Suốt cả một ngày , Mặc Tề Quang cứ dính lấy Mạc Vân Hi như hai cực nam châm , làm cho Trương Tuyết Nghênh đến một cơ hội muốn tiếp cận Mạc Vân Hi cũng không có.
Cô ta cứ thức trực ở trước cửa phòng của hai người , đi đi lại lại , kiếm cớ này cớ nọ , mắt không ngừng đặt vào cánh của phòng đang đóng chặt , bên trong vô cùng yên tĩnh.
Trương Tuyết Nghênh siết chặt tay , cớ gì người mang thai là cô ta nhưng vẫn bị đối xử tệ như vậy.
Bà nội Mặc nửa đêm khát nước liền một thân đi xuống , bắt gặp Trương Tuyết Nghênh cứ loay hoay trước của phòng Mặc Tề Quang với vẻ mặt bất an , bà thở dài thật không biết phải làm thế nào mới phải.
Cũng không rõ tại sao cháu trai bà lại làm ra chuyện đó với Trương Tuyết Nghênh , nhưng nó yêu con bé Mạc Vân Hi là thật. Trước giờ nó chưa bao giờ ân cần với một người phụ nữ nào cả , kể cả Tuyết Nghênh , người tình cũ của anh cũng chưa từng có đãi ngộ đó.
"Khuya rồi , cháu về phòng nghỉ ngơi đi , nếu không sẽ ảnh hưởng đến đứa bé"
Vừa thấy bà nội đi đến , Trương Tuyết Nghênh liền bày ra vẻ mặt ủy khuất :"Cháu ngủ như thế nào đây ạ? Trong khi cháu còn đang mang thai thì anh ấy lại mang một cô gái khác về. Vậy thì chi bằng hai người họ tìm một nơi khác tránh mặt cháu , đằng này lại ngang nhiên dẫn nhau về nhà , làm sao cháu có thể yên lòng đi nghỉ đây ạ?"
Mặc lão phu nhân thấy thật ra cháu bà cũng có chút quá đáng , nó yêu ai mặc kệ nó , nhưng chuyện của nó đã làm ra thì nó phải gánh chịu , thế mới đáng là đấng nam nhi.
Đứng trước cửa phòng Mặc Tề Quang , bà đưa cánh tay nhăn nhúm lên gõ vào cửa từng hồi , vừa nói :"Tiểu Quang , cháu ra đây cho bà"
"Tiểu Quang.."
Không lâu sau cánh cửa phòng bật mở , Mặc Tề Quang xuất hiện sau cánh cửa , quần áo xộc xệch , cúc áo còn cúc lẫn lộn cúc trên cúc dưới.
Khỏi cần hỏi cũng biết hai người vừa làm gì.
Trương Tuyết Nghênh thấy như vậy liền bưng mặt quay đầu khóc lóc bỏ đi.
Mặc Tề Quang đưa mắt nhìn cô ta , đáy mắt đầy vẻ chán ghét , còn biết lợi dụng bà nội làm phiền anh !nếu không phải vì cô ta còn đang mang thai , Mặc Tề Quang đã thẳng tay bóp chết cô ta lâu rồi.
Bà nội thở dài nhắc nhở :"Chuyện gì cũng phải có chừng mực"
Trước khi Mặc Tề Quang đóng cửa , anh nói :"Cháu biết mình nên làm gì và không nên làm gì"
Mặc Tề Quang quay trở lại trong phòng , anh vén chăn lên tiếp tục ôm lấy cô , đầu cúi thấp vùi vào cần cổ trắng nõn.
Mạc Vân Hi không biết bản thân đã chấp nhận chuyện này như thế nào , nhưng nó thật sự làm cô băn khoăn , sau này cô và Trương Tuyết Nghênh sẽ phải như thế nào , đứa trẻ nào cũng nên có cha mới phải.
"Anh tính chuyện của Trương Tuyết Nghênh như thế nào?"
Mặc Tề Quang mút lấy xương quoai xanh của cô bỗng nhiên dừng lại , anh ngẩng đầu lên đưa tay vuốt tóc nhìn cô :"Cho anh thêm thời gian , anh nhất định sẽ làm rõ ràng chuyện này"
"Thời hạn của anh là mười ngày. Có thể cô ta chấp nhận việc này nhưng em thì không , anh chỉ có thể lựa chọn một thôi , em hoặc cô ta"
Không phải Mạc Vân Hi ích kỉ nhưng cô không thể mỗi ngày ở lại đây nhìn ánh mắt công kích của Trương Tuyết Nghênh , hơn nữa cô cũng đã làm mẹ , cô hiểu cảm giác của Trương Tuyết Nghênh hiện giờ như thế nào.
"Chờ anh , anh nhất định sẽ làm rõ ràng chuyện này. Nhưng em phải tin tưởng anh , anh chắc chắn không túng thiếu đến mức phải tìm đến cô ta để giải quyết"
Đúng là Mạc Vân Hi vẫn chưa nhận được lời giải thích thỏa đáng về cái thai đó của Trương Tuyết Nghênh. Có điều , hẳn phải thật sự xảy ra chuyện gì đó rồi mới khiến Mặc Tề Quang khó khăn như thế. Bằng không nếu anh ấy chắc chắn việc cô ta chỉ đơn giản là giở trò thì hiện giờ Trương Tuyết Nghênh cũng đã chết không toàn thây .
Biết cô đang thắc mắc chuyện gì , Mặc Tề Quang nằm sụp qua bên cạnh cô giải thích :"Thời gian anh đi công tác ở nước ngoài , ngày thứ hai dự một bữa tiệc xã giao anh bị người nào đó bỏ thuốc , lúc anh tỉnh dậy bên cạnh không có ai , trên người cũng chẳng thiếu đi chiếc cúc nào"
Trương Tuyết Nghênh coi như cũng khôn ngoan , cô ta gây chuyện xong còn biết chùi mép thu dọn mọi thứ rời đi , bởi vì cô ta biết nếu để anh nhìn thấy cô ta xuất hiện ở đó , cô ta sẽ bị anh giết chết ngay tại chỗ vì cả gan bỏ thuốc anh.
Thế nhưng Mặc Tề Quang rõ ràng ý thức được một điều đêm hôm đó anh không xảy ra chuyện gì với ai cả.
Mạc Vân Hi trầm lặng , thì ra đó là lý do đêm hôm đó cô làm thế nào cũng không thể gọi cho Mặc Tề Quang , cả lúc anh ấy quay lại sau chuyến công tác đều cư xử có chút khác đi nhưng cô lại không rõ đã khác ở điểm nào.
Anh ấy đã chắc chắn như vậy hẳn cũng là có lý do , Mạc Vân Hi lựa chọn tin tưởng Mặc Tề Quang. Mười ngày , thời hạn quyết định để anh ấy làm rõ mọi chuyện.