Yêu Nghiệt Quay Về: Giả Ngốc Vương Gia, Tiểu Kiều Thê

Chương 13: Bé cưng chúng ta lại gặp nhau rồi




Giản Ly ở trong phòng nghỉ ngơi nghe thấy ngoài sân ồn ào thì bực bội mở cửa ra xem, cảnh tượng đập vào mắt nàng là bốn gã hạ nhân đang ngồi trước cửa chơi bài.

Nàng nhíu mày nhìn những người đang phớt lờ bản thân, âm thanh ồn ào làm nàng thấy phiền, Giản Ly bình tĩnh lên tiếng:

“ Các ngươi ồn ào quá rồi đó ”

Mấy tên hạ nhân nghe tiếng mở cửa cũng chẳng thèm quan tâm, lúc này nghe Giản Ly lên tiếng mới quay đầu nhìn nàng, một tên hất mặt khinh thường cười:

“ Nhị tiểu thư, phu nhân kêu chúng tôi canh chừng cô, cũng không có kêu chúng tôi phải nghe lời cô ”

“ Nhị tiểu thư hãy an phận chút mà ở trong phòng đi, nếu không chúng tôi cũng không biết thương hoa tiếc ngọc đâu ”

Những người khác nghe hắn nói thì vừa chơi bài vừa cười nhạo, tên kia nói rồi liền tiếp tục quay đầu chơi bài không quan tâm đến Giản Ly.

Giản Ly yên lặng nhìn bọn họ rồi lặng lẽ đưa tay vào tay áo, khi rút tay ra trên tay nàng xuất hiện thêm vài cây châm, tay nàng hơi động ngân châm trong tay phóng thẳng về phía những kẻ đó.

Không đến ba giây bốn tên hạ nhân bị trúng chiêu liền ngã ra đất ngất xỉu, Giản Ly bình tĩnh bước lên hai bước ngồi xổm xuống bên cạnh bọn họ, đưa tay rút lại ngân châm trên người bọn họ cất đi rồi đứng dậy xoay người vào trong.

Giản Ly đi đến cái tủ đồ nhỏ trong phòng mở cửa tủ lấy ra một cái mạn che mặt mang lên rồi ra ngoài, dùng khinh công rời khỏi Mộc gia.

Rời đi lúc sau nàng tùy tiện bước đi trên đường nhìn bên này xem bên kia tìm chút thú vị, đúng lúc này ở phía xa vang lên tiếng ồn ào làm Giản Ly chú ý, nàng có chút tò mò mà đi nhanh hai bước về phía trước.

“ Đánh hắn đi... lại tiếp tục a, nhìn xem tên ngu ngốc này là tới chịu đòn haha ”

“ Đúng thật là ngứa da mà, cái này ngốc tử da dày thịt béo, đánh cũng bất tử hắn haha... ”

Bên trong đám người truyền ra tiếng nói cười đầy hả hê làm Giản Ly nghi hoặc.

Đánh hắn?

Đánh ai vậy?

Tại sao lại vậy?

Nàng chen chân vào đám đông, bước lên vài bước nhìn vào thì thấy được một người thiếu niên đang bị người ta đánh.

Hắn mặc một thân bạch y, đầu tóc đen nhánh rũ xuống tùy tiện buộc lên một nửa bằng mảnh vải trắng, hắn nằm cuộn tròn trên mặt đất bị năm tên khất cái liên tục đẫm đạp.

Bọn chúng trên mặt không thể giấu được sung sướng, ác liệt cùng sự đắc ý một cách vặn vẹo lệnh người ghê tởm muốn chết.

Chẳng những vậy lực đạo rơi xuống trên người thiếu niên kia càng lúc càng tăng, người kia bị đánh nhưng hắn cũng không kêu lên, cũng không cầu cứu, có lẽ chính hắn biết dù có cầu xin thì cũng chẳng ai quan tâm hắn cả, cho nên hắn cố chịu đựng.

Giản Ly nhìn cảnh này bất giác cau mày, dường như trong kí ức của nàng đã từng có một cảnh tượng tương tự thế này...

Nàng không thích phiền phức, nhưng mà đám người này làm nàng cảm thấy ngứa mắt quá rồi đó!

Muốn xen vào chuyện của người khác rồi!

“ Dừng tay! ”

Nghĩ là làm Giản Ly không chần chừ mà quát lớn một tiếng, đồng thời cũng từ trong đám người đi ra, những người xung quanh thấy nàng xen vào chuyện của người khác liền nhanh chóng lùi lại rất nhanh xung quanh Giản Ly liền không còn một bóng người...

Nhưng mà nàng cũng chẳng để tâm lắm, nàng nhìn chằm chằm năm người kia lặp lại lời nói của mình một lần nữa:

“ Ta nói là dừng tay! ”

“ Bị điếc à? ”

Bởi vì đông người có chút ồn ào mấy tên khất cái lúc đầu còn không nghe rõ, cũng không thèm để ý là ai ngăn cản mà tiếp tục đánh người.

Đến khi nghe rõ ràng Giản Ly cao giọng lên tiếng lặp lại lần nữa cả đám mới ngây ra giây lát, có một tên phản ứng lại nhanh ngẩn đầu lên nhìn nàng vẻ mặt hung ác nói:

“ Một con nha đầu miệng còn hôi sữa lại thích xen vào chuyện của người khác! ”

“ Biết điều thì mau cút đi cho ông, nếu không lão tử đánh luôn cả ngươi! ”

Bị uy hiếp Giản Ly một chút cũng không kiên nhẫn nói:

“ Phải không? ”

“ Chính là bổn tiểu thư đây rất thích xen vào chuyện người khác! ”

Nàng khẽ cong môi, đôi mắt lạnh lùng vừa nói dứt lời liền xông lên một quyền nặng nề gián xuống trên mặt tên ăn mày vừa nói chuyện với nàng.

Một quyền hạ xuống hắn ta lui lại mấy bước máu từ trong miệng tuông ra, cả răng cũng bị đánh gãy, Giản Ly nhanh nhẹn xoay người bồi thêm một cước đá văng hắn.

Một cước mang theo nàng vốn có sức lực cùng một tia nội lực, tuy không nhiều nhưng đủ khiến hắn ăn đau khổ.

Âm thanh xương cốt đứt gãy răng rắc vang lên vô cùng rõ ràng làm những người xung quanh hít một hơi lạnh, mọi chuyện xảy ra quá nhanh ai cũng không kịp phản ứng.

Tên đó bị đá văng ra rợi bịch xuống đất phun ra một ngụm máu, bên trong còn trộn lẫn vài cái răng của hắn, trực tiếp ngất đi.

Mấy tên còn lại lúc này mới hoàn hồn lại, nhìn thấy huynh đệ bị đánh thảm như vậy liền hiểu được người trước mặt không dễ đối phó, cả đám sợ hãi lặng lẽ lui lại từng bước rồi quay đầu bỏ chạy.

Mà thiếu niên ngồi trên đất lặng lẽ nhìn về phía bóng dáng của Giản Ly hơi nhếch môi, bé cưng chúng ta lại gặp nhau rồi!