Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 145




Ông ấy thở dài, trong mắt chứa đầy sự buồn bã.

Con trai cả bèn cười nhạo một tiếng:

“Con là con trai cả, về sau lúc ba già đi cũng là con nuôi ba, mọi thứ trong nhà đương nhiên đều là của con. Đĩa thịt kia con còn chưa ăn, ba dựa vào đâu mà gắp cho thằng hai trước?! Rõ ràng là ba thiên vị.”

“Dựa vào việc nó ra đồng chăm chỉ kiếm điểm công! Nên miếng thịt đó nó xứng đáng được ăn!”

Hoàng Đại Hà tức giận nói.

Con trai cả không phục, tiếp tục liệt kê:

“Lúc trước đi học, con chỉ được học đến lớp 3 tiểu học, nhưng ba lại để cho thằng hai học đến tận lớp 6. Dựa vào đâu mà nó được học lên lớp cao hơn con, còn con lại phải ra đồng làm việc? Rõ ràng là ba đang thiên vị nó!”

Hoàng Đại Hà tức giận nở nụ cười, ngón tay chỉ về phía đứa con trai cả không nhịn được mà run lên.

“Mày học đến lớp 3 mà ngay cả cộng trừ mấy số đơn giản mày đếm tay cả nửa ngày cũng chưa ra. Vào năm mày học lên lớp 3 cũng chính mày nói không muốn đi học nữa, ầm ĩ la hét đòi về nhà, tao không thể thuyết phục được mày, nên đã đồng ý cho mày về nhà. Thằng hai đầu óc thông minh, cho nên tao mới để nó đi học đến khi tốt nghiệp tiểu học, không nghĩ tới qua miệng của mày lại thành tao thiên vị nó!?”

Lúc này bí thư Phạm lại chen miệng vào nói:

“Nói đến đây, chắc là mọi người cũng đã rõ ràng rồi. Vậy tôi xin hỏi một câu, mọi người cảm thấy vấn đề này lỗi thuộc về ai?”

Ông ấy nhìn về phía trước, khuyến khích mọi người trả lời.

Trương Thiên đang định giơ tay, Trương Hồng Binh ở bên cạnh đã đứng lên hào hứng trả lời.

“Tất nhiên là lỗi thuộc về người con trai cả! Anh ta quá ư là nhỏ mọn, bản thân vốn chẳng ra làm sao, nhưng cứ cảm thấy người khác có vấn đề!”

Những người khác ở bên dưới cũng bắt đầu nghị luận phát biểu.

“Sinh ra đứa con như vậy thì thà đẻ quả trứng ăn còn hơn, lại dám kiện cả ba mình!”

“Cũng không thể nói như vậy, dù sao nó cũng là anh cả, sau này khi Hoàng Đại Hà già rồi, không phải nó thì ai sẽ chăm sóc cho ông ấy? Tất nhiên sẽ phải nuông chiều nó hơn một chút.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -  https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-145.html .]

“Nhưng cũng không thể kiện ba mình được, hành động này quá bất hiếu! Nếu là trước đây, có đánh c.h.ế.t kẻ bất hiếu này cũng chẳng có ai quan tâm đâu!”

“Trái lại tôi lại cảm thấy đứa con trai cả này bị chiều đến sinh hư rồi. Lúc trước nếu không phải nhờ ba nó đến chợ đen bán lương thực để kiếm tiền, thì liệu nó có cưới được vợ không? Lúc ba nó đối xử tốt với nó thì nó không nhớ, còn mang chuyện này đi kiện, về sau khi Hoàng Đại Hà già rồi, liệu đứa con trai cả này có thật sự tận tâm chăm sóc cho ông ấy hay không?”

“Tôi cũng cảm thấy như vậy.”

Bên dưới khán đài mọi người thảo luận vô cùng sôi nổi, con trai cả đứng ở bên trên nghe mọi người nói như vậy, tức giận đến mức đỏ mặt tía tai, còn nhìn em trai mình bằng ánh mắt căm hận.

Ánh mắt của anh ta chẳng khác nào một con d.a.o nhỏ, như thể chỉ hận không thể xông tới c.h.é.m g.i.ế.c em trai mình.

Trông thấy cảnh này, trái tim của Hoàng Đại Hà như bị cắt thành từng mảnh.

Ông ấy chưa từng nghĩ tới đứa con trai mà mình vất vả nuôi nấng, thế nhưng lại nhẫn tâm đối xử với mình như vậy.

Hơn nữa nhìn dáng vẻ lúc này của thằng cả, chắc chắn là nó rất ghét em trai mình.

Hoàng Đại Hà cẩn thận suy nghĩ một chút, lại nghe hàng xóm láng giềng thảo luận ở bên dưới, trong lòng đã đưa ra một quyết định.

“Bí thư Phạm, đại đội trưởng, tôi muốn chia nhà!”

DTV

Ông ấy nói với vẻ kiên định.

Bí thư Phạm và Trương Đại Ngưu đều sửng sốt, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại.

“Chú chắc chắn muốn chia nhà đúng không?”

Hoàng Đại Hà gật đầu:

“Chắc chắn!”

Trương Đại Ngưu và bí thư Phạm liếc nhìn nhau:

“Vậy chú định sau này sẽ sống với ai?”

Đã náo loạn đến như vậy, ắt hẳn ông ấy cũng không định để thằng cả chăm sóc mình lúc tuổi già nữa.