Yêu Đến Chết Đi Sống Lại

Chương 34: Chuyến công tác




Tống Khâm chống cằm nhìn cô ánh mắt trở nên dịu dàng hơn, đối diện với cô lúc này anh cũng biết được mình nên phải làm gì rồi, từ hành động đến lời nói lẫn suy nghĩ đều là cô, đây chẳng phải là yêu vậy còn là gì nữa.

“Không biết nữa, cô nghĩ sao thì là vậy.”

Lý Bội Ân hừ lạnh rồi đứng dậy mang chén bát đi rửa, nhưng Tống Khâm lại bước tới tranh giành với cô bảo cô ra ngoài xe đợi anh, cô cũng không thể làm gì được đành nghe lời anh đi ra ngoài đợi, một lúc sau anh cũng dọn dẹp xong đi lên trên lầu mang vali xuống rồi bắt đầu cuộc hành trình của họ.

Máy bay bắt đầu cất cánh điểm dừng chân của họ chính là thành phố B là một thành phố mệnh danh là thành phố yên tĩnh với nhiều phong cảnh đẹp, và ở đây được mệnh danh là thành phố biển đẹp nhất nước, vì đường xa nên Lý Bội Ân cảm thấy rất mệt mỏi, nên đã ngủ gục trên vai của Tống Khâm, anh thì lại không ngủ được cứ nghĩ về câu hỏi và vẻ mặt của cô lúc nghe anh trả lời, chắc là cô nghĩ anh đang đùa giỡn với cô.

Mặc dù đã nói ra hết lòng mình như vậy mà cô vẫn không hiểu cho anh, chắc tại bình thường Tống Khâm không được đàng hoàng anh lúc nào cũng đùa giỡn nên làm sao biết được khi nào anh nói thật khi nào anh nói đùa chứ.

Đến nơi, cả hai nhanh chóng di chuyển đến một khách sạn năm sao của thành phố, anh đặt phòng ở ngay hướng ra biển nên ở vị trí này có thể nhìn rõ cảnh vật xung quanh, Lý Bội Ân mãi mê ở bên khung cửa sổ ngắm nhìn cảnh vật xung quanh mà không thèm để ý đến anh.

“Bội Ân, cô cũng đi tắm rửa rồi nghỉ ngơi đi, chúng ta sẽ có cuộc gặp gỡ đối tác lúc 14h đó.”



“Tôi biết rồi, anh nghỉ trước đi, lúc nãy trên máy bay tôi ngủ nhiều rồi.”

Anh đi tới cau mày vội vàng đưa tay bế xốc cô lên mang vào phòng tắm, Lý Bội Ân bị anh đột ngột bế lên nên có hơi giật mình vội ôm choàng lấy cổ của anh.

“Này, anh làm gì vậy?”

“Không chịu đi tắm thì tôi bế cô đi.”

Nhẹ đặt cô xuống đất rồi đi lấy quần áo mang vào cho cô, anh vẫn đứng ở cửa ánh mắt vẫn nhìn cô chằm chằm, Lý Bội Ân khoanh tay trước ngực nhíu mày giọng nói đầy nội lực.

“Còn đứng đó nhìn?”

Tống Khâm nở một nụ cười gian xảo nói.

“Có cần tôi chà lưng cho cô không?”

Lý Bội Ân bước tới đóng sầm cửa lại không thèm để ý đến anh, suýt chút nữa gương mặt đẹp trai này bị cánh cửa làm hỏng mất rồi, anh lắc đầu cười khổ đưa tay vuốt vuốt tóc rồi trở lại chỗ ngồi để làm việc.

Cũng sắp đến giờ để đi gặp đối tác, Lý Bội Ân đã lên lịch trình cho anh mọi thứ đều đã sẵn sàng, cô bước tới giúp anh chỉnh chu trang phục, chiều cao của cô có giới hạn chỉ cao ngang ngực của anh nên cô có hơi kiễng chân lên để giúp anh thắt cà vạt, nhìn cô lúc này rất ra dáng một cô vợ đang chăm chúc cho chồng của mình vậy.



“Cám ơn cô.”

Nói xong anh liền kéo cô lại rồi đặt một nụ hôn lên môi, nhưng nụ hôn đó không thể dừng lại, càng hôn anh lại càng muốn dây dưa không thể rời, Lý Bội Ân nhíu mày khó chịu đánh động anh, nhưng anh vẫn giữ lấy eo cô buộc cô phải kiêng chân lên ôm lấy cổ anh đáp lại nụ hôn ngọt ngào đó.

Luyến tiếc rời khỏi môi cô, anh đưa tay chạm vào môi mình một cách quyến rũ nụ cười ác ma đó có lẽ là thương hiệu của anh.

“Thưởng cho cô, có thích không?”

Mặt Lý Bội Ân đen lại, cô hừ lạnh rồi quay lưng rời đi trước, anh đành đuổi theo phía sau vì biết trò đùa của mình hơi quá.

“Này đợi tôi với.”

Nơi mà hai người gặp mặt đối tác là một nhà hàng sang trọng, Lý Bội Ân rất nhanh nhẹ không đợi Tống Khâm cô đã vội kiểm tra bàn đặt trước, đúng là lựa chọn của anh lần này không tệ chút nào, cô rất biết cách làm việc nói chung là hiểu ý anh không cần anh phải nói ra, kiểu này chắc lại thăng chức cho cô rồi.

Đối tác cũng đến rất sớm họ là người của tập đoàn LIN công ty của họ cũng rất lớn nên lần này nếu có thể cùng họ hợp tác lâu dài e là cả hai tập đoàn đều có thể thuận lợi đi lên, tập đoàn của Tống Khâm là tập đoàn nhất nhì của thành phố thì ở đây tập đoàn này cũng không kém gì.

“Chào anh, anh có phải là giám đốc của LIN không ạ?”

Người đàn ông nghe giọng nói của Lý Bội Ân liền ngẩng đầu lên, ánh mắt như sa vào cô có chút đờ người ra, Tống Khâm nhìn ánh mắt của tên giám đốc đó từ cái nhìn đầu tiên đã không có thiện cảm gì rồi, từ ngày cô biết ăn mặc chỉnh chu vẻ ngoài càng khiến cho đám đàn ông không ngừng thèm khát, đây quả là điều anh không lường trước được.

“Phải, tôi là Lâm Nhật Thông là giám đốc của LIN, đây chắc là giám đốc của SYM đúng không? rất vui được gặp hai người.”

Lâm Nhất Thông nhanh chóng bắt tay với Lý Bội Ân trước rồi đến Tống Khâm, nhưng nét mặt của anh không mấy thân thiện chút nào, đã cất công đến đây rồi chẳng lẽ anh đi về chứ thật sự mất hứng rồi.

Một lúc sau người quản lý của LIN cũng từ nhà vệ sinh đi ra.

“Thật xin lỗi giám đốc, tôi xin giới thiệu tôi là trợ lý Giang.”

Lý Bội Ân đứng dậy bắt tay chào hỏi với họ rất lịch sự, riêng Tống Khâm lại trưng ra bộ mặt như vừa bị ai đó giựt nợ vậy, anh lầm bầm trong miệng.

“Hừ, biết vậy cho cô ở nhà cho rồi.”