Yêu Nhầm Chị Dâu

Chương 5




Buổi sáng sớm tinh mơ,những ánh nắng đầu tiên khẽ chiếu gọi chào ngày mới,vệt nắng vàng nhè nhẹ không quá sáng làm người ta khó chịu,dịu nhẹ len lỏi phản chiếu trên tấm kính trong suốt của ô cửa sổ,luồn lách qua tấm rèm nhẹ bay du đương theo gió,rọi lên gương mặt nhỏ nhắn đang say giấc trên chiếc giường lớn.Tú An bị ánh nắng phá tan đi giấc mộng đẹp,đưa tay lên che đi ánh sáng có hơi làm cô chói mắt,hàng lông mi dày khẽ lay động,từ từ hé mắt,khẽ cựa mình cô ngồi dậy,vươn tay vận động cơ thể sao một giấc ngủ dài...

"Teng...teng...teng..."

Tiếng ngân chuông của chiếc điện thoại được đặt bên cạnh đèn ngủ vang lên,Tú An lười biếng đưa tay cầm lấy,nhìn thấy số gọi đến đôi mày lá liễu hơi cau lại,có phần khó chịu,nhưng sau đó cô lướt nhẹ ngón tay lên trên màn hình rồi đưa lên tai, cô nói với giọng chưa tỉnh ngủ.

-Alo

Đầu dây bên kia có phần hấp tấp nói :

-Em nhanh đến đây đi

-Mới sáng mà anh kêu em đến đâu hả ?

-Mặt trời đã lên cao rồi đại tiểu thư tôi ơi,hôm nay ở trường đua diễn ra cuộc thi hằng năm rất đông vui.Biết em rất thích nên anh mới rủ đó

Người đang nói chuyện với cô chính là ông anh họ của cô Trịnh Chí Bình,anh là con trai độc nhất của dì ba Tú An,một công tử chính hiệu,ăn chơi nhiều hơn là làm,anh cực kỳ yêu thương Tú An,bởi bản tính trăng hoa của anh nên Tú An có phần không thích đi với anh.Dù có khó chịu nhưng được rủ đi xem thứ mình yêu thích đam mê thì cô sẽ sẵn sàng.Tuy là tiểu thư một gia đình danh giá nhưng Tú An lại không phải mẫu người lãng mạn,sở thích của cô rất khác người,đam mê những thứ có cảm giác mạnh,những cái đáng lý chỉ dành cho con trai,trong đó đua ngựa được xem như một trong những sở thích quái gở của cô.

Tú An nhanh chóng bước xuống giường,đôi chân dài trắng nõn ẩn hiện dưới lớp váy ngủ dễ thương,cô đi về phía phòng tắm.Tầm lát sau trở ra,trên người cô đã là một cái đầm đen ôm sát lấy vóc người thon chuẩn của mình,đi đến chỗ kệ giày,bên trong chứa rất nhiều mẫu giày cao gót của những thương hiệu nổi tiếng,đặc biệt đều là phiên bản giới hạn,nhìn qua một lượt cô chọn đôi bốt đen sành điệu rồi mang vào chân mình,đứng trước chiếc gương lớn,bên trong là hình ảnh phản chiếu của cô,khí chất toát ra trên người cô có cái gì đó huyền bí ma mị nhưng cũng có sự quyến rũ chết người.Đi đến chiếc bàn trang điểm,soi mình trong gương,đó là một gương mặt nhỏ nhắn cùng làn da trắng mịn không tùy vết,đôi mắt to tròn đen láy,long lanh tựa viên ngọc trân châu sáng lấp lánh,cánh mũi thẳng đứng cao cùng đôi môi nhỏ xinh căng mọng,tạo hóa đã cho cô một nhan sắc trăm năm hiếm gặp.Tất cả trên gương mặt cân đối đến hoàn hảo,không cần trang điểm nhiều,Tú An chỉ thoa nhẹ lên môi một lớp son đỏ,vừa quyến rũ cũng rất kiêu sa.Cảm thấy đã ưng ý,Tú An cầm lấy chiếc túi xách nhanh chóng rời khỏi phòng.

Vừa xuống đến nhà thì cô đã thấy ông cụ Trần ngồi uống trà trên ghế sopha ở phòng khách,cô liền đi đến chỗ ông lễ phép nói :

-Ông ngoại !

Nhìn cô cháu gái cưng ông cụ Trần vui vẻ hẳn,nhìn cô cười hỏi :

-Con đã thức rồi à ?

Ngồi xuống bên cạnh ông,Tú An chưng ra cái dáng vẻ làm nũng nói :

-Dạ,ông cho con đi ra ngoài chơi nha

Ông đã quá quen với việc cô nhõng nhẽo,mỗi khi cô như vậy thì ông lại không thể kiềm được lòng mình mà chiều theo cô mọi sự.Ông cười,những nếp nhăn trên mặt dãn ra theo,nói :

-Con định đi đâu ? Cậu con đã cho người hẹn gặp mặt bên Cố gia rồi đó,chờ họ chọn ngày thì hai đứa sẽ gặp mặt nhau

Với việc hôn ước thì từ lúc biết chuyện Tú An cũng không có thái độ phản đổi hay chấp nhận,ông ngoại đã hết lòng thương yêu chăm sóc cho cô nên nếu hôn nhân của cô giúp được cho gia tộc cùng công việc của cậu thì cô cũng nguyện ý,nên trong lòng của cô từ lâu đã chuẩn bị sẵn tinh thần từ trước,nhưng chỉ có điều sao bây giờ cô lại có một sự do dự,chút tiếc nuối trong lòng mà không biết nguyên nhân do đâu...

Thấy cô im lặng ông ** Trần lại lên tiếng.

-Con sao vậy ?

Lời ông cụ làm Tú An bừng tỉnh khỏi những suy nghĩ rối ren trong đầu,cô liền đáp lại ông.

-Dạ chuyện đó tùy ông và cậu sắp xếp ạ.Bây giờ con đi nha ông

Cô nói xong liền ôm lấy cổ ông cụ hôn lên má ông một cái rồi đứng dậy đi ra phía ngoài,ông cụ Trần vì cái hôn của cháu gái mà cười tươi vui vẻ.Chợt nhớ,ông liền nói với theo.

-Mà con chưa nói với ông là con đi đâu mà

Tú An nhí nha nhí nhảnh đi ra gần đến phía cửa,vẫn tiếp tục đi,cô nói vọng lại.

-Con đi gặp anh họ

Ông cụ Trần lắc đầu nói :

-Con bé này lúc nào cũng ham chơi,đi theo thằng nhóc Chí Bình sợ là nó sẽ làm hư con bé...

Tú An lên chiếc xe Lamborghini Murcielago màu đỏ quý phái,mẫu xe thuộc phiên bản giới hạn trên toàn cầu.Đây là phần quà vào năm sinh nhật 18 tuổi của mình mà cô được cậu tặng.Kể từ lúc ra nước ngoài du học cô đã không sử dụng đến,hôm nay lại được dịp,sẵn cô kiểm tra lại con xế yêu của mình,ngồi vào xe,đặt đôi bàn tay năm ngón thon dài lên vô lăng,Tú An khởi động máy lên rồi lao vút ra khỏi biệt uyển.