Yêu Chiều Tận Tâm Khảm

Chương 102




Bài đăng Weibo này của Thẩm Dữ ngay lập tức khuấy động nên ngàn lớp sóng dữ dội trong cộng đồng mạng lẫn giới giải trí.

Thẩm Dữ kết hôn rồi!

Anh ấy thực sự kết hôn rồi!

Hơn nữa còn thản nhiên thừa nhận?

Mấy người bọn họ đang “phấn’’ anh cùng Bạc Kha Nhiễm thành một vé CP ngọt ngào cơ mà, và rồi Weibo này của anh lại công bố mình là một người đã kết hôn?

Sự đảo ngược này có phải là hơi quá rồi không?

Mấy người đang chờ ăn những viên đường của anh cùng Bạc Kha Nhiễm làm sao có thể chịu nổi đây?

Không ít người hâm mộ muốn khóc lóc thảm thiết, bọn họ chỉ muốn ăn một ít đường thôi.

Chuyện gì đã xảy ra?

Nhưng cũng có những fans ngược lại không cho là như vậy.

Thẩm Dữ công khai làm rõ chuyện anh ta đã kết hôn không sai, nhưng tại sao bọn họ lại cảm thấy tại sao không thể là Bạc Kha Nhiễm chứ?

Nói không chừng đối tượng kết hôn bí mật với Thẩm Dữ chính là Bạc Kha Nhiễm cũng nên, người ta chỉ là không muốn nói ra mà thôi, huống chi, những viên đường lúc trước họ ăn thực sự rất ngọt nha.

Cho nên dù là Thẩm Dữ đã chính thức thừa nhận mình kết hôn, nhưng chỉ cần một ngày anh ta không chính miệng nói ra bà xã của mình là ai, bọn họ cũng sẽ thống nhất mặc định đó là Bạc Kha Nhiễm.

Cứ như vậy, chủ đề về cuộc hôn nhân bí mật của Thẩm Dữ liên tục được bàn tán trong một thời gian dài.

Mà ngay trong đêm Thẩm Dữ thừa nhận mình kết hôn ấy, Bạc Kha Nhiễm đã không hề chợp mắt được dù chỉ là một chút, cô ôm chăn lặng lẽ chảy nước mắt thật lâu.

Chuyện này, cô chưa từng nói với bất kỳ ai, kể cả Thẩm Dữ.

Bạc Kha Nhiễm cảm thấy đời này của cô, ngoài trừ Thẩm Dữ sẽ chẳng có thể mở lòng với ai thêm nữa. Trên thế giới này, cô cũng sẽ không thể gặp được một người đàn ông nào yêu cô hơn anh.

*

Vào cuối tháng Bảy.

“ Bước đường cùng‘’ chính thức được đóng máy.

Xấp xỉ gần bốn tháng quay phim vất vả cuối cùng cũng kết thúc.

Bạc Kha Nhiễm nghĩ rằng đây có lẽ là bộ phim khiến cô hao tốn nhiều sức lực nhất trong những tác phẩm mà cô từng đã tham gia.

Quả nhiên là ở trong đoàn làm phim của đạo diễn Hách Minh phải nỗ lực không ngừng, nhưng đồng thời đây cũng là bộ phim mang lại cho cô rất nhiều kinh nghiệm và mở mang tầm mắt.

Vào ngày Bạc Kha Nhiễm trở về Ninh Hạ, sân bay chật kín những người hâm mộ đến đây chào đón cô trở về.

Ngay khi Bạc Kha Nhiễm vừa mới đi ra khỏi cổng an ninh, các fans đã hào hứng vẫy vẫy bảng tên, gậy ánh sáng cổ vũ trong tay và gọi tên cô một cách nhiệt tình.

“Bạc Kha Nhiễm.’’

“Bạc Kha Nhiễm.’’

Mấy tháng gần đâ, sự nổi tiếng của Bạc Kha Nhiễm tăng vọt, giá trị con người nhanh chóng đi lên, cô có lẽ được xem như là một trong những nghệ sĩ thăng tiến nhanh nhất trong năm nay, hơn nữa bây giờ lại được mời tham gia bộ phim “Bước đường cùng’’ của đạo diễn lão làng Hách Minh, trong vòng chưa đầy một năm lượt theo dõi trên Weibo đã vượt quá bốn mươi triệu, trở thành một trong những diễn viên “chạm tay có thể bỏng” trong làng giải trí.

Bạc Kha Nhiễm được mấy người Nguyễn Lệ che chắn ở giữa, thỉnh thoảng lại mỉm cười và đưa tay ra vẫy chào những người hâm mộ.

Nhưng không hiểu sao người hâm mộ quá mức cuồng nhiệt, quãng đường chỉ chừng mấy bước chân cũng trở nên dài dằng dặc, cuối cùng dưới sự bảo vệ của nhân viên an ninh tại sân bay, các cô mới an toàn lên chiếc xe bảo mẫu.

Bạc Kha Nhiễm đưa tay mở cửa xe, vừa mới nhấc chân đi lên, ngẩng đầu một cái đã nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi ngay ngắn ở ghế sau.

Thẩm… Thẩm Dữ...

“Anh… Anh sao…’’

Cô còn chưa kịp nói hết đã cảm giác được sau lưng Nguyễn Lệ đang dùng ngón tay đâm mình một cái, cô lúc này mới sực nhớ tới mình còn chưa bước hẳn vào trong xe, hơn nữa xung quanh còn có vô số các fans vây quanh.

Cô kịp thời thu lại những lời chuẩn bị phát ra, sau đó nhanh chóng leo lên xe.

Ngay khi vừa mới bước vào, người đàn ông ngồi phía sau đã nắm thật tay cô, Bạc Kha Nhiễm cũng thuận thế nhào vào trong lồng ngực anh.

Bàn tay Thẩm Dữ ôm lấy tấm lưng mỏng manh của Bạc Kha Nhiễm, đem cả người cô thu lại trong vòng tay của chính mình, anh dùng sức mạnh đến mức thiếu chút nữa cô đã không thở nổi, nhưng vòng tay vẫn như cũ quấn chặt lấy cổ anh, hai người ôm nhau tình tứ, khó có thể buông bỏ được nhau.

Hai tháng.

Suốt hai tháng bọn họ còn không nói được với nhau mấy cuộc điện thoại, chứ đừng nói gì đến việc gặp mặt.

Bạc Kha Nhiễm không biết ở trong nước Thẩm Dữ bận rộn bao nhiêu, nhưng những tháng ngày cô ở nước ngoài quay phim, ngay cả thời gian ngủ cũng trở nên xa xỉ, mỗi ngày làm việc với cường độ cao, thậm chí bề bộn đến thời gian nhớ về anh cũng không có.

“Anh tại sao lại tới đây?’’

Bạc Kha Nhiễm không kiềm chế được hỏi anh, âm thanh cố tình hạ xuống mấy tông nhưng cũng chẳng thể nào che giấu được sự kinh ngạc cùng vui mừng ở trong đó.

Cô vốn nghĩ rằng ít nhất phải sau khi về đến nhà mới có thể gặp được anh.

Ai biết lá gan người này lại lớn như vậy, cư nhiên cứ thế tránh ở trong xe bảo mẫu đợi cô.

“Nhớ em, muốn gặp em sớm hơn một chút, không thể đợi em về nhà.’’

Giọng nói của Thẩm Dữ mang theo mấy phần khàn khàn khiến cho trái tim Bạc Kha Nhiễm trong nháy mắt đập rộn ràng như sấm.

Xung quanh đều tràn ngập hơi thở quen thuộc của anh, chẳng hiểu tại sao trong lòng cô lại sinh ra một cảm giác đã lâu không gặp, những nhớ nhung đè nén tận sâu trong trái tim giờ khắc này toàn bộ bộc phát ra ngài, cô giữ lấy bờ vai rắn chắc của anh, dần dần tiến sát lại.

“Khụ… Khụ...’’

Đúng lúc này, một tiếng ho khan nhỏ nhỏ vang lên từ cửa xe.

Là Nguyễn Lệ.

Nguyễn Lệ vừa lên xe đã chứng kiến một cảnh bạo dạn như vậy.

Còn có rất nhiều người đang ở bên ngoài xe đấy!!

Người phụ nữ không có chút dè dặt này!!!

Cô vội vàng đưa tay đóng chặt cửa xe lại, cũng may bọn họ đang ở trong một chiếc xe rộng rãi, hai người kia lại đang ngồi ở phía sau cộng thêm chất liệu đặc biệt của cửa kính khiến người bên ngoài không thể nhìn vào bên trong, nếu không để các fans thấy một cảnh như vậy, còn không phải sẽ bùng nổ sao?

Nghe được tiếng ho nhẹ của Nguyễn Lệ, động tác của Bạc Kha Nhiễm đột ngột dừng lại, giống như nghĩ đến điều gì, ngay lập tức khuôn mặt trở nên đỏ bừng.

Cô vội vàng tách ra khỏi người anh một khoảng.

Bị chị Lệ thấy cảnh này, cô vẫn có một chút xấu hổ.

Nguyễn Lệ và Thẩm Dữ gật đầu chào hỏi nhau một cái, sau đó nói với Bạc Kha Nhiễm:

“Em ngồi lên phía trước đi, trước khi xe rời đi cũng phải chào tạm biệt người hâm mộ nữa.’’

Bạc Kha Nhiễm nhanh chóng gật đầu.

“Vâng.’’

Thẩm Dữ cũng phối hợp buông lỏng cánh tay đang đặt trên người cô ra.

A Miên ngồi vào vị trí của mình, sau khi tra chìa khóa, Bạc Kha Nhiễm lúc này mới hạ cửa kính phía trước, vẫy tay tạm biệt người hâm mộ đang vây chặt bên ngoài.

*

Sau khi bước vào nhà, Bạc Kha Nhiễm vươn tay chuẩn bị bật đèn, nhưng cánh tay còn chưa chạm được vào công tắc thì phía sau gáy đột nhiên bị người giữ lấy, tiếp đó bả vai bị một đôi tay đẩy một chút khiến cô dựa sát vào bức tường, Thẩm Dữ không nói một lời đã tiến sát lại gần cô.

“Anh…’’

Lời vừa thoát ra khỏi miệng đã bị khóa chặt đôi môi.

Một nụ hôn thật sâu như muốn giải tỏa những nhớ nhung đã kìm nén tự rất lâu trong lòng, như muốn thõa mãn những mong chờ khi gặp lại người tình.

Hai cơ thể dính chặt vào nhau không muốn tách rời, cô thậm chí còn có thể cảm nhận được nhiệt độ trên cơ thể anh, hơi thở nặng nề, mạnh mẽ mút mát gặm cắn đôi môi cô, một giây tiếp theo đã cạy mở hàm răng trắng tinh, đầu lưỡi nóng bỏng trơn trượt như mưa rền gió dữ quét sạch những hương vị ngọt ngào trong miệng cô, không chịu bỏ sót một xó xỉnh nào.

Bạc Kha Nhiễm bị anh hôn thiếu chút nữa không thể thở nổi.

Gò má trắng nõn lúc này tựa như những tầng mây bị thiêu đốt.

Cô bị Thẩm Dữ bá đạo vây hãm trong vòng tay của anh, phía trước là da thịt nóng bỏng mà sau lưng lại là vách tường lạnh như băng tuyết, cảm giác tựa như băng hỏa lưỡng trọng thiên*.

Thẩm Dữ hôn sâu, nhưng Bạc Kha Nhiễm cũng như bị mê hoặc cùng anh dây dưa, quấn quýt.

Bàn tay mảnh khảnh chẳng biết tự lúc nào đã đặt lên mái tóc đen nhánh của anh, đáp trả lại anh bằng tất cả sự nhiệt tình, nhớ nhung cùng tình yêu cháy bỏng.

Trong bóng tối, cô cảm nhận được có một bàn tay nóng bỏng đang chậm rãi kéo chiếc áo phông trắng tinh từ trong quần jean, theo vạt áo từ từ dao động bên hông cô, bàn tay mang theo nhiệt độ ấy cứ thế dán vào vòng eo nhạy cảm, Bạc Kha Nhiễm chỉ cảm thấy đôi chân mình cũng sắp trở nên mềm nhũn.

Ngay khi hai người đang triền miên khó có thể chia lìa thì,

“Ùng ục, ùng ục…’’

Có một âm thanh không thích hợp bỗng nhiên vang lên trong không gian yên tĩnh.

Bàn tay của Thẩm Dữ đang men theo thắt lưng của cô đi lên chợt ngừng lại một chút.

Bạc Kha Nhiễm cảm thấy vô cùng lúng túng.

“Ùng ục…’’

Lại một âm thanh khác phát ra.

Song lần này không phải là của cô.

Đôi môi anh khẽ tách ra khỏi cô, mượn chút ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ dọi vào, hai người nhìn thấy rõ khuôn mặt của đối phương, rồi thoáng im lặng.

Nhưng sau đó lại cùng nhau bật cười.

Thẩm Dữ xoa xoa đỉnh đầu cô.

Bạc Kha Nhiễm cũng không khách khí, hai cánh tay dán vào khuôn mặt đẹp trai của anh tùy tiện xoa nắn.

Anh cũng chỉ để mặc cho cô thoải mái nhào nặn, không hề phản kháng, trong ánh mắt tràn đầy sự cưng chiều, yêu thương.

Thẩm Dữ vươn tay bật đèn.

Trong nháy mắt, phòng khách trở nên sáng sủa.

“Anh đi nấu cơm cho em, em nghỉ ngơi một chút đi.’’ Anh ôn nhu nói.

“Em muốn nhìn anh nấu.’’ Bạc Kha Nhiễm nắm chặt góc áo của anh không muốn buông tay.

Thẩm Dữ cưng chiều nhéo nhéo chóp mũi cô một cái.

“ Được. ‘’

Anh biết cô hôm nay sẽ trở lại, cho nên sáng sớm đã ghé siêu thị mua đầy đủ nguyên liệu nấu ăn, trong tủ lạnh chất đầy rau củ cùng thịt.

Nửa tiếng sau.

Hai người cùng sau thưởng thức những món ăn nóng hổi.

Bạc Kha Nhiễm ở trong đoàn làm phim mấy tháng, hầu như chưa từng được ăn ngon miệng như thế này, bây giờ được ăn những món Thẩm Dữ làm, thiếu chút nữa lệ nóng quanh tròng.

“Thẩm Dữ, anh đối với em thật tối, em muốn dính anh cả đời.’’

Thẩm Dữ cong cong khóe môi, nhưng nhìn đến cổ tay nhỏ nhắn của cô vẫn không kìm nén được sự đau lòng.

“Dính thì dính đi, nhưng em phải ăn nhiều hơn một chút.’’

Bạc Kha Nhiễm bưng chén cơm dùng sức gật đầu.

Khi cô còn đang ở trong đoàn làm phim, thực sự rất nhớ những món ăn của anh, hơn nữa cô lại không quen với đồ ăn ngoại quốc cho nên cứ đến giờ ăn cơm cô lại càng nhớ.

Kể từ khi ở bên cạnh Thẩm Dữ, Bạc Kha Nhiễm cơ bản không thể kiểm soát được lượng cơm của chính mình.

Những người cũng không nặng lên bao nhiêu, ngược lại còn gầy đi không ít.

“Anh nhìn em làm gì vậy?’’

Thẩm Dữ ăn nhanh hơn Bạc Kha Nhiễm, sau khi ăn xong chỉ ngồi như thế chăm chú nhìn cô.

Bạc Kha Nhiễm bị anh nhìn có chút không được tự nhiên.

“Anh… Anh nhìn em làm gì, anh ăn no rồi sao?’’

“Không có.’’ Thẩm Dữ mỉm cười.

“Chưa ăn no vậy tại sao không ăn tiếp?’’ Bạc Kha Nhiễm kỳ quái hỏi anh.

“Anh đang đợi em, em ăn no rồi anh mới có thể ăn.’’

Bạc Kha Nhiễm chỉ mất vài giây để hiểu rõ những lời này của Thẩm Dữ.

“Không biết xấu hổ.’’ Cô trừng anh một cái, không chút do dự mắng.

Nhưng sau đó, cô đã vô cùng hối hận.

- ------

Chú thích:

Băng hỏa lưỡng trọng thiên: Ý chỉ hai sự việc hoàn toàn tương phản hòa quyện chung một chỗ.