Yêu Em Điên Cuồng

Chương 96: Tin tức




Người đàn ông đó nhìn cô chậm rãi nói:

- Tên của em là Triệu Y Vân, là con gái thất lạc của nhà họ Triệu. Ba mẹ đã tìm thấy em, khi đó em đang làm trong công ty của anh. Bọn họ nhìn thấy nốt ruồi son phía sau cổ của em. Để chắc chắn hơn bọn họ đã đi xét nghiệm ADN.

Sau khi tìm thấy em bọn họ tạm thời chưa muốn em xuất hiện trên cách trang mạng. Vậy nên dự tính công khai em vào buổi lễ đính hôn của hai chúng ta. Nhưng khi đó em đã không may gặp tai nạn. Ba mẹ em đã đưa em ra nước ngoài để cứu chữa. Em đã hôn mê hơn hai tuần nay rồi.

Nghe những điều anh ta nói, đôi mắt cô khẽ nheo lại có chút nghi ngờ nói:

- Những điều anh nói là thật ư, nhưng tại sao tôi lại không có cảm xúc gì khi nghe câu chuyện mà anh vừa nói chứ.

Anh ta nhìn cô khẽ cười, một nụ cười khiến cô phải ngây người trong chốc lát. Bần thần mấy giấy sau cô mới hồi tỉnh lại, không muốn bị thu hút vào ánh mắt của anh ta nên cô đành quay đi chỗ khác.

Người đàn ông kia thấy cô như vậy thì chỉ khẽ cười rồi nói;

- Em nằm nghỉ đi, hiện tại vết thương của em cũng chưa lành hẳn. Anh xuống dưới nhà sai người làm nấu một ít cháo cho em.

Nói rồi anh ta bước ra bên ngoài không quên đóng cửa lại. Cô ngồi đó bần thần nhìn xung quanh căn phòng được bố trí đơn giản. Trong phòng ngoài các máy móc thiết bị ra còn có chiếc giường mà cô đang ngồi, một bộ bàn ghế sofa và một tủ sách.

Nhìn nơi này cô có cảm giác lạnh lẽo và xa lạ. Trong đầu cô trống rỗng không thể nhớ ra được chuyện gì. Cô cứ như vậy chấp nhận sống cùng với người đàn ông đó.

Về phần ba mẹ ruột cô cũng gặp họ vài lần. Mẹ biết tin cô tỉnh lại thì rất vui mừng ôm lấy cô. Nhìn hai người mà mình gọi là ba mẹ này cô hoàn toàn không có cảm xúc gì.

Thời gian cứ như vậy trôi qua, những vết thương trên người cô cũng đã lành hẳn. Chỉ có bên phía dưới bụng là xuất hiện một đường sẹo thẳng do gặp tại nạn lần đó.

Ba mẹ cô cũng nhiều lần thúc dục chuyện của cô và Hắc Phong Hiên. Nhưng cô lấy lý do bản thân không nhớ gì đành thoái lui cho qua. Hắc Phong Hiên cũng không phản bác điều gì. Anh ấy cứ như vậy sống cùng cô ở Anh, mà chăm sóc cho cô đến tận bây giờ.



Nhiều lần cô cũng muốn mở lòng để đón nhận anh ấy. Nhưng mỗi lần như vậy đầu cô lại đau như búa bổ, những hình ảnh của một người đàn ông khác luôn xuất hiện trong đầu cô. Ngay cả trong những giấc mơ của cô người đàn ông đó cũng hiện diện ở đó.

Cố Dạ Bạch đang lái xe trên đường thì lúc này điện thoại anh đổ chuông, người gọi đến là Ưu Trình. Sau khi bắt máy đầu dây bên kia Ưu Trình ấp úng nói:

- Lão đại đã tra ra ai là vị hôn phu của Y Vân.

Cố Dạ Bạch khẽ nhíu mày, anh lạnh lùng nói:

Là kẻ nào ?Làà...là Hắc Phong Hiên.Ưu Trình bên kia khi nói có chút úp mở. Khi cậu điều tra thì cũng khá bất ngờ về vị hôn phu của cô. Cố Dạ Bạch đang lái xe trên cao tốc liền phanh gấp xe lại, khiến cho chiếc xe phía sau súyt nữa đâm phải xe anh. Mây chiếc xe phía sau mắng chửi anh nhưng Cố Dạ Bạch hoàn toàn không nghe lọt tai.

Cậu nói cái gì, chuyện này cậu điều tra kĩ lưỡng rồi chứ.Tin tức này vừa mới được toà soạn công khai trên mạng. Em sau khi nhìn thấy liền báo lại cho lão đại. Nếu không tin lão đại mở tin tức mới nhất lền xem sẽ rõ.Cố Dạ Bạch nghe vậy liền tắt máy, anh mở điện thoại vào trang tin tức mới nhất. Một dòng chữ màu đen đậm đập thẳng vào mắt anh.

" Thiên kim nhà họ Triệu vừa mới được công khai sắp tới sẽ đính hôn với ông chủ của nhà họ Hắc ".

Bàn tay anh nắm chặt lấy điện thoại như muốn bóp nát. Khuôn mặt anh lộ rõ sự lạnh lẽo, Hắc Phong Hiên cậu ta đang làm gì thế này. Biết rõ cô là người của anh và đã có con. Vậy mà cậu ta dám lợi dụng sự mất trí nhớ của cô để cướp cô khỏi anh. Cố Dạ Bạch khởi động xe nhấn ga lao nhanh trên cao tốc.

Trong xe Hắc Phong Hiên ngồi ung dung vắt chéo chân, đôi mắt nhìn vào điện thoại đọc những dòng tin tức mới đây. Hắn khá hài lòng với chuyện này, trên miệng không quên khẽ nhếch lên cười khoái trá.

Hắn lém điện thoại sang một bên rồi đưa ánh mắt ra khung cửa sổ nhìn ngắm cảnh vật. Trong đầu hắn hiện lên dòng suy nghĩ:

- Cố Dạ Bạch đây là món quà tôi tặng cậu sau bốn năm không gặp. Chăn hăn bây giờ cậu đang khốn khố lăm nhỉ.

Hãy tận hưởng đi vì đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.