Lúc này tại trường đua ngựa Thiên Mã,đây được coi là một tụ điểm vui chơi có tiếng ở Đông Thành,ông chủ của nơi này rất thần bí đến nay vẫn không ai biết,mọi người chỉ biết đến A Tuân là quản lý trông coi nơi đây.Tú An sau khi đã đậu xe xong thì cô đi vào thẳng bên trong trường đua,vừa đến cửa thì cô đã nghe tiếng reo hò ầm ỉ của mọi người,một âm thanh hỗn độn đầy tạp nham,thân hình nhỏ nhắn chen chúc vào giữa đám đông,Tú An đưa mắt dáo dác nhìn xung quanh.Lúc này,ánh mắt cô dừng lại ở một chiếc bàn phía trên khán đài,nơi đây không hề bị chen lấn,ngược lại rất là thông thoáng thoải mái với những dãy bàn được sắp xếp gọn gàng.Tú An thừa biết đó là chỗ vip dành cho những công tử lắm tiền nhiều của,sẵn sàng vung ra một số tiền lớn để được ngồi trên vị trí đó.
Nổi bật trong các dãy bàn là một thanh niên vóc người cao lớn,gương mặt điển trai đang ngồi,anh cũng đưa mắt nhìn trước ngó sau,dường như anh ta đang chờ đợi ai đó.Bỗng,miệng nở nụ cười tươi khi ánh mắt anh ta dừng lại trên người Tú An,đưa tay vẫy vẫy về phía cô,anh hô to.
-Tú An !Đến đây
Tú An cũng đã nhìn ra anh ta,cô nhanh chóng đi đến chiếc bàn,tự nhiên ngồi vào chiếc ghế bên cạnh anh ta,đưa mắt nhìn về phía trường đua với những chú ngựa hung mãnh đang đứng chuẩn bị vào cuộc đua,môi nở nụ cười thích thú.
-Em vui lắm đúng không ?
Tú An lười biếng nhìn đến anh ta,cô vẫn hướng mắt nhìn về phía trước nhàn nhạt đáp.
-Anh thừa biết rồi mà còn hỏi
Chí Bình cười khổ trước sự lãnh đạm của cô em họ,nhưng không vì điều đó mà anh sẽ chán ghét cô,ngược lại vô cùng yêu thương, cưng chiều cô hết mực.
-Em uống gì để anh kêu
-Gì cũng được
Chí Bình đưa tay ra hiệu cho người phục vụ đi đến nhanh chóng nói :
-Đem đến đây ly nước cam
Người phục vụ cúi đầu cung kính nói :
-Dạ
Đi vào trong tầm lát sau thì người phục vụ đã trở ra,đặt ly nước cam lên bàn rồi lui trở vào.Lúc này Chí Bình mới nói :
-Em uống đi
Tú An quay mặt lại phía anh,đưa tay cầm lấy ly nước cam rồi nhẹ nhàng đưa lên miệng uống,sau đó cô nói :
-Hôm nay ở đây diễn ra cuộc đua gì mà thấy mọi người hưng phấn thế
Chì Bình nhìn ra vẻ tò mò hứng thú của cô thì cười nói :
-Em thật may mắn,về đúng lúc được xem trận đua có một không hai
Tú An khó hiểu hỏi :
-Là sao ?
-Hôm nay diễn ra cuộc đua giành chức Mã Vương,chú ngựa nào thắng sẽ thành Mã Vương của Thiên Mã năm nay,nên bây giờ mọi người đang thi nhau đặt cược ầm ầm em không thấy sao
Nghe Chí Bình nói thế, Tú An cũng đã hiểu đây là cuộc đua thường niên mỗi năm tổ chức một lần,nghe đâu chủ của Thiên Mã đưa ra giải thưởng rất cao cho cả chủ nhân và chú ngựa của mình nếu như dành chiến thắng,cho nên cứ đến ngày diễn ra cuộc thi thì có rất nhiều người huấn luyện ngựa từ mọi miền tề tụ về đây để tham dự.Phải trải qua sự lựa chọn vô cùng khắt khe để chọn ra mười chú ngựa vào vòng đua chung kết hôm nay,cũng vì vậy mà số người lên xem tăng vọt,không chỉ được xem họ còn có thể tham gia cá cược,nếu chọn đúng chú ngựa thắng cuộc sẽ được một số tiền kha khá.
-Em có muốn đặt cược không?Tiền anh sẽ chi
Tú An nở nụ cười diễm lệ nói :
-Chí Bình thiếu gia đúng là có khác,nếu như anh đã chịu chi như vậy thì em sẽ rất sẵn lòng
-Em có cần nói khích anh vậy không hả ?
Tú An nhún vai,trề cái môi đỏ mọng nói :
-Không hề
Chí Bình cũng đành chịu thua cô,anh nói tiếp :
-Em chọn chú nào từ một đến mười
Tú An đưa mắt nhìn về phía trước mặt,mười chú ngựa được đánh số từ 1-10,chú nào cũng khỏe mạnh thiện chiến.Nhìn qua một lượt,Tú An dừng lại ở chú ngựa số 3,với màu lông trắng muốt,vẻ ngoài không bắt mắt nhưng những chú ngựa khác,còn phần gầy gò hơn,nhưng cô nhìn thấy ở chú ngựa này có một sự khác biệt gì đó thu hút cô.
-Chú ngựa số 3
Chí Bình nhìn về phía trước mặt,ánh mắt có phần ngờ vực hỏi :
-Em chắc chắn chứ ?
Tú An gật đầu khẳng định nói :
-Em chắc
-Một chú ngựa nhìn thua xa những con khác mà em chọn hả ? Xấu không nói đi,mà em nhìn xem nó còn ốm thế kia lấy sức đâu mà đua.Em đừng thấy anh chi tiền rồi chọn bừa nha
-Em tin vào trực giác của mình,nếu anh không tin vậy em tự bỏ tiền mình ra cược cũng được mà
Nghe lời cô nói,Chí Bình biết cô không hề đùa,vậy là cô đã chắc chắn với sự lựa chọn của mình,anh liền nói :
-Anh không có ý đó
-Vậy anh nhanh đi đánh cược chú ngựa số ba cho em đi
Chí Bình có phần nghi ngờ về cái trực giác của cô,nhưng một khi cô đã đưa ra quyết định thì khó mà cưỡng lại được,anh đưa tay về người phục vụ đi đến.
-Cho tôi đặt cược chú ngựa số ba
Người phục vụ nhanh chóng lấy tờ phiếu ghi cho anh xong thì đi đến chỗ những bàn khác.Lúc này tiếng loa thông báo cuộc đua sắp bắt đầu,tiếng kèn thổi inh ổi,hoà cùng tiếng reo hò của tất cả mọi người có mặt làm cho nơi đây trở nên nhộn nhịp ồn ào hơn bất cứ đâu.Phấn khở mải mê nhìn,bất ngờ Tú An cảm nhận có luồn hơi lạnh xẹt qua người mình,cô quay mặt nhìn đến thì thấy có bóng lưng dài rộng của một người phớt qua mình,đi sau anh ta là hai người đàn ông nữa,không biết sao chỉ nhìn thoáng qua mà cô cảm giác có một sự quen thuộc cứ như là đã gặp qua ở đâu đó rồi.