Yêu Em, Anh Trở Nên Tốt Hơn

Chương 20: Được bảo vệ




Philip đưa Khánh Ngọc đến bệnh viện, bố John đã tỉnh một lần nhưng vẫn đang trong phòng chăm sóc đặc biệt.

Bà Trân nhìn Khánh Ngọc: "Sáng nay con không có sự kiện gì sao?"

"Dạ có, mà con lo cho bác trai nên con hủy rồi ạ!"

"Làm phiền con quá."

"Dạ không sao đâu ạ!"

"Các con ai cũng đều bận công việc. Cứ lo làm, tình trạng của bố con cũng ổn rồi, nên hai đứa không cần phải vào đây thường xuyên."

"Dạ công việc đâu có quan trọng. Con có nhiều sự kiện mà. Không tham dự cái này con tham dự cái khác." Khánh Ngọc nói một cách tự hào.

Bà Trân chỉ cười, không nói gì.

Philip đi ra, anh đưa áo vô trùng cho Khánh Ngọc, nhưng cô không mặc vào.

Cô nói: "Thôi em không vào đâu, dù sao bác trai cũng đang ngủ, em vào cũng chẳng nói được gì."

Bà Trân nhìn cô nhưng không nói gì, cô bé đi thăm bệnh nhưng lại không muốn vào nhìn bệnh nhân. Thật lạ lùng.

Philip cũng không miễn cưỡng cô. Ngồi một lúc anh phải quay lại công ty. Định bảo cô ở lại chơi với mẹ anh nhưng cô đã đứng lên đi theo anh.

Philip nhìn cô: "Em muốn về luôn hả?"

"Dạ chiều em có sự kiện, mai em vào."

Bà Trân nhìn cô: "Bác biết con bận rộn, không sắp xếp được thì thôi con. Đừng chạy tới chạy lui rồi mệt cho con. Vả lại bác trai vẫn còn trong phòng chăm sóc đặc biệt. Các con ở đây cũng không giúp được gì. Philip, con đứa Khánh Ngọc về đi. Mẹ ở với chị giúp việc được rồi."

Nghe bà nói vậy, Khánh Ngọc lập tức đồng ý: "Dạ, vậy con về làm việc. Lúc nào rảnh con lại vào thăm bác trai."

"Cám ơn con."

Philip đưa Khánh Ngọc về nhà cô, rồi quay lại công ty tiếp tục công việc.

* * *

An Nhiên hết giờ ở phòng khám rồi chạy sang bệnh viện đại học y dược giảng dạy. Dạy xong cô mới nhìn điện thoại. Thấy cuộc gọi nhỡ của Philip, cô định gọi lại thì chị Khanh đã gọi tới trước.

"Nhiên ơi, em bị sao quả tạ chiếu hay sao ấy. Trên mạng đang chửi em tơi bời hoa lá luôn."

"Chửi em vụ gì nữa chị?"

"Vụ em mắng Khánh Ngọc và mấy bà tám kia lúc em hỗ trợ cấp cứu cho ông John ấy."

"Cái đấy mà là mắng à? Em chỉ là nghiêm khắc phê bình thôi mà."

"Thì dân mạng mà, họ chửi em láo. Họ không biết em làm bác sĩ nên càng ra sức nói nhảm. Nói em hành động như mình là bác sĩ chuyên khoa không bằng. Nói chung chửi mà chị xem chóng mặt luôn. Chị đang muốn đăng đàn ra mặt cho em nè. Em cũng lên đó giải thích gì đi Nhiên."

"Em không thèm giải thích, ai muốn nghĩ sao thì nghĩ. Em không có thời gian theo mấy anh hùng bàn phím đâu."

An Nhiên không cho chuyện này là quan trọng. Chị Khanh thuyết phục không được thì chẳng buồn khuyên nữa. Người trong cuộc chẳng bị ảnh hưởng gì bởi những lời phê phán của người ta về mình, thì người ngoài cuộc như chị sốt ruột làm chi? Hoàng thượng không vội sao thái giám phải vội?

Chị Khanh chuyển đề tài: "Ê nhóc, tối qua sao em xé cái đầm dạ hội chị mới may đẹp như vậy, em thật là dã man."

"Em sẽ đền cho chị mà."

"Đền thật đó nha!"

Chị Khanh cười trong máy, chị biết chắc, An Nhiên làm gì có tiền mà đền. Chọc cô thôi.

Cúp máy với chị Khanh, An Nhiên gọi lại cho Philip, sẵn nhắc anh ta vụ bồi thường chiếc đầm dạ hội.

"Sáng nay anh gọi tôi có gì không? Hôm nay tôi bận quá."

"Không có gì nghiêm trọng. Định hỏi cô có ổn không?"

"Tôi có gì không ổn. Mà này, anh nói đền bù cho tôi cái đầm, anh có nhớ không?"

Philip muốn nói gì đó an ủi An Nhiên nhưng nghe cô nhắc lại vụ đòi anh bồi thường, anh đâm ra bị dị ứng. Cứ tưởng cô nói giỡn, giờ đây cô nhắc lại, thật sự là cô muốn anh đền. Tự nhiên chút hảo cảm vừa mới xây dựng lại đã tan đâu mất. Anh như chỉ còn thấy sự thực dụng, và vẻ ta đây của An Nhiên. Thêm nữa cô không có lòng thông cảm, hung hăng, thích mắng người khi không hài lòng.

"Tôi sẽ đền. Cô cho số tài khoản, tôi chuyển tiền cho cô."

"Thôi anh liên lạc với chị Khanh, rồi anh thỏa thuận với chị ấy giúp tôi. Thế nhé!"

"Okay, tôi sẽ nói chuyện với chị Khanh và bồi thường."

"Cám ơn anh!"

Philip cúp máy và lại thấy bực bội trong lòng. Anh cố tập trung công việc nhưng hình ảnh An Nhiên, chứ không phải Khánh Ngọc cứ lởn vởn trong tâm trí anh. Không lẽ cô là một người thực dụng như vậy sao?



Mà thôi cô ra sao cũng không quan trọng với anh. Chỉ cầu mong bố không sao. Rồi anh sẽ ổn định với Khánh Ngọc. Bạn gái của anh chắc chắn không giống An Nhiên. Cô biết cảm thông, và chia sẻ. Quan trọng là không thực dụng như An Nhiên. Anh tin là thế.

* * *

Làn sóng cư dân trên mạng tiếp tục chửi xéo An Nhiên. Đại đa số người mẫu, hoa hậu, ca sỹ cũng bắt đầu lao vào cuộc chiến ngày càng nhiều. Một số người dựa vào đoạn clip để ăn theo. Họ cũng vào phê bình An Nhiên rằng cô đã thể hiện thái độ vô cùng trịnh thượng với người yếu thế hơn mình. Cách hành xử quá kém, kiểu người này không hề có lòng vị tha. Cho nên bây giờ mọi người có thể hiểu tại sao cô ta không có chỗ đứng trong giới người mẫu. Con người luôn quát tháo người khác sẽ chẳng bao giờ thành công. Từ một chuyện nhỏ, những người quá khích hoặc đu theo phong trào đã suy diễn ra tư cách An Nhiên không có, chẳng nên tiếp tục xuất hiện trong giới showbiz nữa.

Ngồi ở bàn Philip nghe trợ lý cập nhật hiện tượng với toàn những lời mắng nhiết mà chóng mặt. Anh không biết khi An Nhiên đọc những lời phê bình, mắng chửi này cô sẽ buồn như thế nào. Nhưng mặc kệ người ta mắng mình ra sao, anh không thấy cô lên tiếng thanh minh hay giải thích điều gì. Cô thật kỳ lạ. Ít nhất cũng nên nói ra cô chính là bác sĩ để những người này tự vả mặt nhưng cô tuyệt nhiên không lên tiếng thanh minh hay bình luận bất cứ điều gì.

Mặc dù Philip có hơi không đồng tình với các cư xử của An Nhiên nhưng anh nghĩ mình cần yêu cầu phòng PR xử lý gấp để bảo vệ cô. Anh định bảo trợ lý gọi phòng PR của công ty để xử chuyện này giúp cô. Chưa kịp lên tiếng thì điện thoại di động anh reo.

"Hi Kevin!"

"Sao bố cậu bệnh nặng như vậy mà cậu không liên lạc với mình? Không báo cho mình một tiếng." Kevin trách.

"Ồ cậu đã biết rồi sao? Mấy hôm nay tớ lu bu quá nên không có thời gian. Quên chưa báo cho cậu."

"Nếu Helen không thấy đoạn clip trên mạng chắc không biết bố cậu bệnh nghiêm trọng như vậy. Bây giờ tình hình ông sao rồi?"

"Đã tạm ổn. Các chi bên trái vẫn còn chưa cử động được. Nhưng bác sĩ có nói tập vật lý trị liệu sau đó sẽ vận động bình thường."

Kevin như không tin vào điều vừa nghe: "Này, tớ nghe nói bố cậu bị đột quỵ, xin lỗi thường mấy trường hợp này dễ rơi vào bán thân bất toại, trừ khi được cấp cứu trong vài giờ vàng đầu tiên."

"Tớ cũng không biết như thế nào, lúc bố tớ ngã xuống may mắn một điều là có bác sĩ ở đó."

"Cậu nói cô bác sĩ trong đoạn clip phải không? Mình xem mà thấy bực mình mấy người thiếu hiểu biết trên mạng. Bố cậu thật may mắn, nếu cô ấy không có ở đó, có lẽ tình hình bố cậu không được khả quan như hiện tại đâu."

"Không có An Nhiên thì xe cấp cứu cũng tới kịp mà." Philip vẫn không nghĩ việc sơ cứu của An Nhiên có tác dụng rất lớn đến bệnh tình của bố anh.

"Mình thấy trước khi xe cấp cứu tới nếu không có cô ấy ngăn lại thì bố cậu đã bị người ta di chuyển lung tung rồi. Không phải chính cậu lúc đó cũng muốn nghe theo bạn gái cậu và các cô chân dài kia di chuyển bố cậu vào một phòng nào sao? Còn may bác sĩ không cho động vào bố cậu."

"Ý cậu là sao, tớ vẫn chưa hiểu lắm." Philip hoang mang.

"Tại cậu không trong ngành nên không hiểu. Thường mấy người bị đột quỵ nếu được chẩn đoán và điều trị trong vài giờ đầu, nếu được sơ cứu và chữa trị kịp thời, khả năng tránh được bán thân bất toại, hoặc chết não là rất lớn. Nhờ cô bác sĩ này đã hô hấp nhân tạo cho bố cậu nữa. Cô ấy xử lý nhanh nhẹn, không cho di chuyển bố cậu. Người bị đột quỵ, không phải bị trúng gió đâu mà xoa dầu, phải đặt họ nằm nghiêng, không được di chuyển bậy bạ, có thể gây nguy hại cho quá trình phục hồi sau này của bệnh nhân. Nếu bị hôn mê mất ý thức còn phải ngăn chặn nguy cơ người bệnh tự cắn lưỡi chính mình. Nếu không có cô ấy tối hôm đó, mình không dám nghĩ tiếp. Nhờ cô ấy cấp cứu kịp thời, vậy mà dân tình không hiểu còn chửi người ta."

Philip hãy còn đang tiêu hóa những lời Kevin vừa khai sáng cho anh thì Kevin đã tiếp tục: "Có điều mình nhìn mấy người mẫu chân dài bu quanh cậu mà phát bực. Công nhận cô bác sĩ kia cũng chịu đựng giỏi thật. Trong những giờ phút ngàn cân treo sợ tóc mà gặp mấy người lải nhải lằng nhằng kiểu này là chết người. Gặp tớ chắc tớ đã hét vang đuổi họ ra khỏi phòng để bình tĩnh xử lý cho bệnh nhân. Tội cô bác sĩ, dân tình không hiểu còn lao theo phong trào mạt sát người ta. Helen còn đang muốn lên mạng bênh vực bác sĩ, để những người thiếu hiểu biết ngừng trò khôi hài này."

Kevin càng nói càng bức xúc, nhưng Philip không còn nghe được nhiều. Anh cảm thấy có lỗi, vì anh cũng giống mấy người kia, không hiểu chuyện nhưng trong lòng cũng ngầm phê bình An Nhiên, không nhìn nhận đúng sự cố gắng của cô. Có vẻ anh cũng nông cạn giống họ, chỉ muốn đạp người khác dưới chân mình.

Anh ngu ngốc cũng lựa chọn đồng tình với đám đông cho rằng An Nhiên hung hăng, thích thể hiện, ra vẻ ta đây. Phải chăng anh đã đưa suy nghĩ chủ quan, nhìn nhận sự việc có hơi cảm tính. Vì anh đã ác cảm với An Nhiên từ trước nên chỉ một chuyện xảy ra anh lựa chọn theo người ta nhận định sai lầm về cô.

"Này cậu có đang nghe tớ nói không Philip?"

"Có tớ vẫn đang nghe đây." Philip uể oải.

"Cậu có muốn chuyển bố cậu về bệnh viện mình để chăm sóc đặc biệt không?"

Tự nhiên Philip không muốn chuyển, hơn ai hết bây giờ anh cảm thấy mình rất tin tưởng vào An Nhiên: "Thôi không cần đâu, để bố mình nằm bên kia cũng ổn. Bố chưa khỏe, mình sợ chuyển qua chuyển lại, ảnh hưởng đến sự hồi phục của bố."

"Ờ thôi cũng được. Để tớ với Helen sắp xếp vào thăm bố cậu."

"Cám ơn cậu!"

Gác máy với Kevin rồi, anh định gọi trợ lý vào xử lý thông tin trên mạng ngay. Không thể để người có ơn với bố anh lại chịu cảnh bị người ta mắng oan uổng. Cần phải yêu cầu phòng PR thông tin rằng bố anh hiện giờ sức khỏe đang cải thiện và công lao đó là nhờ vào sự xử lý kịp thời và phẫu thuật giỏi của An Nhiên và cả ê kíp bệnh viện của cô.

Tuy nhiên còn chưa kịp gọi trợ lý vào phòng thì Khánh Ngọc đã gọi tới.

"Anh yêu đang làm gì đó?" Khánh Ngọc nũng nịu.

"Anh đang định gọi phòng PR để xử lý chuyện của An Nhiên."

"Ồ xử lý chuyện gì hả anh?"

"An Nhiên đang bị người ta hiểu lầm, chửi rủa cổ không đúng sự thật."

"Ồ chị ấy thật sự hung hăng mà, lúc đó nghe chị ấy quát em cũng sợ lắm. Em thấy chị ấy hung dữ quá, coi thường người thấp hơn mình. Không biết chị ấy là bác sĩ giỏi như thế nào, nhưng chị ấy khinh người thật." Khánh Ngọc tiếp tục phê phán An Nhiên.

Philip chưa nói gì thì Khánh Ngọc đã nói tiếp: "Anh đừng xử lý gì, cứ để cho chị Nhiên chịu trách nhiệm với những gì chị ấy đã gây ra đi. Để cho chị ấy thay đổi, cứ tưởng chị ấy giỏi rồi vênh váo."

Philip càng nghe càng thấy chói tai, anh có chút bực Khánh Ngọc hồ đồ, nhưng cũng đâu thể trách cô nghĩ khác. Ngay cả bản thân anh ban đầu cũng hồ đồ như ai.

"Em hiểu sai rồi, nhờ An Nhiên mà bố anh mới được tốt như bây giờ, mấy người nói không đúng sự thật. Là An Nhiên đã mổ cho bố anh. Tình trạng của bố tốt là nhờ cô ấy đấy Ngọc à. Em đừng nghe theo mấy lời gièm pha trên mạng nói tệ về An Nhiên nữa nhé!"

"Vậy hả anh? Xin lỗi tại em không biết. Em sẽ không nói gì nữa đâu." Khánh Ngọc rất biết nghe lời.

"Em gọi anh có chuyện gì không cưng?"

"Dạ em muốn bàn với anh một chuyện. Giờ anh rảnh không ạ?"

"Gấp không cưng?"

"Dạ cũng gấp." Khánh Ngọc nói nhỏ.



"Vậy em đợi anh nhé! Chiều anh ghé viện sớm rồi anh sẽ tranh thủ chạy tới em."

"Dạ, vậy hẹn gặp anh yêu."

"Bye cưng".

Kết thúc điện thoại với Khánh Ngọc, Philip gọi cho trợ lý và yêu cầu thông báo xuống phòng PR để xử lý chuyện An Nhiên.

Trợ lý bảo anh trên mạng các fan của Khánh Ngọc và bạn bè lại vẫn tiếp tục nói những lời xuyên tạc không đúng về An Nhiên.

Philip không thể hiểu, anh đã nói với Khánh Ngọc như vậy nhưng cô chẳng phản bác lại lời bạn bè cô nói không đúng sự thật về An Nhiên. Anh thật chẳng hiểu cô, cô có thật sự vô tư như cách cô đang thể hiện với anh không? Nếu chưa biết chuyện thì không sao nhưng anh đã lên tiếng rồi, ít ra cô cũng nên đính chính sự thật trên trang cá nhân của mình chứ? Thật kỳ lạ.

Nhưng người lạ lùng nhất có lẽ là An Nhiên. Bị mắng đến mức đó mà cũng không chịu giải thích, chỉ để người ta tiếp tục nói nặng. Lần đầu tiên anh biết một cô nàng lạ lùng, không quan tâm đến dư luận như cô bé này. Có lẽ cô coi thường người thấp hơn mình, không quan tâm lời nói của những người cô cho là không quan trọng chăng? Cô thật sự là kiểu người như vậy sao?

Dân mạng tiếp tục bàn tán nói nhiều lời không hay, nói An Nhiên ỷ vào trình độ rồi vênh váo. Philip chưa thấy An Nhiên vênh váo nhưng anh bắt đầu cảm thấy Khánh Ngọc và nhóm bạn chân dài của cô không hề có sự cảm thông.

Lẽ ra chuyện của An Nhiên, anh không cần các cô phải đồng tình với An Nhiên, nhưng ít ra không nên đánh người ngã ngựa. Trước giờ An Nhiên với các cô chưa hề xích mích, các cô ấy không nên cực đoan như vậy. Anh không cần họ phải nói giúp An Nhiên, nhưng cũng đừng nên theo phong trào mà mạt sát người ta thêm nữa. Không lẽ mấy hoa hậu, á hậu này luôn thích đạp người khác dưới chân và nói lời điêu ngoa làm niềm vui? Thấy người ta té ngã thì cố gắng dìm người ta xuống, để mình được tung lên cao hơn? Tánh tình bạn gái anh tệ như vậy sao?

Hay là anh đang nghĩ nhiều quá nhiều? Khánh Ngọc của anh phải khác mấy cô chân dài trên kia, bạn gái của anh trước giờ ngây thơ, hiền lành, cô bé không phải là người cơ hội như vậy đâu.

Trợ lý đi khỏi phòng anh, bắt đầu tìm phòng PR xử lý cho An Nhiên. Một lát sau trợ lý lại gõ cửa phòng anh.

"Tổng giám đốc ơi, việc của An Nhiên trên mạng đã không còn ồn ào nữa, nên phòng PR không có đất dụng võ."

"Tại sao?"

"Phòng PR vừa định ra tay thì trên mạng xuất hiện nhiều đoạn bình luận của nhiều bác sĩ chuyên khoa não, mạch máu não ở các bệnh viện lớn. Còn có tiến sĩ, bác sĩ cũng lao vào để lại bình luận nữa ạ."

Giọng trợ lý có vẻ hân hoan khi An Nhiên được người ta tẩy trắng, có vẻ anh ta cảm tình đặc biệt với cô nàng Á hậu này.

"Anh nói vậy là sao? Sao lại có bác sĩ ở đây? Họ bình luận gì vậy? Lại chửi An Nhiên sao?"

"Dạ không phải đâu ạ, các bác sĩ mắng mấy người không hiểu biết chửi rủa cô An Nhiên đó ạ."

"Ồ có chuyện đó sao?"

"Dạ, đầu tiên là chị Khanh, sau đó nhiều bác sĩ vào bình luận lắm. Anh xem thử đi ạ!".

Philip dừng việc đang làm, mở trang mạng. Thì ra trên này sôi nổi như vậy. Lời bình luận đầu tiên là từ chị Khanh.

"An Nhiên là bác sĩ, bác sĩ nhận định bệnh nhân bị đột quỵ và cấp cứu như thế là sai? Mấy người có hiểu hai chữ đột quỵ là gì không? Đề nghị những ai thiếu hiểu biết hãy câm miệng lại. Con bé không mắng ngu là đã nể mặt lúc đó rồi. Đừng có giả vờ thanh cao, mượn cơ hội câu like bằng cách đạp người ta xuống, chị đây phát bực."

Xem ra là giận không hề nhẹ khi An Nhiên bị mắng oan.

Tiếp đến một tài khoản khác đăng lời bình chỉ kém chị Khanh một vài giây. Tài khoản tự xưng là bác sĩ chuyên khoa II, Thái Ngọc Hân đã viết: "Bác sĩ An Nhiên, bác sĩ nội trú khoa bệnh lý mạch máu não, trung tâm chẩn đoán đột quỵ bệnh viện trung ương X, xử lý tình huống khẩn cấp cho bệnh nhân bị đột quỵ đó và bây giờ bị nghi ngờ thiếu năng lực, bị quy tội là thiếu hiểu biết, còn mang tội vênh váo. Xin hỏi chúng tôi trải qua quá trình rèn luyện chuyên sâu mười mấy năm, xử lý hoàn hảo như thế vẫn bị xem là không có năng lực? Đề nghị những vị nào tự cho mình có năng lực xử lý tốt hơn An Nhiên mời để lại bình luận phía dưới."

Sau đó một tài khoản khác với tên Tiến sĩ bác sĩ Nguyễn Minh Thanh, trưởng khoa bệnh lý mạch máu não đăng đàn, giọng văn vô cùng ngắn gọn, vào thẳng chủ đề, đúng phong cách của bác sĩ ngoại khoa: "Cái cô bác sĩ mấy người nói năng lực không có, theo tôi được biết hôm đó trong phòng mổ, bệnh nhân John nằm dưới dao mổ của cô ấy bây giờ sức khỏe đang dần ổn định. Còn ai không phục cứ tiếp tục để lại bình luận."

Philip nhớ không lầm đây là ông cậu của An Nhiên, cùng mổ với cô hôm đó. Anh không tự giác cong khóe miệng. Ông cậu này cũng bá đạo thật.

Tuy nhiên đọc thêm một bình luận nữa, còn khiến Philip buồn cười hơn: "An Nhiên, học trò của tôi, học trò mà tôi tâm đắc nhất vậy mà bị chê là xử lý không tốt. Thật ra do tôi thiển cận nên nhận xét chủ quan hay mấy người thiếu hiểu biết dám chê trách học trò tốt nghiệp loại ưu của tôi?"

Thêm vài tài khoản nữa tất cả đều là bác sĩ, xem ra An Nhiên đã thành công kéo tất cả bác sĩ các bệnh viện tham gia góp vui rồi.

Bên này chị Khanh cũng không tin vào những gì vừa đọc trên mạng. Buồn cười thật, lúc chị đăng đàn là do bức xúc cho con nhóc kia, không nghĩ sau đó quá nhiều bác sĩ xuất hiện cùng một lúc. Kiểu này mấy con ngu kia tự vả mặt hết đi.

Chị không nhịn được vui sướng gọi sang cho An Nhiên. Thật sự trong lòng quý con bé này, nó bị chửi mà mình bức xúc trong khi nó cứ bình chân như vại, bàng quan khiến chị phát bực.

An Nhiên nghe chị Khanh kể rồi lao lên mạng xem cũng muốn xấu hổ thay cậu mợ và thầy Bình. Có cần bao che khuyết điểm vậy không? Thà chửi cô chứ không chấp nhận ai nói xấu cháu gái cưng, sẵn sàng dùng tên thật lao lên mạng nói tốt cho cô, còn thừa nhận nhân thân, không sợ vì cô mà xấu hổ. Thà mắng cô chứ không chấp nhận ai chê trách cô. Cái gia đình gì bá đạo thật.

* * *

Philip nhìn trợ lí: "Thế là giờ không cần phòng PR xử lý chuyện này nữa phải không?"

"Dạ không cần đâu ạ!" Trợ lý hân hoan cứ như anh ta được tẩy trắng: "Dân tình rảnh rỗi quá nhiều, khi một người khen thì gió bắt đầu đổi chiều. Một số người hiểu biết y khoa cũng vào bình luận nói cô An Nhiên xử lý nhanh. Còn bảo cô ấy phê phán vậy là nhẹ, nếu là bác sĩ khác có khi đã mắng cho không ngóc đầu lên được. Tóm lại là giờ trên mạng đang truyền nhau clip An Nhiên đến chóng mặt. Những lời khen tặng ngất trời."

Philip không nhịn được, tâm cũng vui thay cho An Nhiên: "Chuyện như đùa vậy hả? Rồi mấy cô kia còn đăng đàn nói gì nữa không?"

"Dạ, tôi cũng thấy hài hước. Trên trang hội cuồng của cô An Nhiên bắt đầu đốt pháo ăn mừng cho thần tượng được trắng án."

"Sao tôi thấy anh còn mừng hơn, nói thật anh có nằm trong cái hội cuồng ấy không?" Philip liếc anh ta.

"Không! Tất nhiên là không? Tôi đâu có vào trang ấy thường."

Sao mà càng tô càng đen, nói vậy là có vào trang đó rồi.

"Dường như dạo này tôi giao cho anh hơi ít việc nhỉ?" Philip nhìn anh cười tà.

"Đâu có, Tống giám đốc anh minh. Tôi còn nhiều việc chưa giải quyết. Xin phép tôi ra ngoài làm việc đây." Trợ lý cong đuôi chạy trốn.

Philip nhìn anh ta chạy mà không thấy giận, anh chỉ cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm, dường như chuyện của An Nhiên được giải quyết, mọi người ủng hộ cô khiến anh thấy trong lòng vui vui. Anh không thích cô nhưng khi cô có chuyện anh cảm thấy nặng nề. Thật không hiểu nổi chính anh.