Trình Xảo Nguyệt rất nhanh sau đó đã xuống lầu theo chân mọi người lên tàu ra đảo lặn ngắm san hô. Vì có mặt của Trình Xảo Nguyệt ở đây nên Hoàng Vỹ Kỳ và Lâm Quân Hạo không thể lúc nào cũng dính liền lấy nhau được.
Nhìn người mình yêu phải lấy người khác, còn phải giả vờ đi bên cạnh vợ mình. Hoàng Vỹ Kỳ lại giận sôi máu, anh ta thầm oán trách Trình Xảo Nguyệt, vì cô ta ở đây nên anh ta và Lâm Quân Hạo mới không thể công khai gần gũi nhau được.
Lâm Quân Hạo cũng sợ Hoàng Vỹ Kỳ giận dỗi mình nên anh ta càng căm ghét Trình Xảo Nguyệt hơn. Cô ta đúng là đồ phá bĩnh mà.
Dự định của mọi người là sẽ dừng thuyền lại để tắm sau đó mới thay đồ lặn đi ngắm san hô. Trình Xảo Nguyệt mặc một bộ bikini màu vàng, thân hình cô ta cũng khá đẹp, dáng người tiêu chuẩn, ỷ vào lợi thế này,cô ta còn cố tình đi qua đi lại trước mặt Lâm Quân Phong rất nhiều lần.
Triệu Đoan Mẫn mặc trên mình bộ bikini màu đỏ, thân hình chuẩn chỉnh, đường cong quyến rũ, ba vòng bốc lửa. Bộ bikini màu đỏ càng làm nổi bật nên nước da trắng sáng của cô. Cô quấn ngang hông một chiếc khăn lụa đỏ, để trông không quá lộ liễu, Triệu Đoan Mẫn từ trong khoang thuyền đi ra khiến mọi người đều phải quay ra nhìn, đặc biệt là Lâm Quân Phong vừa nhìn thấy Triệu Đoan Mẫn, anh đã phải hít sâu một hơi, anh có một cảm giác muốn giấu cô đi, để một mình anh nhìn ngắm, chỉ để mình anh thưởng thức vẻ đẹp của cô.
Triệu Đoan Mẫn đi đến trước mặt Trình Xảo Nguyệt, nhìn bộ dạng của cô ta, cô nghĩ rằng chắc từ nãy Lâm Quân Phong cũng ngắm no mắt rồi nhỉ. Cô chỉ muốn anh ngắm nhìn mình cô thôi, con cá cảnh này phô diễn từ nãy đến giờ cứ tung tăng lượn qua lượn lại khiến người ta ngứa mắt.
- Ai yo.
Triệu Đoan Mẫn giả vờ vấp té rồi ngã nhào vào lòng Lâm Quân Phong, Lâm Quân Phong chỉ cảm thấy tim mình như hẫng đi một nhịp, anh đưa tay ra đỡ lấy ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng,nhẹ giọng nói:
- Mẫn Mẫn không sao chứ? Sao lại không cẩn thận như vậy?
- A, anh cả… Em … Em xin lỗi, em vốn định đi ra chỗ A Hạo, không biết vấp vào chân của ai nên mới ngã, em xin lỗi.
Triệu Đoan Mẫn làm bộ bối rối như cô vô tình bị ai đó ngáng chân mà ngã vào lòng Lâm Quân Phong vậy. Tình huống này khiến mọi người đều quay ra nghi ngờ Trình Xảo Nguyệt chơi xấu, bởi vì Triệu Đoan Mẫn vừa đi qua người Trình Xảo Nguyệt thì liền vấp té.
He he … Giống như kịch bản trên phim truyền hình thì người ngã phải là Trình Xảo Nguyệt mới đúng nhưng đây không phải phim truyền hình, đây là đời thực, mấy ả trà xanh muốn chơi chiêu với cô không có cửa đâu. Triệu Đoan Mẫn cô chính là trà sữa full toping đấy.
Trình Xảo Nguyệt tức đến ruột gan lộn tùng phèo, cô ta nhìn Lâm Quân Phong ôm lấy Triệu Đoan Mẫn thì ghen đến đỏ mắt. Cô ta muốn quyến rũ Lâm Quân Phong nên phải tìm cách gần gũi với anh, cô ta không tin mình không có chút sức hút nào đối với Lâm Quân Phong.
- Đoan Mẫn, em không sao thì tốt rồi, lần sau cẩn thận chút nhé. Quân Phong à, Đoan Mẫn đã có Quân Hạo bơi cùng rồi, vậy anh xuống bơi cùng với em nhé.
- Xin lỗi, tôi bơi cùng Vỹ Kỳ rồi, cô tự bơi một mình đi.
Mặc dù không muốn nhưng anh cũng chỉ đành lấy Hoàng Vỹ Kỳ ra làm lá chắn.
Lâm Quân Hạo không cam lòng nhưng vẫn phải giả vờ đến dắt tay Triệu Đoan Mẫn xuống bơi. Hoàng Vỹ Kỳ cũng đen mặt bơi cùng Lâm Quân Phong. Tất cả đều thể hiện Trình Xảo Nguyệt ở đây chính là người thừa nhưng da mặt cô ta đã tôi luyện đến một độ dầy cao cấp rồi. Cô ta không cảm thấy ngại ngùng gì cả.
Lâm Quân Phong nhìn Triệu Đoan Mẫn bơi cùng Lâm Quân Hạo, anh chỉ muốn đi lên xách thằng em anh quẳng ra chỗ khác cho cá mập gặm,anh giả bộ vô tình thỉnh thoảng lại bơi chen vào giữa tách hai người ra. Anh chính là ghen đến điên đảo.
- A, Quân Phong … Cứu em …
Trình Xảo Nguyệt bơi ở phía xa bỗng dưng kêu lên, có vẻ như cô ta bị chuột rút, tay chới với giống như sắp chết đuối đến nơi.
Bản năng của một người lính không cho phép mình thấy chết mà không cứu. Lâm Quân Phong bơi đến chỗ Trình Xảo Nguyệt kéo cô ta rồi ôm lấy cô ta bơi đến thuyền.
Triệu Đoan Mẫn nhìn một màn này,nói không ghen là giả, nhìn anh ôm người con gái khác trong lòng, còn là lúc hai người ăn mặc kiệm vải như vậy, mặc dù cô biết anh là vì cứu người nhưng cô vẫn không nhịn được mà ghen tị, mà đau lòng.
Mọi người cũng đều bơi đến hỗ trợ kéo Trình Xảo Nguyệt lên thuyền. Lúc này Trình Xảo Nguyệt đã hôn mê bất tỉnh, việc cần làm bây giờ chính là sơ cứu cho cô ta tỉnh lại.
Lâm Quân Phong liếc nhìn Triệu Đoan Mẫn anh nói với Lâm Quân Hạo.
- A Hạo, em sơ cứu cho cô ta đi.
- Hả, sao lại là em chứ? Thanh mai trúc mã của anh, anh đi mà sơ cứu.
Lâm Quân Hạo vội vàng từ chối.
Lâm Quân Phong không muốn sơ cứu cho Trình Xảo Nguyệt một chút nào, thậm chí anh còn cảm thấy rất bài xích, lại thêm có Triệu Đoan Mẫn ở đây, anh không thể vĩ đại lẫn ngu ngốc đến nỗi đi làm điều đó được,nhưng cứu người cũng rất quan trọng.
Sơ cứu cho người đuối nước chính là nhấn ngực và hô hấp nhân tạo. Anh sơ cứu cho Trình Xảo Nguyệt thì Triệu Đoan Mẫn không vui, Lâm Quân Hạo sơ cứu cho Trình Xảo Nguyệt thì Hoàng Vỹ Kỳ không vui và ngược lại.
- Để em.
Xem ra cô sơ cứu cho Trình Xảo Nguyệt là hợp lý nhất. Cô không tin cô ta bị đuối nước có một tí mà đã bất tỉnh nhân sự.