Mặc Tề Quang đã ra ngoài giải quyết công việc rồi , cô suy nghĩ có phải mình đang làm khó cho anh không khi mà Mặc Tề Quang chỉ có mười ngày để giải quyết ổn thỏa.
Cô không thể cứ nhốt mình ở trong phòng mãi . Nghe nói đi lại nhiều sẽ tốt hơn cho thai nhi , vì vậy Mạc Vân Hi thong dong dạo ra ngoài vườn.
Xui xẻo Trương Tuyết Nghênh cũng ở ngoài đó , cô ta vừa thấy cô ánh mắt đã sắc lên. Mạc Vân Hi thấy cô ta cũng ở đây đột nhiên không còn hứng thú nữa , định xoay đầu đi vào trong.
Thế nhưng Trương Tuyết Nghênh lại gọi cô lại :"Tôi đúng là nể cô thật đấy , người đàn ông của mình có con với người phụ nữ khác mà vẫn có thể chấp nhận tha thứ ở lại cạnh anh ta.. không biết tôi nên cho rằng cô cao thượng hay là ngu ngốc đây"
Mạc Vân Hi xoay đầu , ánh mắt lạnh lùng nhìn cô ta , lại nghe Trương Tuyết Nghênh nói tiếp :"Đàn ông thường có thói hư tật xấu , bản thân ăn chơi đàn điếm thế nào cũng thấy bình thường nhưng người phụ nữ của mình thì nhất định phải sạch sẽ , cô hiểu đạo lý này chứ?"
Trương Tuyết Nghênh tiến lại sát cô hơn , vẻ mặt đắc ý :"Bây giờ anh ấy cần cô chỉ là để giải quyết nhu cầu của mình nhưng qua một thời gian nữa anh ấy sẽ vứt bỏ cô thôi"
Vẻ mặt Mạc Vân Hi chẳng có chút nào là lo lắng , Trương Tuyết Nghênh rõ ràng là đang muốn kích bác ly gián , vậy thì Mạc Vân Hi cũng chẳng ngán.
"Phải nói là tôi nể cô mới đúng , dù mang thai nhưng chỉ có thể nhìn cha của con mình qua đêm với người khác..."
Mạc Vân Hi cũng không ngại tiến đến gần hơn Trương Tuyết Nghênh , ghé sát vào tai cô ta thì thầm :"Hơn nữa , cái thai mà cô đang mang trong bụng chắc gì là của Mặc Tề Quang , nhưng tôi có điều này chắc chắn hơn , cái thai trong bụng của tôi là con của anh ấy"
Trương Tuyết Nghênh giật mình đứng lùi ra sau hai bước , ánh mắt cô ta kích động nhìn xuống bụng phẳng lỳ của Mạc Vân Hi đầy khó tin , cô ta cũng mang thai?
"Cô đừng có cảm thấy ghen ghét với tôi mà nói nhăng nói cuội , tôi không tin.."
Mặc Vân Hi lạnh mặt quay đi :"Tin hay không là chuyện của cô , làm ơn đừng ở trước mặt tôi khua môi múa mép nữa , buồn cười lắm , vì số phận của cô cũng chẳng tốt hơn tôi là bao đâu"
Cô bước thẳng đi , nhưng sau cùng lại nhớ ra gì đó khựng lại , quay đầu nhìn Trương Tuyết Nghênh với vẻ mặt u ám :"Nhưng cô cũng nên nhớ một điều , nếu để Mặc Tề Quang biết được cái thai đó là do cô bày trò thì hai mẹ con cô sống không yên đâu , đến lúc đó cô có muốn chết cũng không được nữa kìa"
Hai chân của Trương Tuyết Nghênh bỗng nhiên run lẩy bẩy , dường như là bị Mạc Vân Hi nói trúng . Lúc trước cô ta dễ bị lừa như vậy , Trương Tuyết Nghênh còn nghĩ hôm nay có cơ hội chèn ép cô ta một phen.
Không ngờ cuối cùng người bị nói cho điêu đứng lại là cô ta , với lời đe dọa cuối cùng của Mạc Vân Hi , Trương Tuyết Nghênh cúi đầu nhìn xuống bụng của mình , đột nhiên cảm thấy đau quoằn quoại.
Ba cô nói trên đời này còn rất nhiều đàn ông , Trương Tuyết Nghênh cũng đã thử đi gặp một vài người nhưng bất kể người đó là ai cô cũng thấy đến một góc cũng không bằng Mặc Tề Quang.
Trương Tuyết Nghênh cũng không hiểu Mặc Tề Quang có gì làm cô ta mê mệt đến vậy , dù biết nếu chỉ cần có một chút sơ hở sẽ chết ngay nhưng hôm đó cô ta vẫn liều mạng chạy đến chỗ Mặc Tề Quang để giở trò.
Vốn còn tưởng chừng kế hoạch của bản thân thành công ngoài mong đợi , cuối cùng hôm nay bị Mạc Vân Hi cảnh cáo , đột nhiên cô ta cảm thấy vô cùng bất an.
Địa vị của Mạc Vân Hi đã khó lung lay , lần này cô ta còn mang thai , e là Trương Tuyết Nghênh lại thêm nhiều khó khăn.