Editor: Saki
Vừa hôn vừa ôm, chiếm hời rõ ràng là hành vi chủ động của anh tạm thời không đề cập tới.
Nửa câu sau…
Minh Phù vội vã kéo chăn ra, dùng tay chân đẩy mình ra khỏi vòng tay của Trần Tự Chu, quỳ gối trên giường đối diện với anh: “Ai mới là kẻ lăng nhăng thay lòng đổi dạ chứ?”
Sao anh lại còn vu oan cho người khác nữa vậy?
“Em.” Trần Tự Chu cau mày, mái tóc đen vừa gội xong rũ trước trán, vẻ mặt vuốt v e trông có chút tủi thân: “Vừa rồi em nói chuyện vui vẻ với người đàn ông khác ngay trước mặt anh.”
Oan ức hơn cả Đậu Nga! Minh Phù nhìn anh hoang mang: “Em chỉ đang nói chuyện về Gia Tuệ thôi mà, anh không thấy à?”
“Anh ta dùng icon giống em.” Trần Tự Chu hỏi: “Lúc nãy nếu anh không lấy điện thoại em ra, em sẽ trả lời bằng icon giống vậy à?”
Minh Phù chớp mắt, bắt đầu suy ngẫm về vấn đề này.
Có thể nói, icon là một cách để xoa dịu sự bối rối và kết thúc cuộc trò chuyện giữa những người không quen biết nhau.
Nhận được icon từ người kia, Minh Phù cũng sẽ lịch sự đáp lại bằng một icon.
Cô cũng không nghĩ nhiều, chỉ là công tử trước mặt này có vẻ không hài lòng với điều đó.
Thấy cô im lặng, Trần Tự Chu tự động hiểu là cô mặc nhiên đồng ý. Anh tựa người ra sau, cúi mắt: “Được rồi, anh không được cưng nữa hả? Giờ đã bắt đầu gửi icon cho người đàn ông khác rồi.”
Giọng điệu của anh y như một phi tần bị thất sủng vậy.
Minh Phù vừa buồn cười vừa bất lực, cúi người về phía trước, vòng tay qua vai anh và hôn nhẹ lên má anh: “Em không gửi nữa, em không gửi cho ai hết, sau này em chỉ gửi cho anh thôi.”
Trần Tự Chu từ từ mở mắt nhìn cô.
Minh Phù phối hợp giơ ba ngón tay lên, khép lại: “Thật mà.”
Trần Tự Chu giơ tay ôm cô vào lòng, ôm chặt hơn: “Vậy thì em ngủ cùng anh, không thì anh không tin đâu.”
Minh Phù nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ.
Lẽ nào anh đang giăng bẫy cho mình?
Trần Tự Chu im lặng, nhìn thẳng vào mắt cô.
Đôi mắt đen láy sáng ngời của anh phản chiếu rõ ràng hình ảnh một mình cô.
Khi anh nhìn ai đó một cách chăm chú, người đó hoàn toàn không có sức chống cự.
Minh Phù ấp úng hai tiếng, gật đầu: “Ừm, vậy thì ngủ chung đi.”
Đây quả là hành động tự chuốc họa vào thân.
Trần Tự Chu ôm Minh Phù nằm xuống, siết chặt cô vào lòng. Một lúc sau, anh cảm thấy thiếu gì đó, nhíu mày không hài lòng.
Anh kéo tay Minh Phù vòng qua ôm lấy hông mình.
Minh Phù ngoan ngoãn để anh đùa nghịch, đến khi cuối cùng anh thỏa mãn, cô ngẩng mặt lên hôn lên cằm anh: “Anh đừng suy nghĩ lung tung, em không thích ai khác.”
Nửa giây sau, cô lại nhỏ nhẹ bổ sung: “Em chỉ thích anh thôi.”
Họ đắp chung một chiếc chăn, ngăn cách mọi thứ bên ngoài, chỉ còn lại sự âu yếm giữa hai người.
Trần Tự Chu khẽ cúi đầu, ánh mắt trìu mến hướng về cô.
Cô gái nhỏ ngoan ngoãn và mềm mại nép vào lòng anh, khẽ khàng nói rằng chỉ thích anh.
Khoảnh khắc ấy, anh bỗng nhận ra tất cả những năm tháng chờ đợi đều xứng đáng.
Không gì viên mãn hơn hiện tại.
–
Sáng hôm sau, khi Minh Phù tỉnh dậy, cô vẫn còn chưa hoàn toàn tỉnh táo.
Lâu nay quen ngủ một mình, tối hôm qua lần đầu tiên cùng ai đó chung giường, vậy mà cô lại ngủ ngon một cách bất ngờ.
Cảm giác như chìm vào một biển bông mềm mại, êm ái và ấm áp, khiến cô muốn mãi chìm đắm trong đó mà không muốn thoát ra.
Tỉnh khỏi sự ngỡ ngàng, Minh Phù cảm nhận được vòng tay rắn chắc ôm lấy eo mình, hơi ấm áp áp trên ngực.
Là Trần Tự Chu ôm lấy cô từ phía sau.
Minh Phù hôm qua ở bên giường, không mang theo quần áo thay đồ, mặc áo T-shirt sạch sẽ Trần Tự Chu để ở bệnh viện, người đàn ông thân hình cao lớn, quần áo mặc trên người cô không khác gì váy, rộng thùng thình không chịu được.
Hiện tại xem ra, ngược lại là thuận tiện cho anh đùa giỡn lưu manh.
Mặt cô đỏ bừng, co rúm người lại, nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay Trần Tự Chu, cố gắng gỡ tay anh ra.
Vừa khi cô cử động, bàn tay người đàn ông cũng di chuyển theo, nhẹ nhàng véo nhẹ má cô.
Ngay lập tức vòng eo siết chặt, lưng áp sát vào ngực anh, khiến gáy cô có chút ngứa ngáy.
Trần Tự Chu vùi đầu vào hõm vai cô, cọ cọ nhẹ, giọng nói vừa tỉnh ngủ còn nhập nhèm, mơ hồ: “Em tỉnh rồi à?”
Giọng Minh Phù nhỏ như muỗi kêu “Ừm” một tiếng: “Anh buông tay em ra đi.”
“Đợi chút.” Trần Tự Chu không những không rút tay ra mà còn xoa bóp nhẹ nhàng, giọng nói càng trầm khàn hơn: “Ôm thêm một lát nữa, từ từ thôi.”
Minh Phù ban đầu sửng sốt, sau đó nhận ra điều gì đó, không kìm được kéo chăn lên che kín khuôn mặt mình, khóc không ra nước mắt.
Anh như vậy, làm sao có thể hoãn lại được.
Minh Phù vẫn duy trì tư thế ban đầu không nhúc nhích, ngay cả hô hấp đều chậm lại, sợ không cẩn thận một cái lại k1ch thích đến anh.
Qua một lúc lâu, Trần Tự Chu mới chậm rãi lấy tay ra.
“Mặc nội y ngủ không tốt cho sức khỏe, lần sau đừng mặc nữa.”
Minh Phù phớt lờ anh.
Trần Tự Chu áp tai vào tai cô thì thầm: “Bao giờ em dọn đến ở cùng anh?”
Niềm tê dại còn lưu lại trên ngực, ngón tay Minh Phù khẽ run rẩy, chỉnh lại áo lót và áo thun, “Không dọn đến!”
Ngay cả trong bệnh viện anh cũng không kiêng nể gì, nếu thật sự dọn đến ở cùng, chẳng phải càng lộng hành hơn sao.
“Thật sự không dọn đến ư?” Trần Tự Chu hôn nhẹ lên vành tai ửng hồng của cô, “Em không nhớ anh à? Hôm qua em còn bảo thích anh mà.”
Minh Phù im lặng một lát, cứng rắn từ chối: “Không muốn.”
Trần Tự Chu hoàn toàn không quan tâm đ ến câu trả lời của Minh Phù, “Vậy thì anh nhớ em.”
Minh Phù im lặng, gỡ bàn tay vẫn đang đặt trên eo mình ra, hất chăn ra khỏi người và đứng dậy.
Cảm thấy bực tức, cô vung tay đánh vào chân anh qua lớp chăn.
Sau đó vội vã bỏ đi.
Trần Tự Chu chiều theo tính tình nhỏ nhen của cô, khẽ cười hai tiếng.
Trên người cô gái nhỏ chỉ mặc áo T-shirt của anh, chiều dài đến bắp đùi, phía dưới lộ ra một đôi chân thon dài thẳng tắp, ánh trắng chói mắt theo từng bước chân của cô khi cô di chuyển qua lại.
Ánh mắt Trần Tự Chu tối sầm lại, yết hầu anh lăn lộn một vòng.
Phải đến khi Minh Phù khuất bóng vào nhà vệ sinh, anh mới rời mắt.
Nhìn lên trần nhà, anh thở dài một hơi.
–
Sau khi vụ việc “Bác sĩ đánh người” lên top tìm kiếm nóng hổi trên mạng xã hội vào ngày hôm qua, Hoắc Nghiên Hành đã nhanh chóng xuống tay đi điều tra. Không bao lâu sau, tập đoàn Hoa Thần đã đăng tải công văn trên trang Weibo chính thức, công khai danh tính của Trần Tự Chu.
Tập đoàn Hoa Thần chính thức “nhận lại” Trần Tự Chu, cậu hai bên ngoài bấy lâu nay.
Dưới công văn là bản dự thảo đơn kiện do Minh Phù soạn thảo.
Ngay lập tức, những tin đồn về việc Trần Tự Chu nhận hối lộ đã tan vỡ khi danh tính của anh được công khai.
Với gia thế và tiềm lực tài chính vững mạnh, anh hoàn toàn không cần phải nhận hối lộ.
Số tiền nhận được từ quà cáp có lẽ còn không đủ để anh đổ xăng cho xe.
Tuy nhiên, việc Trần Tự Chu hành hung người khác là sự thật, tập đoàn Hoa Thần cũng không phủ nhận điều này trên Weibo chính thức. Trong công văn, họ giải thích rằng “nạn nhân trong video” đã có lời lẽ xúc phạm bạn gái của cậu hai trước khi vụ việc đánh người xảy ra.
Sau đó đã chân thành xin lỗi và đề nghị mọi người không nên áp đặt định kiến lên toàn bộ ngành nghề y.
Ngay sau khi thông báo được đăng tải, trang Weibo chính thức của tập đoàn Hoa Thần đã tràn ngập những bình luận.
【Không phải tôi nói chứ, cậu hai của tập đoàn Hoa Thần, đừng nói đến việc anh ta đi làm bằng xe Pagani, nếu không biết bệnh viện thủ đô là bệnh viện công, tôi còn tưởng rằng bệnh viện này thuộc sở hữu của anh ta.】
【Đừng nói, nhà mẹ của cậu hai là thế gia y học, bà ngoại là viện trưởng bệnh viện phụ khoa, mẹ cũng là người đứng đầu ngoại khoa của bệnh viện thủ đô lúc trước, ông ngoại lại là viện trưởng bệnh viện thủ đô hay là giáo sư y học lâm sàng của đại học y khoa, giờ học của ông ta chật ních, hiện tại mấy chủ nhiệm bệnh viện thủ đô kia hoàn toàn đều là học sinh của ông ấy, tuy rằng bệnh viện không phải nhà của cậu hai, nhưng cùng nhà của anh ta cũng không có gì khác nhau.】
【Nghe người yêu bị mắng mà không tức giận, hoặc là không yêu đủ nhiều, hoặc là không phải đàn ông. Lần này tôi ủng hộ cậu hai.】
【Mặc dù hành động đánh người là không tốt, nhưng là người mê nhan sắc khi xem video từ giây đầu tiên, tôi đã bị thu hút bởi vẻ ngoài điển trai của người đàn ông đánh người đó. Giờ đây, sự thật đã được sáng tỏ, tôi cuối cùng cũng có thể khen ngợi anh ta rồi!】
【Vừa giàu có vừa đẹp trai, không chỉ bảo vệ người yêu mà còn khiến người ta rung động, gặp phải loại đàn ông này tôi lập tức đi đến Cục Dân Chính đăng ký kết hôn được không?】
【Theo nguồn tin nhỏ, bản công văn của tập đoàn Hoa Thần trên Weibo chính thức được đính kèm một lá thư cảnh cáo do chính bạn gái của cậu hai soạn thảo.】
Trang Weibo chính thức của tập đoàn đã thể hiện sự ủng hộ bằng cách thả tim cho bình luận này, có thể xem như là sự thừa nhận gián tiếp về thông tin mà cư dân mạng chia sẻ.
Để giải quyết hiệu quả những tranh cãi, thay vì liên tục lên tiếng thanh minh, cần cung cấp cho công chúng những thông tin mới mẻ, thu hút sự chú ý của họ.
Ngay sau khi công văn được đăng, một số tài khoản Weibo có sức ảnh hưởng lớn về các vấn đề xã hội đã liên tục tung ra những thông tin về những hành vi đáng xấu hổ của “nạn nhân trong video” là Dương Minh.
Hàng loạt hành vi vi phạm pháp luật như lái xe khi say rượu, đua xe tốc độ cao, gây thương tích cho người khác rồi bỏ trốn sau khi gây tai nạn.
Một tài khoản Weibo có sức ảnh hưởng lớn khác đã đăng tải video do gia đình nạn nhân ghi lại, trong đó họ đã nghẹn ngào tố cáo Dương Minh đã đe dọa họ để họ im lặng.
Cư dân mạng đều là gió chiều nào theo chiều ấy, lúc trước có bao nhiêu đồng tình với Dương Minh bị đánh, hiện tại tiết lộ vừa ra, mắng chửi anh ta tàn nhẫn bấy nhiêu.
Cư dân mạng ngày hôm qua chế di ảnh của nhân vật chính bất ngờ được thay thế bằng hình ảnh của Dương Minh.
Thông tin cá nhân và gia thế của anh ta cũng bị cư dân mạng lật tung.
Công ty nhà họ Dương chuyên về du lịch, ngay sau khi vụ việc xảy ra, giá cổ phiếu công ty nhà họ Dương đã giảm mạnh.
Khách hàng liên tục hủy đơn.
Dưa bên này còn chưa ăn xong, lại có một từ “Nữ sinh Trường Trung học số 1 nhảy lầu” bị đẩy lên hot search.
Nội dung video là cảnh Lý Gia Tuệ nhảy lầu hôm qua và Trần Tự Chu cố gắng kéo cô bé lại.
Video được đăng tải bởi một người dùng ẩn danh với ảnh đại diện hoạt hình.
Bài đăng trên Weibo không đề cập chi tiết về những gì Lý Gia Tuệ đã trải qua, chỉ tóm tắt rằng cô bé đã phải chịu cú sốc nặng nề và muốn tự tử, trọng tâm của bài đăng là tập trung vào Trần Tự Chu.
Khi Minh Phù thấy hot search, nghĩ rằng đây cũng là một trong những giải pháp của Hoắc Nghiên Hành theo bản năng, tuy nhiên khi gọi điện hỏi, cô lại nhận được câu trả lời phủ định.
Sau khi kiểm tra địa chỉ IP, mới phát hiện ra người đăng bài chính là Lý Gia Tuệ.
Sáng nay khi Dương San đến thăm Lý Gia Tuệ tại bệnh viện, đã đề cập đến bài đăng trên Weibo với cô ấy.
Lý Gia Tuệ và Dương San đều là người theo đuổi ngôi sao, đối với cách các ngôi sao trong làng giải trí tẩy trắng cũng có chút lần mò.
Cô ấy biết Trần Tự Chu là bạn trai của Minh Phù, trong lòng vẫn nhớ ân tình của hai người họ đối với mình, liền muốn giúp họ.
Việc học sinh nhảy lầu tại trường học vốn không phải là điều gì tốt đẹp. Hôm qua, khi Lý Gia Tuệ được đưa đến bệnh viện, ban giám hiệu nhà trường liền lần lượt đi kiểm tra điện thoại của học sinh, xóa bỏ video ghi lại.
Tuy nhiên, camera giám sát được lắp đặt tại tòa nhà dạy học đối diện tòa nhà khoa học kỹ thuật đã ghi lại toàn bộ sự việc.
Sau khi trao đổi với Trương Mai, Lý Gia Tuệ đã nhận được video do Trương Mai sao chép và gửi cho mình.
Hai cô gái nhỏ thì thầm trong phòng bệnh suốt cả buổi sáng mới chỉnh sửa xong bài đăng Weibo và gửi đi.
Khi biết được chuyện này, Minh Phù vừa xúc động vừa tức giận.
Trầm giọng quát nạt cô ấy, bảo cô ấy hãy nghỉ ngơi cho tốt và đừng lo lắng về những chuyện vớ vẩn này.
Tuy nhiên, video quay lại sự việc đã giúp Trần Tự Chu thu hút được một lượng lớn thiện cảm từ cộng đồng mạng.
Trên mạng xã hội, những bình luận luôn xuất hiện theo chiều hướng trái chiều, có người khen ngợi cũng có người chửi bới.
Trong số đó, không ít ý kiến cho rằng Trần Tự Chu đang cố tình tạo scandal để thu hút sự chú ý, tuy nhiên những bình luận tích cực từ cộng đồng mạng đã nhanh chóng lấn át những ý kiến tiêu cực này.
Gần đây, showbiz không có nhiều sự kiện nổi bật, bầu không khí khá yên ả, hiếm hoi xuất hiện một chủ đề nóng hổi trên mạng xã hội, các phóng viên nhanh chóng nhảy vào khai thác.
Trước cổng bệnh viện thủ đô, ngày nào cũng có phóng viên nằm vùng mong muốn được phỏng vấn Trần Tự Chu.
Cơn bão dư luận này chỉ kéo dài hai ngày, Trần Tự Chu là “con cưng” của khoa ngoại tim mạch bệnh viện thủ đô. Viện trưởng và trưởng khoa hiểu rõ phẩm chất của anh hơn ai hết, việc đình chỉ công tác một tháng chỉ là cách giải thích cho dư luận mà thôi, ngay khi sự việc lắng xuống, anh đã được phục hồi chức vụ.
Minh Phù kiên quyết không chịu ở lại bệnh viện thêm đêm nào nữa. Không được ôm vợ, lại ngày ngày làm việc trong bệnh viện, nếu không có chuyện gì đặc biệt, Trần Tự Chu hoàn toàn không muốn ở lại đây thêm một giây phút nào nữa.
Về nhà vẫn thoải mái hơn.
Tuy nhiên, Minh Phù hiện vẫn còn lo lắng cho tình trạng của Lý Gia Tuệ nên ở bên cạnh chăm sóc. Trần Tự Chu cũng không muốn về nhà một mình nên sau khi hoàn tất thủ tục xuất viện, anh đã lập tức quay lại văn phòng làm việc.
Hai ngày nay anh không có ca phẫu thuật nào, nên tranh thủ thời gian rảnh rỗi ngồi khám bệnh tại khoa.
Báo chí thời nay quả thật không từ thủ đoạn nào, chỉ trong buổi sáng khám bệnh, đã có ba bốn phóng viên giả mạo thành bệnh nhân đến đăng ký khám với mục đích muốn phỏng vấn anh.
Hiểu rõ sự tình, Trần Tự Chu lập tức gọi điện cho bảo vệ đến đuổi những kẻ giả mạo ra ngoài.
Sau đó, mọi chuyện mới dần lắng xuống.
Tiễn một bệnh nhân ra về, người tiếp theo bước vào phòng khám, Trần Tự Chu nhận lấy sổ khám bệnh của anh ta và hỏi anh ta cảm thấy không khỏe ở chỗ nào.
Người đàn ông ấp úng trả lời: “Tôi chỉ cảm thấy tức ngực, hơi khó chịu.”
Loại bệnh nhân này cũng không phải hiếm gặp, Trần Tự Chu không suy nghĩ nhiều, sau khi hỏi anh ta một vài câu hỏi thông thường và đưa ra chẩn đoán ban đầu, anh đang chuẩn bị cho anh ta đi kiểm tra thì người đàn ông lại lên tiếng.
“Bác sĩ, tôi thấy anh quen quen.” Anh ta giả vờ suy nghĩ một lúc, rồi vỗ đùi mạnh một cái: “Phải chăng anh là người đang được nhắc đến trên hot search mấy hôm nay?”