Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 366




Đinh Cần nghe đến trẻ con, vô thức liếc nhìn Đinh Ái Quân và cháu trai, ánh mắt dịu dàng hơn rất nhiều.

Trương Thiên đảo mắt, cười nói:

“Xưởng thức ăn chăn nuôi làm thức ăn chăn nuôi cần rất nhiều nguyên liệu, đúng lúc cháu muốn tìm dì Đinh bán chút cám lúa mì cho xưởng thức ăn chăn nuôi, dì thấy mấy đại đội của chúng cháu có gì trao đổi được, cứ việc nói ạ!”

“Con đứa trẻ này, chút cám lúa mì mà thôi.”

Đinh Cần vui vẻ hòa nhã nói:

“Nhưng dì cũng thật sự có thứ muốn đổi, bên xưởng dì cũng muốn đặt hàng sữa, không biết xưởng sữa Hồng Quang của cháu có nhiều sữa không?”

Trương Thiên nhẹ nhõm trong lòng, nhưng trên mặt lại có chút khó xử.

“Dì ơi, không giấu gì dì, sữa của xưởng sữa thực sự không chia được, nhưng nếu bên dì có thể đợi, qua hai tháng nữa sẽ có nhiều sữa hơn, dì thấy thế nào?”

Đại đội có nhiều dê sữa đã mang thai, để đảm bảo sức khỏe cho dê sữa, những con dê cái mang thai hiện nay đã bị dứt sữa tự nhiên, đang trong giai đoạn cạn sữa, phải đợi đến khi sinh dê con mới tiếp tục sản xuất sữa.

Vì vậy, thực sự không phải cô đang mượn cớ.

Đinh Cần đương nhiên không ngại chờ thêm một chút, lập tức mỉm cười đồng ý.

“Cháu yên tâm, chờ đợi được!”

Sữa của xưởng sữa Hồng Quang không dễ đặt mua, giờ bà ấy đã đặt mua sữa tươi cho gia đình công nhân xưởng, mọi người chắc chắn vui mừng, không tính toán đến đến cám lúa mì.

“Không biết dì có thể phê duyệt bao nhiêu cám lúa mì cho xưởng thức ăn chăn nuôi?”

Trương Thiên thăm dò hỏi.

Nếu có thể có được tất cả thì tốt rồi.

Đinh Cần nói thẳng:

“Xưởng bột mì của dì mỗi ngày sản xuất năm đến sáu tấn bột mì, khoảng hơn một tấn cám lúa mì, số cám lúa mì này ít nhất 1 nửa phải vận chuyển đến xưởng sản xuất thức ăn chăn nuôi của thành phố để bán, cháu nhiều nhất chỉ có thể mua một nửa còn lại, một ngày xấp xỉ 30 bao, 1 bao cám lúa mì cháu trả 1 đồng là được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -  https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-366.html .]

“Có bao nhiêu chúng cháu mua từng đấy!”

Trương Thiên không chút do dự đồng ý đơn hàng này.

Trước khi đến ông nội Trương Đại Ngưu đã nói, thứ nguyên liệu này vốn dùng nhiều, hiện tại công việc kinh doanh của đại đội rất tốt, có bao nhiêu cứ mua hết về là được, bò sữa dê sữa các vật nuôi khác của đại đội đều dùng được.

Đinh Cần hơi mở to mắt, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc:

“Cháu cứ thế đồng ý được sao?”

Đây không phải là một vụ kinh doanh nhỏ, chỉ một ngày đã phải chi ra 30 đồng.

Trương Thiên cười híp mắt nói:

“Được, dì yên tâm đi ạ.”

Nếu Trương Thiên đã nói như vậy rồi, Đinh Cầm cũng không nhiều lời nữa, hai người ngay lập tức ký một bản hợp đồng đơn giản, trong một năm tới, cám lúa mì do xưởng bột mì sản xuất ra một nửa phải được bán cho xưởng thức ăn chăn nuôi Hòa Bình, sau khi hợp đồng hết hạn, nếu xưởng thức ăn chăn nuôi muốn gia hạn hợp đồng thì xưởng bột mì cần ưu tiên chọn xưởng thức ăn chăn nuôi.

Trương Thiên cẩn thận đặt hợp đồng vào túi, tâm trạng vô cùng tốt.

Cô không ngờ việc này lại tiến hành dễ dàng như vậy, còn tưởng ít nhất phải hai ba ngày mới hoàn thành, nhưng bây giờ chưa đến nửa ngày đã hoàn thành.

Trở về đại đội, giao bản hợp đồng này cho ông nội Trương Đại Ngưu, dọa ông dựng hết cả lông tơ.

“Con quả thật đủ ác, không có cám lúa mì của xưởng bột mì, xem đại đội Kim Hoa làm thức ăn chăn nuôi như thế nào!”

DTV

Sắc mặt ông u ám, động tác cầm bản hợp đồng trên tay lại vô cùng nhẹ nhàng.

Thức ăn chăn nuôi mà, nguyên liệu chủ yếu là ngô, cám lúa mì và bã đậu nành hoặc là trấu.

Bên này của họ chủ yếu ăn thức ăn làm bằng bột mì, cám lúa mì dễ kiếm được.

Tục ngữ nói rất đúng, không bột đố gột nên hồ.

Có cháu gái thiên tài, cho dù đại đội Kim Hoa mời Ngô Hướng Đảng qua đó, không có nguyên liệu, đối phương cũng không thể làm ra thức ăn chăn nuôi đạt tiêu chuẩn.