phàng với tôi quá đấy!..

- Tôi đang rất bận. Không có chuyện gì thì tắt máy đây..



- Này này này, đương nhiên là có việc tôi mới gọi cậu giờ này chứ. Người mà cậu nhờ tôi điều tra có kết quả rồi.. Khá thú vị đấy~ Cậu định bao giờ thì xem đây??

Diệp Phong nghe thấy liền buông viết xuống đứng lên hướng về phía cửa sổ:

- Chà! Cậu làm việc khá nhanh lẹ đấy.. Tôi muốn xem ngay bây giờ! Cậu đem đến công ty tôi ngay đi~

Minh Trạch cười to đáp:

- Ha ha~ Hứa Tổng chúng ta xem ra rất hứng thú thì phải. Được thôi, tôi sẽ đến ngay!

*Tít*

...

Trạch Minh tới trước phòng chủ tịch, đẩy sầm cửa la lên:

- Surprise!! Tôi đến rồi này! Trà đâu, rượu đâu đem ra đón khách quý này Hứa tổng!

Diệp Phong cười mỉm, đáp:

- Cậu bớt trẻ con lại đi. Ngồi đi. Chúng ta bàn việc chính nào!

Trạch Minh hí hửng ngồi, để văng trên bàn một xấp giấy kèm hình ảnh.

- Đây, thứ cậu cần này!

Diệp Phong ngồi xuống cầm lấy xem.. Miệng mấp máy đọc:

- Hạ Lạc Phàm, 19 tuổi,..

Diệp Phong đã đọc qua thông tin này trong hồ sơ nên chỉ nhìn lướt qua, anh gác chân lên đùi, lật sang trang khác..



"Xuất thân từ cô nhi viện Thiên Ái. 12 tuổi bỏ trốn khỏi Thiên Ái đi tìm việc làm. Hạ Lạc Phàm đã xin làm ở tiệm hoa, hầu bếp, giúp việc theo giờ.. Tuy còn nhỏ tuổi nhưng năng suất làm việc vô cùng cao. Số tiền kiếm được toàn bộ đều lo vào việc học và chi phí nhà ở.. Năm 14 tuổi do kiến thức vượt hẳng học sinh bình thường nên không cần học qua lớp 9 mà lên thẳng cấp 3. Trong những năm cấp Hạ Lạc Phàm đã đi làm đủ việc để lấy tiền lo cho năm Đại học. Nhờ số tiền lớn từ học bổng quốc gia, Hạ Lạc Phàm đã thi tuyển xuất sắc vào trường Đại học quốc gia Từ Hi. Năm 19 cô đỗ tốt nghiệp và được tuyển chọn vào Tập đoàn Vador!" - Diệp Phong đọc thầm.

Khá ngạc nhiên về xuất thân bình thường của Lạc Phàm. Diệp Phong cầm những tấm ảnh từ lúc nhỏ đến lúc lớn lên xem..

Trạch Minh thờ người, giọng trầm nói:

- Cô ta được người dân phát hiện ở một góc nhỏ ở phố Túc Hà. Mọi người gần đó bảo lúc đó cô ta chỉ tầm 1 tuổi, trên người đầy máu me, nhưng cậu biết không..?

Diệp Phong ngạc nhiên ngước nhìn Trạch Minh:

- Biết chuyện gì?

- Vết máu đó không phải là của đứa bé mà là của người khác.. - Trạch Minh nói với vẻ bí ẩn.

- Người khác? Là ai?

Trạch Minh thản nhiên trả lời:

- Cái đó thì cậu đi mà hỏi ông trời. Tôi chịu! Hơi~ Tôi phải đi đây. Cậu ngồi đó mà ngẫm đi.. Nhớ đừng nuốt lời hứa đó.

Nói xong Trạch Minh lấy thế đứng lên, tay bỏ vào túi quần đi khỏi..

- 1 tuổi? Máu? Phố Túc Hà? Cô ta rốt cục là ai chứ !?

....

Diệp Phong suy tư một lúc thì bỗng la toán lên:

- Hừ! Mặc kệ cô ta là ai. Chỉ cần biết cô ta chắn chắn sẽ là cô dâu của Diệp Phong mình là được.. Tôi chấm cô rồi! Cô không thoát khỏi tay tôi đâu Hạ Lạc Phàm !!! ..