Cố Vỹ cứ nằm trên giường bệnh , cả đêm trằn trọc suy nghĩ.
Mạc Vân Hi cho rằng anh đang diễn kịch để lôi kéo cô về bên mình cứu rỗi Cố thị.
Anh cau mày lẩm nhẩm :"Đồ ngốc , em mãi chẳng thông minh lên được"
Cố Vỹ có thể thấy được , Mạc Vân Hi trước đó đã có chút dao động , nhưng sau khi nhìn thấy Thẩm Dao , cô mới tức giận rời đi.
Vì cô cho rằng , cả hai còn đang qua lại , cấu kết để lừa dối cô , hạ nhục cô.
Cố Vỹ siết chặt tay thành nắm đấm đánh mạnh lên giường , không nhịn được chửi một câu "chết tiệt" Chính vì sự có mặt của Thẩm Dao đã khiến cho mọi sự cố gắng của anh đổ vỡ.
Ai mà nghĩ rằng , Thẩm Dao vẫn còn mặt mũi mà quay trở về.
Điện thoại của Cố Vỹ đột nhiên vang lên , anh mệt mỏi vươn tay lấy nó từ đầu giường lên xem , là Cố Ninh gọi tới.
Sau khi bắt máy , ông ấy gấp gáp nói vào trong điện thoại :"Tiểu Vỹ , con đang ở đâu thì trở về ngay lập tức"
...
Sau khi rời khỏi đó , Mạc Vân Hi đột nhiên cảm thấy tủi thân.
Cô muốn gặp Mặc Tề Quang , chỉ cần nhìn thấy anh ấy , như phép màu , mọi ưu phiền trong cô đều tan biến hết.
Nhưng giờ này hẳn là anh ấy không ở nhà , cô tự mình lái xe chạy về Mặc thị.
Nhân viên ở trong công ty làm việc vào ra tấp nập , sau khi thấy cô ai nấy tự khắc cúi đầu , chẳng biết bọn họ được ai chỉ dạy gọi cô bằng Mặc phu nhân.
Mạc Vân Hi đỏ mặt bấm lia lịa vào thang máy đi lên tầng trên cùng , đứng trước cửa phòng tổng tài , nghĩ chắc mình không cần thiết phải gõ cửa , vậy nên đã tự ý xông vào.
Cửa vừa mở ra , cô bước được hai bước chân vào phòng đã nghe thấy tiếng của Mặc Tề Quang :"Xử lý cho thật tốt , đừng bao giờ để tôi nghe đến chuyện cái thai nữa"
Mạc Vân Hi chẳng nghe rõ đầu đuôi , đột nhiên đập vào tai cô hai chữ "cái thai" làm cô bỗng chốc chột dạ.
Mặc Tề Quang cúp ngang máy , anh vừa quay đầu qua đã nhìn thấy cô , hơi cau mày.
Chắc cũng chỉ năm giây trôi qua , anh lấy lại phong thái bình thản hỏi cô :"Em đến lúc nào vậy? Sao không nói để anh xuống đón"
Thấy thái độ của Mặc Tề Quang thản nhiên như vậy , tâm trạng vướng mắc của Mạc Vân Hi cũng đột nhiên bị xóa bỏ , cô mỉm cười đi về phía Mặc Tề Quang ngồi lên đùi anh , nói :"Không cần thiết đâu , em nhớ anh rồi , muốn đến gặp anh chút thôi"
Mặc Tề Quang giữ lấy eo cô , tay còn lại vuốt ve mái tóc đen tuyền bóng bẩy , nhìn anh có vẻ mệt mỏi.
Vì vậy cô nhoài người lên hôn một cái vào cằm anh , coi như an ủi. Đúng lúc Mạc Vân Hi xoay đầu nhìn vào màn hình máy tính đang sáng , trên đó hiện lên những đường xanh xanh đỏ đỏ lên xuống , ở bên Cố Vỹ bao nhiêu năm cô cũng am hiểu đôi chút , đây rõ ràng là biểu đồ giá cổ phiếu của Cố thị.
Cô không giấu nổi sự hiểu kì thốt lên câu hỏi :"Anh đang làm gì vậy?"
Mặc Tề Quang vòng hai tay qua người cô , gõ gõ lên bàn phím một cách lanh lợi , vừa cười ranh ma nói :"Cho Cố Vỹ một bài học . Hắn ta dám động vào người của anh"
Mà người nào dám làm điều đó đều không có kết cục tốt.
Dù Mạc Vân Hi đang vô cùng tức giận vì Cố Vỹ , vì Thẩm Dao nhưng không hiểu sao lúc này lại thấy có chút lo lắng cho Cố Vỹ , anh ta lại đang bị bệnh.
Nhưng Mạc Vân Hi lại không dám lên tiếng , cô sợ sẽ làm Mặc Tề Quang tức giận.
Lần này Mặc Tề Quang ra tay thật rồi , cả đất nước đều đang chú ý đến sự đối đầu công khai giữa hai tập đoàn lớn nhất cả nước.
Cố thị vừa mới liên thông với tập đoàn xuyên quốc gia đã không thể trụ vững , không những vậy còn chịu đả kích từ người hâm mộ.
Không biết Thẩm Dao đã nói gì với truyền thông , mọi người đều quay xe công kích Cố Vỹ , ở trước Cố thị nhận được rất nhiều rác rưởi , những tiếng mắng chửi , áp lực chồng chất , đến cả Cố Ninh còn không chịu được , huống hồ...
Cố Vỹ sắc mặt tái nhợt đau khổ nhắn cho Mạc Vân Hi một câu :"Anh muốn gặp em"
Nếu không gặp được Mạc Vân Hi , có lẽ anh sẽ không trụ được đến ngày mai mất.
Thế nhưng giờ phút này , ai còn để tâm đến điện thoại chứ? Mạc Vân Hi đã trễ kì tận mười ngày rồi , cô nôn nao trốn ở trong phòng vệ sinh dùng que thử thai.
Bên ngoài Mặc Tề Quang nhìn thấy cô có tin nhắn vậy nên đã đưa tay xem thử , thấy Cố Vỹ vẫn còn chưa từ bỏ ý định , bàn tay cầm điện thoại của Mặc Tề Quang xiết chặt , chỉ còn một tí nữa , có lẽ điện thoại sẽ vỡ tan.
Linh cảm của một người đàn ông mách bảo , chuyện này thật ra không đơn giản như vậy.
Mặc Tề Quang trầm mặc mất một lúc , anh đưa tay xóa tin nhắn , sau đó đưa Cố Vỹ vào danh sách chặn rồi ném điện thoại qua một bên , thản nhiên nhìn Mạc Vân Hi đột ngột lao từ nhà vệ sinh ra.
Cô phóng thẳng lên người anh , vẻ mặt phấn kích :"Anh biết gì không? Anh vừa thăng chức rồi"
Mặc Tề Quang vẻ mặt khó hiểu , ở trong công ty vị trí của anh là cao nhất rồi , hơn nữa có người nào dám thăng chức cho anh?
Mạc Vân Hi không giấu nổi nữa , cô chìa que thử thai mà mình mới thử ra , trên đó sáng chói hai vạch đỏ.
"Em mang thai rồi"
Mặc Tề Quang cụp mắt nhìn que thử thai ở trên tay , sắc mặt có chút khó coi , điều này ngay lập tức ảnh hưởng đến Mạc Vân Hi , cô khựng lại :"Anh không vui?"
Anh giật mình , đỡ Mạc Vân Hi nhẹ nhàng ngồi xuống giường , sau đó vén chăn đứng dậy nói :"Anh đưa em đi khám trước , kết quả ở đó chính xác hơn"