Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ

Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ - Chương 4




* Cốc cốc *



Tôi vừa gõ cửa vừa nhìn ngang nhìn dọc , ấy chà , quả nhiên vip thiệt nha (⊙o⊙) Trước cửa trồng 2 chậu cây cảnh trông rất xinh , tường mới và trắng tinh chứ không có ố vàng hay màu cháo lòng như các phòng khác (~o~) Ây dà , đặc biệt là phòng 201 tách hẳn với kí túc xá chung , nằm tận cuối dãy nhưng coi bộ nguy nga hơn nhiều



Cơ mà , nhìn chán chê cũng chưa thấy chủ nhận ló mặt ra nhận vở >.



* Cốc cốc *



Tôi gõ lại



im lặng ................



* CỐC CỐC *



Tôi gõ tiếp và to hơn .



im lặng nữa ..........................



* CỐC CỐC ... RẦM RẦM ... *



Tôi đập như muốn phá nát cái của này luôn >.



Lúc tôi giơ tay lên tính đập tiếp thì chợt nghe có tiếng đằng sau :



- Nếu cô còn tiếp tục đập thì chả mấy chốc cửa phòng tôi gãy vụn



Tôi quay ra thì bắt gặp 1 người nam dáng hình cao to , đeo kính râm , khẩu trang , diện nguyên 1 bộ màu đen , trùm mũ kín mít . Tôi hỏi :



- Bạn là chủ nhân phòng này ?



- Thì sao ?



- Bạn ở 1 mình ?



- Thì sao ?




- Tên bạn là Vũ Lâm ?



- Thì sao ?



- Đây là vở của bạn ?



- Thì sao ?



- ....



- ....



- Bạn không tính lấy lại vở hả ?



- Có .




- Vậy thì lấy đi còn chờ gì nữa ? Bạn làm tôi hơi bị ... mất kiên nhẫn >''



- Thì sao ? - Hắn lấy quyển vở từ tay tôi , tiếp tục nói 1 cách hờ hững .



- ...



- ...



-...



- Sao còn chưa đi ?



- Không muốn đi .



- Cô là fans của tôi ?



- Tôi không nhớ tôi có thần tượng là anh




- Vậy sao còn không đi .



- Không thích .



- Vì sao không thích ?



- >''



- Tôi làm gì bạn ?



- Làm tôi khó chịu .



- chỉ thế ?



- Phải .



- Bị rảnh hả ?



- Có lẽ ... đằng nào cũng chẳng còn thời gian để ngủ , tôi đứng đây làm tên điên là anh tức chơi .



- Tên điên ? Cô biết tôi là ai không ?



- Không biết và cũng không cần biết .



- ......



- .......



- Bực mình , đi ra =''=



Nói rồi hắn bước tới dùng 1 tay đẩy tôi sang bên , tiến tới rút chìa khóa mở của phòng rồi đóng sầm 1 cái .