Yêu Hồ Bạch Lang: Ân A Lạp Huyễn Thế

Yêu Hồ Bạch Lang Ân A Lạp Huyễn Thế - Chương 31




“Chủ nhân.”

A Dực không nỡ ra về, hắn không muốn làm thiếu gia danh nhân vọng tộc gì đó, hắn không muốn rời xa nàng. Nàng há nào lại không hiểu ý hắn, vò vò mái tóc trắng ngắn của hắn.

“Gọi ta là Lộ Lộ đi. Không sao, sau khi kết thúc học tập, chúng ta lại trở về mối quan hệ cũ.”

A Dực gật đầu, hắn ngậm ngùi theo Y Càn Nguyên trở về. Hiện tại Y Càn Nguyên có rất nhiều thứ muốn dạy hắn, chuẩn bị cho việc tiến cử vào học viện Du Giai. Tên A Dực này tuổi còn nhỏ nhưng rất có tiền đồ, hắn thực sự muốn giữ lại mà bồi dưỡng. Về phần Ân A Lạp, sau khi A Dực rời đi, nàng cũng đến Hùng Toàn phủ, tiếp nhận sự chỉ dạy của Y Hà Liễm dù trong lòng thập phần ghét bỏ. Hứa Niên từ đằng sau gốc đại thụ bước ra, nhìn theo dáng người mảnh khảnh mà kiên cường đang rời khỏi hậu viện.

“Hẹn gặp ngươi ở Du Giai, Ân A Lạp.”

[Một tháng sau – học viện Du Giai]

“Tiểu muội muội, công lực tăng lên không ít nha.”

Hứa Niên từ đằng sau một thân lục y đến khoác vai nàng, dẫn thêm mấy vị huynh đệ chí cốt của hắn ra mắt nghĩa muội. Ân A Lạp mặc y phục chiêu sinh của Du Giai, loại vải thường dân khoác lên người nàng chẳng khác nào thượng hạng gấm lụa, mái tóc hai màu lẫn lộn vào nhau, được buộc cao bằng một dải lụa đỏ. Hôm nay Ân A Lạp không họa mặt, cả phấn hương cũng không sử dụng, để lộ vẻ đẹp thoát tục thuần khiết thu hút người khác.

“Ngươi có muội muội xinh đẹp như thế này. Lại chẳng giới thiệu với huynh đệ nha.”

Một vị bằng hữu thân thiết của Hứa Niên rất tự nhiên huých người hắn một cái, xong liền cúi người cười với nàng.

“Tiểu muội muội, trong này ai ức hiếp muội cứ nói với ta. Ta xử đẹp hắn.”

“Ngươi chỉ có nhanh mồm nhanh miệng. Lộ Lộ, đây là Hạc Lam, là huynh đệ tốt của ca ca trong học viện a.”

Ân A Lạp cười đáp lẽ với Hạc Lam, không thèm nhìn Hứa Niên lấy một khắc khiến hắn bất giác ngại ngùng. Hạc Lam bên cạnh cũng không nhịn được cười. Thông thường những kẻ cùng chung với người nàng không thích, nàng liền đánh đồng không thích theo, bất quá Hạc Lam này lại rất hợp ý nàng, hắn lời lẽ bình dân nhưng vẻ lịch nhã vẫn không thay đổi, hẳn cũng là một thiếu gia của danh môn vọng tộc nào đó.



“Chủ... Lộ Lộ.”

A Dực từ đằng xa đi đến, tính cách của hắn ôn hòa đi không ít, có lẽ là vì thể diện của Y gia. Tóc A Dực ngắn, lại còn trắng phốc, chỉ điểm qua một vật giống nàng là dải lụa đỏ buộc ở cổ tay, nhưng thái độ của hắn che chở cho nàng liền không qua mắt được những kẻ hiểu biết.

“Vũ Ưu, nguyên khí của ngươi như nào rồi?”

“Cha đã đả thông cho ta, hiện có thể sử dụng, chỉ là không toàn diện. Đừng lo.”

Ân A Lạp gật đầu, quay lại theo dõi tháp Du Giai, nơi mà bọn chúng sẽ phải trải qua khảo hạch. Hứa Niên nhìn nàng, hắn lo là thực thể của nàng không kiềm lại được mà bộc phát ra ngoài. Hắn lại gần đứng bên cạnh nàng, thuận tiện cho việc trao đổi.

“Ngươi ổn không?”

“Đừng quên ngươi thất bại trước Mê hồn thuật của ta như thế nào.”

Hứa Niên cười khổ, nàng thật sự là quá cao ngạo đi, cả một lời quan tâm cũng không tiếp nhận. Nhưng hắn không thể giúp gì thêm cho nàng, nên cũng chỉ hỏi rồi cáo từ rời đi. Một học viên có tiếng như hắn không nên ở lại đây quá lâu.

Ân A Lạp thật ra không tự cao, nàng biết nàng không có vấn đề gì. Khi nàng còn nhỏ đã bộc phát những khả năng kì lạ, kể cả khi chạm vào đá Thể Định – một loại đá dùng để phân biệt các tộc nhân, cả bốn loại đá Thiên, Minh, Nhân, Yêu đều sáng. Phụ hoàng vẫn đang tìm lời giải thích cho việc này, bất quá bây giờ không phải lúc tra nguồn gốc, ít nhất nó có lợi cho nàng bây giờ. Ân A Lạp nhìn sang A Dực. Nàng chỉ sợ hắn không khống chế được đá Thể Định.

“Chào mừng các thiếu niên đã đến học viện Du Giai. Khảo hạch sẽ bắt đầu ngay sau khi các vị được khảo định tộc nhân của mình. Mời các vị đến tầng thứ nhất của tháp Du Giai để khảo định.”

Tiếng giảng sư vang lên, A Dực cùng Ân A Lạp cũng theo dòng người bước vào bên trong tầng thứ nhất của Du Giai tháp. So với hướng nhìn bên ngoài, bên trong tháp rộng hơn gấp trăm lần, từng cột đồng cao vút đứng theo vòng bát quái, xung quanh là các hàng ghế xếp từ thấp đến cao, thuận tiện để mọi người nhìn thấy trung tâm tầng một.

“Lớn thật.”

Nàng không nhịn được mà thốt lên một tiếng, ở tuổi của nàng được xem là hơi nhỏ để đến học viện, thế nhưng ở học viện nhân giới này, chỉ cần có đủ tài, nhất định sẽ được bồi dưỡng. Bước đầu định danh trải qua khá đơn giản, nhưng tiếp theo mới chính là cạnh tranh để bước vào học viện.