Nàng Giản Ly năm 4 tuổi mọi thứ bắt đầu cho cơn ác mộng của cuộc đời nàng.
Năm đó một cô bé lang thang không nhà không cửa không cha mẹ, đi ăn xin trên đường lớn lay lắc sống qua ngày bị một tổ chức khủng bố nhặt về.
Đứa nhỏ bốn tuổi còn chưa hiểu chuyện đời đột nhiên phải đứng giữa ranh giới của sự sống và chết, nàng học được cách giết người khác để giành lấy sự sống cho chính mình, học được cách phải lợi dụng người khác... lợi dụng cả chính mình để đạt được mục đích của bản thân.
Giản Ly lần đầu tiên giết người... lần đầu tiên máu tươi đầy tay... từ đó liền chìm trong bóng tối cô đơn và tuyệt vọng.
Không có ánh sáng nào chiếu vào cuộc đời tối tâm của nàng, cũng không ai cứu rỗi nàng, chỉ có chính nàng như một cái xác không hồn chỉ biết tuân theo mệnh lệnh của tổ chức... sống và thực hiện những đều bọn họ muốn.
Giản Ly 15 tuổi là một công cụ tốt dùng để kiếm tiền cho tổ chức, cô mặc những chiếc váy trắng xinh đẹp đi đến những buổi tiệc của giới thượng lưu, tựa như thiên sứ sao đó giết chết mục tiêu cần thiết.
Khi nhiệm vụ thất bại thời điểm là lúc nàng phải gánh chịu sự trừng phạt khắc nghiệt, những vết thương máu thịt lẫn lộn chồng chất lên nhau trên cơ thể hoàn mĩ của nàng, rồi nó lại được chữa lành ngay cả vết sẹo cũng không có.
Nó lập đi lập lại như một vòng tuần hoàn, như một lời nguyền khiến nàng phát điên!
Khi Giản Ly 20 tuổi rốt cuộc đã thoát ly được sự khống chế của bọn họ, nàng bán tin tức của tổ chức khủng bố cho cảnh sát quốc tế, lại dùng phương thức cực đoan nhất để tìm lấy tự do.
Nàng giết chết bốn kẻ đứng đầu tổ chức, những kẻ đã đem nàng trở về rồi đẩy nàng vào địa ngục không có lối thoát.
Giản Ly bất chấp cả sinh mệnh chạy khỏi nơi như địa ngục tràn đầy ác mộng kia, mang theo một thân vết thương bỏ trốn...
Sao cùng lúc hấp hối bên đường được người ta đưa vào bệnh viện rồi vào sống ở cô nhi viện, về sau muốn sống như một người bình thường cũng đến trường cũng đi làm... thật ra nàng cũng không cần thiết phải đi học... rốt cuộc thì cái gì nên biết hoặc không nên biết nàng đều biết cả rồi...
Chỉ là nàng muốn làm một người bình thường mà thôi... muốn sống như một người bình thường...
Nàng cố gắng che giấu bản thân khác thường, cố làm một người bình thường đơn giản, làm một người thường an phận sống qua ngày...
Giản Ly năm 24 tuổi nàng nghĩ bản thân đi tìm một công việc nào đó tốt một chút làm việc kiếm tiền rồi sống một đời vô ưu vô tư, cảm tình nàng đối với tình yêu không có cái gì ý tưởng... nàng yêu ai có khi chỉ mang đến tai nạn cho người đó...
Hơn nữa quá khứ quá mức khó chấp nhận cũng làm nàng không dám yêu ai... nàng tưởng luôn ở một mình như thế sống cũng thoải mái hơn nhiều.
Chính là không ngờ đến một ngày biến cố lại xảy ra... trong một chuyến tham quan nàng vô tình đi lạc đến một nơi rất kì lạ...
Đứng ở nơi đó trái tim nàng không ngừng co thắt đau đớn dữ dội theo đó còn có sự sợ hãi, lần đầu tiên nàng cảm thấy sợ hãi như thế, nổi sợ toát ra từ sâu bên trong linh hồn... ngay cả lần đầu tiên khi nàng giết người cũng không sợ hãi đến mức đó.
Chỉ là nàng cũng không có vì vậy mà rời khỏi đó... vẫn đi xem xung quanh.
Kiến trúc cổ đại cũ kỹ đã sụp đổ những vẫn có thể nhận thấy được nơi này từng lộng lẫy đến mức nào, khi Giản Ly đi đến cạnh một cái hồ lớn nàng ở bên hồ nhặt được một cây trâm cài của nữ tử... lấm lem những vệt đen khô cứng không biết đã bao lâu... hình như là máu...
Giản Ly không kiềm được tò mò mà nhặt cây trâm lên nhìn một hồi lâu, bàn tay nàng không tự chủ nắm chặt lại siết chặt cây trâm trong tay.
Bên trong trái tim dâng lên sự chua sót, đau đớn khiến nàng không thở nổi, nước mắt không biết vì sao rơi xuống.
Đột nhiên trước mắt nàng trở nên mơ hồ, trong đầu trống rỗng, tựa như bị thứ gì đó điều khiển, bước chân đi tới bên hồ nước cứ như thế nhảy xuống dưới.
Thời điểm nàng lấy lại tinh thần bản thân đã chìm sâu trong nước, nàng muốn bơi lên bờ nhưng tứ chi lại không có chút sức lực nào chỉ có thể mặc kệ bản thân chìm xuống...
Vốn tưởng một đời nàng cứ như vậy mà kết thúc rồi... không ngờ khi một lần nữa mở mắt ra nàng lại trở thành nàng!
•
•
Nàng 10 tuổi Mộc Ly, một đích nữ không được sủng ái... ở trong nhà giống như một người vô hình không ai để tâm.
Cứ vài ba hôm lại bị huynh đệ tỷ muội thậm chí cả hạ nhân đem ra trút giận, đánh đập rồi khinh nhục, bị kế thê của phụ thân ngược đãi, thân phụ ghẻ lạnh không quan tâm có khi hắn còn coi nàng là một cái gai đâm trong thịt hắn nhất định phải trừ bỏ ấy chứ!
Bọn họ mỗi khi không được vui liền đem tất cả trút lên đầu nàng, cuộc sống cùng cực mỗi ngày trôi qua đều khó khăn.
Mộc Ly bị sai đi gánh nước, bị người khác đẩy xuống hồ, sao đó được vớt lên bờ được người ta xách trở về nơi ở rách nát của nàng quăng một chỗ không ai quản.
Mộc Ly luôn chịu đựng, nàng có một thứ quan trọng nhất định phải tìm về, một bản thân khác mạnh mẽ hơn... như vậy nàng mới có thể một lần nữa sống lại nhân sinh của bản thân... thức tỉnh nhưng điều mà mình muốn thực hiện.
Nàng từng mơ thấy một tiểu cô nương... trên người nàng ấy mặc y phục rất kì lạ, nàng chưa từng nhìn thấy qua, cũng mơ thấy nàng ấy ngã quỵ trên đất thân thể đầy máu tươi.
Mộc Ly vẫn luôn tự nhủ nhất định phải chờ, nàng sẽ trở lại, nàng ấy chính là nàng, hãy chờ nàng ấy tới lúc ấy tất cả mới bắt đầu, nàng mới thật sự sống!
Đã chờ thật lâu Mộc Ly rốt cuộc mỉm cười nhẹ nhàng khép lại đôi mắt, nàng cảm thấy được... nàng đã chờ tới rồi, chờ đến ngày nhân sinh mới mẻ bắt đầu... rốt cuộc nàng không phải đau khổ nữa...
Dù là kiếp trước hay kiếp này, Mộc Ly là một nửa linh hồn của Giản Ly, Giản Ly là một nửa linh hồn của Mộc Ly, một linh hồn bị chia cắt thành hai nửa sống ở hai thời đại khác nhau...
Khi đã trở thành một, lời thề được trả giá bằng máu và sinh mạng mới chính thức bắt đầu, dù là kẻ nào cũng sẽ không ngăn cản được thanh kiếm báo thù của nàng!