“Vậy tôi có thể trở thành đối tượng của cô không?” Triệu Tùng rèn sắt khi còn nóng, hai mắt sáng lấp lánh.
“Khụ khụ khụ!”
Trương Thiên bị dọa tới nỗi sặc, duỗi tay đẩy Triệu Tùng ý muốn hỗ trợ ra, vỗ vỗ n.g.ự.c để bình tĩnh lại.
“Tôi vẫn luôn coi anh như bạn bè và cấp dưới, không có loại cảm giác thích này.” Khóe miệng cô run rẩy, trong ánh mắt toát ra một sự xấu hổ khó có thể miêu tả.
Vẻ mặt của Triệu Tùng ảm đạm trong nháy mắt, lại lập tức lấy lại tinh thần.
“Không quan trọng, đó là trước kia, từ giờ trở đi tôi sẽ nỗ lực để cô thích tôi!” Anh kiên định nói.
Trương Thiên há miệng thở dốc, lại ngậm lại.
Hộp cơm trên tay còn tản ra hơi ấm, Trương Thiên không có cách nào nói ra lời từ chối.
Cô quả thật có ý muốn kết hôn nhưng mình lười nhúc nhích, nếu có một người phù hợp với sở thích của mình mà còn chịu chủ động thì tất nhiên càng tốt.
Trầm ngâm một lát, cô do dự mà gật đầu.
“Vậy anh cố lên.”
Vừa dứt lời, trong mắt của Triệu Tùng có ánh sáng một lần nữa, khóe miệng cũng hơi hơi nhếch lên, cả người thoạt nhìn rất có tinh thần.
Trương Thiên nói xong lời này, thật sự là không nhịn được mặt đỏ, xoay người lập tức chạy về nhà.
Bò sữa mang thai ở căn cứ cung cấp sữa thật sự quan trọng, mỗi năm vào lúc này cô đều phải đi kiểm tra.
Vừa rồi chính là đang trên đường trở về sau khi đi xem bò sữa dê sữa xong mới gặp được Triệu Tùng, vốn tưởng rằng là xưởng sữa có chuyện quan trọng gì, không nghĩ tới vậy mà lại là tỏ tình trá hình!
Chờ đến khi cô chạy về nhà thì độ ấm trên mặt mới chậm rãi hạ xuống.
Lúc này vẫn là buổi chiều, người nhà đều ở trong phòng ngồi xem TV.
Thấy Trương Thiên trở về, hỏi một câu xong thì lập tức tiếp tục quay đầu xem TV.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-384.html
.]
Trương Thiên liếc mắt nhìn TV, đang chiếu chương trình của ngày hôm qua, cô lập tức mất hứng thú.
Nhưng hiện tại đầu óc của cô không yên tĩnh được, ngồi một chỗ thì sẽ không nhịn được nhớ lại chuyện vừa rồi, vẫn nên tìm một chút chuyện để làm.
“Có muốn ăn đồ ngọt không?” Cô suy nghĩ rồi hỏi.
Trương Hồng Binh và Triệu Khoan lập tức quay đầu lại, giống như chú chó nhỏ thấy chủ nhân.
“Muốn ăn pizza mà chị làm lúc trước!” Trương Hồng Binh hưng phấn nhấc tay: “Phải có thịt! Nhiều phô mai hơn!”
“Em muốn ăn ngọt!” Triệu Khoan ngại ngùng nói.
Những người khác không có yêu cầu, chỉ cần ăn ngon là được.
Trương Thiên suy nghĩ một hồi, quyết định làm pizza thịt muối và khoai lang đỏ nướng phô mai.
Độ khó của hai món này cũng không cao, Trương Thiên dành thời gian để bột nở, lấy mây củ khoai lang đỏ, gọt vỏ, cắt miếng, hấp chín, nghiền nhuyễn, sau đó thêm sữa bò, đường và các nguyên liệu khác.
Sau khi chuẩn bị xong, lấy bột đã ủ ra, rải các lại rau củ, thịt cùng với một lượng lớn phô mai bào, sau đó để vào lò nướng.
Theo thời gian trôi đi, mùi phô mai thơm ngọt và mùi thịt nồng nặc tràn ngập khắp căn phòng, cũng lan tỏa ra bên ngoài thu hút hai cái đuôi nhỏ.
DTV
“Chị, pizza đã xong chưa?” Trương Hồng Binh nhìn chằm chằm vào lò nướng, trông mong nói.
Triệu Khoan ở bên cạnh không nhịn được nuột nước miếng: “Thơm quá đi ——”
Khóe miệng của Trương Thiên hơi hơi nhếch lên, nhìn đồng hồ.
“Còn một phút nữa, đi lấy bát đĩa đi.”
Hai người lập tức chuẩn bị.
Thời gian vừa đến, Trương Thiên lấy tấm ván ở miệng lò nướng xuống, sử dụng cái xẻng dài lấy pizza và khoai lang đỏ nướng ra, lấy d.a.o cắt ra, sử dụng khăn lông thật dày cầm lấy bưng vào trong phòng khách.
Trong giây phút pizza được bưng lên trên bàn đó, lập tức hấp dẫn tầm mắt của mọi người đang đắm chìm ở trên TV nhìn qua.
Đế bánh vàng óng xốp giòn, phối hợp với rau củ có màu sắc sặc sỡ, thịt ba chỉ muối được cuộn tròn bên trên còn đang tỏa mùi thơm nức mũi, phô mai mềm mại giống như dung nham núi lửa bùng nổ trải lên trên, làm cho người ta nhìn là không nhịn được chảy nước miếng.