Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ

Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ - Chương 47




Sau khi cha mẹ đưa ra quyết định hai tỷ tỷ đương nhiên không phản đối, bởi vậy khi nhị tỷ tìm tới mình, trong lòng Xuân Phong nghĩ nhị tỷ là tới khuyên mình.



“Ngươi vẫn nên cùng đại tỷ đi xem đi.” Vạn Thu Nguyệt mở miệng, vẻ mặt Xuân Phong lập tức thể hiện ta biết mà. Hắn ở cùng với nhị tỷ nhiều hơn so với đại tỷ, lúc hắn còn nhỏ kỳ thật nhị tỷ mang theo hắn còn nhiều hơn là nương, bởi vậy ở trước mặt nhị tỷ thật ra thoải mái hơn, rất nhiều chuyện cũng chỉ đồng ý nói với nhị tỷ mình.



“Nhỉ tỷ, có một số việc không phải các ngươi muốn là được. Hiện tại ta không thể nói nguyên nhân với các ngươi, sau này có thể không thể nói với các ngươi, thế nhưng ta bảo đảm với các ngươi, ta tuyệt đối sẽ không đem cuộc đời mình ra đùa giỡn, ta biết, hắn là người tốt rất rất tốt.”



“Người kia là ai?” chuyện lúc trước đệ đệ rơi xuống nước Vạn Thu Nguyệt đương nhiên biết, nhưng những chuyện sau đó liền không rõ, nghe đệ đệ mình nói như vậy, trực giác nghĩ người đệ đệ mình nói chính là Vương Lan Lan.



Đối với Vương Lan Lan kia, Vạn Thu Nguyệt không nói có thích hay không thích, lúc nàng còn chưa xuất giá đệ đệ cùng Vương Lan Lan kia cũng không có qua lại gì, nàng cũng không quen thuộc với người kia, nhưng nàng có thể hiểu được cha mẹ sao lại không thích người kia, đại khái là cảm thấy nhà nàng rất phức tạp, sợ có hại cho tương lại của Xuân Phong, hơn nữa hiện giờ còn chưa thành thân, liền gây phiền toái không nhỏ ở trong nhà.



Nhìn phản ứng của nhị tỷ, Xuân Phong vẫn thực kinh ngạc, hắn không nghĩ tới cha mẹ thế nhưng không đem chuyện của hắn và La đại ca nói cho các tỷ tỷ, nhưng hiện giờ hắn cũng không biết làm thế nào để cho tỷ tỷ có ấn tượng thật tốt với La đại ca.



Vạn Thu Nguyệt không biết Vương Lan Lan, nhưng La Thông thì biết tới. ‘La Thông’ từ nhỏ đã không phải là người tốt, tuyệt đối không phải là đối tượng thành thân tốt, điểm này Vạn Thu Nguyệt vô cùng tin tưởng.



“Tỷ, ngươi có thể đừng hỏi người ấy là ai được không? Dù sao ta có thể cam đoan với ngươi, hắn tuyệt đối là người tốt, lâu ngày gặp sẽ biết lòng người, cha mẹ khẳng định sẽ từ từ thích hắn.” hiện giờ tâm tình Xuân Phong có thể nói là nước lửa giao tranh, thật sự không biết làm sao, hắn từ nhà La đại ca về còn chưa kịp vui vẻ, hiện giờ phiền toái lại tìm tới cửa.



Vẻ mặt Xuân Phong từ chối, hiển nhiên là không có khả năng đồng ý sắp xếp trong nhà, Vạn Thu Nguyệt cũng không nói nữa, mà trực tiếp kéo ghế ngồi xuống bên cạnh, một tay chống cằm không biết đang suy nghĩ gì.



Tính tình đệ đệ Vạn Thu Nguyệt rất hiểu. hắn ở trước mặt cha mẹ từ trước tới này đều rất nghe lời, chỉ có ngẫu nhiên nghịch ngợm với Lâm Tử, đối với người bên ngoài thì như búp bê, nhưng do bà, Xuân Phong rất để ý tới mẹ, hiện giờ cái dạng này…. Sợ là thật sự thích người kia.



“Xuân Phong.” Vạn Thu Nguyệt không biết người Xuân Phong thích là ai, cũng không biết thích là gì, trước khi nàng thành thân cũng chỉ gặp qua trượng phu một lần. Nhưng hôm nay nghĩ lại, vận may của mình vẫn là không tồi, người cha coi trọng vừa lúc cũng là mình coi trọng, nhưng nếu như lúc trước mình không coi trọng thì sao? Mình sẽ đồng ý thành thân theo trong nhà sao? Sau khi thành thân có năng lực qua những ngày vui vẻ như hiện tại không? Hẳn sẽ là không.



“Xuân Phong, ngươi nghe tỷ tỷ nói, ngày mai vẫn theo đại tỷ lên trấn trên đi, đi gặp cô nương kia, dù sao cũng là thân thích bên nhà tỷ phu, đại tỷ cũng phải có cái để nói với người ta. Chỉ là, ngươi chỉ đi gặp mà thôi, chỉ thuận theo ý cha mẹ cùng để tỷ tỷ có lời để nói, như vậy cũng rất tốt. Gặp mặt mà thôi, cũng không phải đi đính hôn, có cái gì phải sợ.” Cha mẹ lớn tuổi, Vạn Thu Nguyệt cũng không muốn chọc bọn họ tức giận, hiện giờ tới khuyên đệ đệ, trong lòng cũng nghĩ việc hôn nhân có thể thành cũng rất tốt. Chỉ là nhìn thấy thái độ của đệ đệ, trong lòng nàng cũng hiểu việc hôn nhân này tám phần là không được, nếu nói như vậy, vậy để cho cha mẹ sớm hết hy vọng một chút, làm cho bọn họ hiểu được cho dù Xuân Phong thấy người khác, thì vẫn thích người ban đầu.



Xuân Phong đã mười bảy, nếu không thành thân thì sẽ trễ mất.



“Hiện giờ ngươi cũng không có mối nào, cha mẹ đương nhiên sẽ tìm một chỗ như ý, ngươi nếu gặp cô nương ấy, mà vẫn không vui, cha mẹ lo lắng việc hôn nhân của ngươi đương nhiên sẽ thỏa hiệp, ngươi nghe lời tỷ tỷ mới đúng biết không.”



Lời nói của Vạn Thu Nguyệt, Xuân Phong đương nhiên hiểu, hắn đương nhiên cũng không muốn chọc cha mẹ tức giận, nhưng chuyện này nếu đổi vào ngày hôm qua thì rất tốt, vì ngày hôm qua hắn còn chưa rõ ràng, nhưng hôm nay…. Hiện giờ không giống trước kia! Hôm nay La đại ca mới nói thích hắn, hôm nay hắn mới như nguyện ở trước mặt La đại ca nói toạc ra tâm ý của mình, thật vất vả mọi chuyện mới thành, mình còn đang vui vẻ giống như nằm mơ, sau đó sao có thể đi gặp người khác được.



Lúc trước Xuân Phong có kế hoạch của mình, hắn vừa cố gắng thay đổi ấn tượng của cha mẹ với La đại ca, vừa cố gắng muốn để người đó thích mình, hơn nữa ở trong mắt hắn làm cho cha mẹ thay đổi thì có thể thực hiện, còn những chuyện khác thì hắn hoàn toàn không có tự tin, hiện giờ chuyện khó nhất đã thực hiện được, hắn không có khả năng từ bỏ được.



“Tỷ, hắn đối với ta rất tốt, ta không muốn làm hắn không vui. Hơn nữa ta có thể cảm giác được, cha kỳ thật không quá phản đối, nương cũng không chán ghét La đại ca như ban đầu, bọn họ….”



“Từ từ! ngươi, ngươi thích nam nhân sao?” Bời vì nguyên do trong nhà, từ nhỏ Vạn Thu Nguyệt đã nhận định tương lai đệ đệ sẽ cưới vợ về, bởi vậy Vạn Thu Nguyệt đương nhiên nghĩ người đệ đệ thích đương nhiên là người hắn hay lui tới Vương Lan Lan, hiện giờ nàng mới biết thì ra không phải vậy, cũng là trong nhà…. Trong nhà thật xin lỗi Xuân Phong. Nhất thời không biết nói gì, Vạn Thu Nguyệt căn bản không thể mở miệng, nhiều năm như vậy bọn họ đã quên, đệ đệ là một tiểu ca nhi, mà tiểu ca nhi nhà khác đều là lập gia đình.




“Xuân Phong, chúng ta thật xin lỗi ngươi.” Nàng cùng tỷ tỷ thì vui vẻ lập gia đình, quản gia đình cùng cha mẹ đều giao cho Xuân Phong, năm đó cha mẹ bởi vì chuyện con trai có bao nhiêu khó khăn nàng biết, nhưng hôm nay Xuân Phong có bao nhiêu khó khăn nàng cũng không thể tưởng tượng.



“Tỷ…..” Lời nói của tỷ tỷ có ý gì Xuân Phong đương nhiên biết, tủi thân mấy ngày nay phải chịu đột nhiên được phóng đại, lập tức liền không nhịn được, hắn lau mặt mình, liền giống như trước đây ôm lấy tỷ tỷ mình mà khóc.



“Được rồi, tỷ tỷ sẽ có cách, ngươi yên tâm đi. Hiện tại ta sẽ đi tìm đại tỷ, chúng ta sẽ bàn bạc một chút, ngươi chờ ta, lát nữa ta sẽ đến tìm ngươi.” Nếu biết tâm tư đệ đệ không để ở trên người cô nương, Vạn Thu Nguyệt đương nhiên không cho phép đệ đệ theo trong nhà lấy một cô nương trở về.



Bọn họ cũng không thể cam đoan tính tình cô nương lấy về, nếu tính tình không tốt, năm rộng tháng dài khó tránh khỏi Xuân Phong sẽ có oán giận, như vậy gia đình sẽ không yên, nếu là tính cách mềm yếu…. nàng sẽ yên lặng để mình bị tủi thân, như vậy cũng không được, đây không phải là nghiệp chướng sao!



Sau khi tỷ tỷ rời đi, Xuân Phong xoa xoa mặt mình, ngơ ngác một lúc sau đó lại ngây ngốc nở nụ cười.



Hắn ngã xuống giường, đá giầy trên chân, ở trên giường mình lăn lóc một trận, sau đó lại cười ngây ngô.




Mặc kệ nói như thế nào, hôm nay vẫn là có nhiều chuyện tốt hơn. La đại ca đưa cho mình cái hộp kia thật là khá, cũng không biết phải bao lâu mới có thể đưa cho mình, còn có không phải không ai hiểu mình, kỳ thật cha là theo mình, tỷ tỷ cũng giống vậy, về phần nương…. Nương cũng sẽ đồng ý, hiện tại nàng đã không mắng La đại ca.



Tất cả mọi thứ đang từ từ tốt lên, sang năm sau, hắn cùng La đại ca có thể đã thành thân.



Có lời nói của tỷ tỷ, trong lòng Xuân Phong thư thái hơn rất nhiều, trong nhà ít nhất cũng có người hiểu mình, hắn yên tâm ở trong phòng mình chờ tỷ tỷ mang tin tốt về, nhưng tin tức hắn chờ được…. vẫn như trước hắn phải cùng đại tỷ trở về, đi gặp cô nương thân thích nhà tỷ phu.



“Nhị tỷ…..” đại tỷ đối với mình mà nói giống như trưởng bối, Xuân Phong rất kính trọng trưởng tỷ nhưng cũng không thân thiết, hiện giờ đối với nhị tỷ mình, khó tránh khỏi dùng giọng điệu làm nũng mà mình hay dùng, hiện tại hắn chỉ có thể dựa vào nhị tỷ giúp đỡ.



Từ khi đệ đệ sinh ra, Vạn Thu Nguyệt chỉ biết đệ đệ đối với nhà mình là có ý nghĩa gì, bởi vậy từ trước đến nay rất yêu thương đệ đệ, nhưng phần yêu thương này từ từ không liên quan đến việc trong nhà, nàng thật yêu thương đệ đệ, muốn hắn qua ngày được thư thái.



Với tình huống hiện giờ trong nhà, vừa rồi Vạn Thu Nguyệt cũng đã nghĩ tới, hiện giờ tình huống trong nhà so với lúc bà còn đã tốt hơn rất nhiều, không cần buộc Xuân Phong cười vợ.



“Ngươi khoan hãy hoảng hốt, lời của ta còn chưa nói xong. Ta cùng đại tỷ là nghĩ thế này, ngươi vẫn đi gặp cô nương kia đi, xem như cho cha mẹ như nguyện, thế nhưng việc hôn nhân này được hay không không hoàn toàn ở ngươi! Còn nữa, ngươi nói người đó tốt như vậy, vậy hắn có chịu vì ngươi mà hy sinh một chút hay không? Hắn nếu chịu làm cửu tế, chuyện này không phải đã giải quyết toàn bộ hay sao? Lỡ như, lỡ như người nọ không muốn, người trong nhà hắn không muốn, vậy ngươi cũng từ từ đã, cha mẹ cũng sẽ đồng ý với ngươi, về phần lời nói trong nhà…. Không việc gì! Hiện tại nhà đại bá đã chuyển đi rồi, cũng không có ai cả ngày nhắm vào họ, về phần những người trong tộc, bọn họ không quản được nhiều như vậy, ngươi yên tâm đi.”



Lời nói của nhị tỷ Xuân Phong cũng hiểu, các nàng đã thỏa hiệp rất nhiều, nếu không mình cũng không dám đi tìm La đại ca, tình huống hiện giờ so với lúc trước đã tốt hơn rất nhiều.



“Ta đã biết, ta sẽ đi.”



« Ngoan, chúng ta sẽ nghĩ ra cách thôi. »



« Vâng, được. »