[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 153




[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca

EDIT: Thiên Giai

NGUỒN CONVERT: Wikidich

CHƯƠNG 145

Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.

https://www.facebook.com/x2Qing/

https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca

- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------

Chu Hải Quyền liền vào phòng tắm thay đổi quần áo ra ngoài, anh chỉ ở trong phòng tắm thay đổi quần lót cùng áo sơmi, hai chân vừa dài lại vừa thẳng trần trụi đi ra ngoài, lông chân vẫn là ướt dầm dề, ngồi ở trên giường mặc quần, phát hiện Tiếu Dao đang nhìn mình, liền quay đầu nhìn thoáng qua, dọa tới mức Tiếu Dao chạy nhanh cúi đầu.

Quá xấu hổ, thiếu chút nữa bị bắt được.

Tiếu Dao là không tự chủ được bị cái phần nhô lên to lớn của Chu Hải Quyền hấp dẫn, đây là bản năng đàn ông, quản không được, cho nên mới nhìn lén.

Chu Hải Quyền liền cười, nói: "Xem thì xem đi, vốn dĩ chính là cho em xem."

"Không biết anh đang nói cái gì. Đợi lát nữa muốn ăn cái gì?"

"Đều được, không đói mấy."

"Em dẫn anh đi ăn cái ngày thường em ăn vậy."

Chu Hải Quyền gật gật đầu, gài nút quần, bỗng nhiên dựa qua, đem cậu đè ở dưới thân, cười hôn cậu.

"Sao mà anh cứ hôn không đủ." Tiếu Dao nói.

"Là hôn không đủ, em hôn đủ rồi?"

Kỳ thật Tiếu Dao cũng hôn chưa đủ, vì thế liền ôm hôn Chu Hải Quyền, cậu thật sự rất thích hôn môi, cảm thấy đặc biệt ngọt ngào, thoải mái, dây dây dưa dưa, giữa môi lưỡi đều là tình yêu.

Nùng tình mật ý qua đầu, giấu cũng giấu không được, thời điểm hai người ra ngoài ăn cơm, vừa lúc gặp phải Tô Quát. Lúc Tô Quát nhìn thấy Chu Hải Quyền sửng sốt một chút, ngay sau đó liền cười chào hỏi, nói: "Chu tổng, đã lâu không gặp."

Chu Hải Quyền cười gật gật đầu, Tiếu Dao nói: "Bọn em muốn đi ăn cơm, sư huynh muốn cùng nhau hay không?"

"Tôi mới vừa ăn qua." Tô Quát nói, "Hai người đi đi."

Chu Hải Quyền liền cùng Tiếu Dao đi mất, Tô Quát nhìn bóng dáng hai người bọn họ, trong lòng rất nhiều cảm khái.

Lúc trước thấy Chu Hải Vinh, anh ta đã cảm thấy Tiếu Dao vận khí tốt, hiện giờ gặp lại Chu Hải Quyền, càng cảm giác được Tiếu Dao quả thực đời trước đốt nhang lành. Anh ta trong vòng danh lợi tràng cũng coi như cái gì cũng gặp qua, anh ta không thể không nói, đối tượng như Chu Hải Quyền đốt đèn lồng cũng khó tìm. Nói như vầy, có tiền hoặc là già, hoặc là hoa, hoặc là không đáng tin cậy, hoặc là chính là xấu, đẹp trai, kiên định, kinh tế luôn là sẽ kém một chút, khó được Chu Hải Quyền tất cả đều chiếm.

Nhìn chân dài kia, nhìn chính là soái, vừa ổn trọng, vừa đại khí. Tiếu Dao ở bên cạnh anh, có vẻ rất là non nớt.

Vừa rồi anh ta còn thấy môi và trên cổ Tiếu Dao đều có một khối đo đỏ, rất dễ dàng làm người mơ màng. Chu Hải Quyền người đàn ông ổn trọng thành thục như vậy, sau lưng cũng điên cuồng như vậy sao?

Tiếu Dao bọn họ đã nói có địa điểm dùng cơm cố định, trong đoàn ra, không cần tự mình tiêu tiền. Nơi đó đồ ăn còn ổn, Tiếu Dao cũng muốn cho Chu Hải Quyền cảm thụ một chút sinh hoạt hằng ngày của mình, nên dẫn theo anh đi nơi đó ăn cơm, kết quả vừa lúc ở nơi đó gặp phải Phó Thanh Phương.

Phó Thanh Phương thấy Chu Hải Quyền liền đứng lên, Tiếu Dao cũng thấy bà, hơi có chút xấu hổ mà nhìn Chu Hải Quyền một cái, sau đó liền cười chào hỏi Phó Thanh Phương: "Phó lão sư."

"Ai." Phó Thanh Phương nói, "Tới ăn cơm a."

"Ân."

Chu Hải Quyền cũng gật đầu một cái với Phó Thanh Phương, nhưng không nói gì, Phó Thanh Phương đứng tại chỗ một hồi lâu mới ngồi xuống, nhìn chằm chằm vào Tiếu Dao cùng Chu Hải Quyền.

Bà tự nhiên là có rất nhiều nghi ngờ, cũng không biết vì cái gì Chu Hải Quyền sẽ xuất hiện ở chỗ này, đột nhiên nhìn thấy Chu Hải Quyền, tim đập cũng nhanh, bà nhìn thấy người Chu gia đều sẽ không được tự nhiên,

Nhà ăn là tự mình động, Tiếu Dao cầm một cái mâm đưa Chu Hải Quyền: "Nhìn xem chính anh thích ăn cái gì."

"Em ăn qua, có cái gì cảm thấy không tồi đề cử cho anh không?" Ngữ khí nhẹ nhàng, giống như cũng không có chịu ảnh hưởng từ Phó Thanh Phương.

Tiếu Dao liền đề cử cho anh một món ăn địa phương đặc sắc đồ ăn, món khác để Chu Hải Quyền xem khẩu vị của mình chọn, sau đó tìm vị trí tận lực rời xa Phó Thanh Phương ngồi xuống, đôi mắt lại nhìn thoáng qua Phó Thanh Phương bên kia, thấy Phó Thanh Phương vẫn là thường thường mà nhìn về phía bọn họ bên này.

Chu Hải Quyền vừa ăn vừa nói: "Không có việc gì, cũng không phải lần đầu tiên gặp mặt."

Tiếu Dao cười cười nói: "Vậy là tốt rồi."

Thái độ đối đãi của Chu Hải Quyền với Phó Thanh Phương vẫn là rất tốt, không thân cận, nhưng cũng không có đối địch, so với khách khí lãnh đạm hơn một chút, không đến mức yêu thích, đã biểu đạt lập trường của mình, lại duy trì thể diện lẫn nhau.

Phó Thanh Phương không bao lâu đã đi rồi, Chu Hải Quyền nói: "Anh tới, bị bọn họ nhìn thấy, sẽ không mang đến rắc rối cho em chứ?"

Tiếu Dao nói: "Sẽ không a, em với anh quang minh chính đại yêu đương, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ biết."

Mặc dù là e lệ, ngượng một thời gian cũng liền qua. Chủ yếu vẫn là vấn đề có đáng giá hay không, cậu cảm thấy rất đáng giá, tuy rằng thanh danh khả năng sẽ tổn thất một ít, nhưng rốt cuộc được đến chính là Chu Hải Quyền.

Cậu thật sự càng hiểu biết Chu Hải Quyền, trong lòng càng thích anh, thích thái độ làm người xử thế của anh, càng thích tính cách anh thể hiện ra ở nơi riêng tư.

Buổi tối hôm nay bọn họ còn có một lần diễn xuất, Tiếu Dao liền lấy một tấm vé cho Chu Hải Quyền, để anh ngồi dưới đài xem, chính cậu phải đi theo Phó Thanh Phương bận, Phó Thanh Phương ngay từ đầu còn chỉ là vội vàng chuyện công việc, cuối cùng thật sự vẫn là nhịn không được, làm bộ không để tâm hỏi: "Hải Quyền sao lại đến đây, tìm con sao?"

Từ khi bị Phó Thanh Phương nhìn thấy, Tiếu Dao đã không định giấu bà, nên gật gật đầu, "Ân" một tiếng.

Phó Thanh Phương lại cũng không nghĩ tới cậu với Chu Hải Quyền là đang yêu đương, căn cứ hiểu biết của bà với Chu Hải Quyền, bà cũng sẽ không nghĩ đến phương diện kia, trong đầu nghĩ đến đầu tiên, lại là phỏng chừng Tiếu Dao cùng Chu Hải Vinh hợp lại.

Bởi vì Tô Lâm cũng từng cùng Chu Hải Vinh qua lại, bà liền nói: "Khá tốt, Tô Lâm với Hải Vinh vốn dĩ chính là không có khả năng, dì hỏi, hai người bọn họ cũng không tính đứng đắn yêu đương, trong lòng Hải Vinh vẫn là có con."

Tiếu Dao sửng sốt một chút, liền có chút xấu hổ, vốn dĩ muốn nói quan hệ của mình với Chu Hải Quyền, cái này ngược lại có chút ngượng ngùng, liền cười cười, không tiếp tục nói tiếp.

Phó Thanh Phương liền cảm thấy Tiếu Dao cùng người Chu gia quan hệ không tồi, phỏng chừng là cậu đã một lần nữa được người Chu gia thừa nhận, Chu Hải Quyền tới phụ cận đi công tác, thuận tiện lại đây thăm cậu thôi.

Đại khái bởi vì vội trước vội sau, Tiếu Dao liền có chút nóng, liền đem hai nút trên áo sơmi mở ra, cổ tay áo cũng cuốn lên, liền có người thấy được vệt đỏ trên cổ cậu, hỏi: "Cậu đây là bị thứ gì cắn hay là dị ứng, ứ đỏ hai khối lớn."

Tiếu Dao còn chưa biết tình hình, sờ soạng một chút, Phó Thanh Phương nghe vậy nhìn thoáng qua trên cổ cậu.

Bà là người từng trải, tự nhiên liếc mắt một cái đã nhìn ra đó là dấu hôn, trong lòng sửng sốt.

Tiếu Dao đi theo bà, bà đối với tác phong cùng tính cách của cậu vẫn là hiểu biết, Tiếu Dao người này vẫn là thành thật, có chút tính tình trẻ con, tính đơn thuần, tác phong sinh hoạt cũng không có vấn đề gì, chơi dạo gì đó hiển nhiên là không có khả năng, trên cổ như thế nào đột nhiên nhiều dấu hôn rõ ràng như vậy, bà cũng thật sự không hiểu được.

Tiếu Dao không soi gương, cũng không biết trên cổ mình có hai dấu hôn lớn vô cùng rõ ràng, đều là Chu Hải Quyền tạo thành. Cậu cứ như vậy sưởng cổ bận cả đêm, cuối cùng tan diễn, Tô Quát gặp cậu ở hậu đài, cũng hỏi vệt đỏ trên cổ cậu, nói: "Chu tổng hôn sao?"

Tiếu Dao sửng sốt một chút, lúc này mới soi soi gương, bỗng nhiên liền ý thức được đây là hình thành như thế nào, mặt liền đỏ.

Tô Quát nói: "Về sau bảo Chu tổng kiềm chế chút a, người khác thấy, còn muốn chê cười cậu."

Tiếu Dao rất ngại, không nói chuyện, ở lại hậu đài không được, nhanh tay gài lại nút áo chạy đi.

Chu Hải Quyền đã về khách sạn trước, cậu tới khách sạn liền bắt đầu hưng sư vấn tội: "Có phải anh làm hay không?"

Cậu lôi kéo cổ áo cho Chu Hải Quyền xem.

Chu Hải Quyền nói: "Lúc anh hôn vị trí hôn thấp, cổ áo che nhìn không thấy."

"Chính là nói anh là cố ý?" Tiếu Dao nói, "Làm gì cố ý làm cái này."

"Lúc ấy đầu óc nóng, liền muốn để lại kí hiệu cho em, làm sao vậy, bị người thấy rồi?"

Tiếu Dao nói: "Ngại chết người, em cũng không biết, mang hai vết này còn chạy khắp nơi, nếu không phải sư huynh nói với em, em còn là không biết đâu."

Chu Hải Quyền liền nói: "Vậy xác thật là anh sai, về sau anh sẽ chú ý, lại đây, anh xem xem."

Tiếu Dao liền ngồi xuống giường, Chu Hải Quyền dựa qua, nói: "Sao mà lại nghiêm trọng đến vậy."

Anh lúc trước khi hôn còn chỉ là ửng đỏ, không nghĩ tới qua nửa ngày, ửng đỏ thế nhưng lại thành đỏ tím, nhìn có chút dọa người.

"Còn không phải anh gặm."

Chu Hải Quyền liền duỗi tay sờ sờ, hỏi: "Đau không?"

"Đương nhiên đau." Tiếu Dao nói, "Làm cho anh hai cái, là anh biết có đau hay không."

Chu Hải Quyền liền có chút áy náy, bởi vì dấu hôn kia thoạt nhìn còn rất nghiêm trọng, Tiếu Dao da mềm trắng trẻo, dễ dàng ứ xanh, cũng bởi vì trắng, cho nên đối lập lên nhìn liền tương đối nghiêm trọng.

"Về sau anh sẽ chú ý." Chu Hải Quyền nói, "Giờ không còn sớm, em nhanh đi tắm rửa, đi lên ngủ thôi."

Tiếu Dao liền cảm thấy lời này không có ý tốt, cậu cầm quần áo muốn thay, đi vào phòng tắm, vào phòng tắm cởi hết, cách pha lê nhìn ra bên ngoài, bất quá cái gì cũng nhìn không thấy.

Hôm nay buổi tối chú định là phải phát sinh chút gì đó, chính cậu cũng biết, cũng rất chờ mong, bất quá cậu cảm thấy chính mình phải khống chế toàn cục mới được, cái gì có thể làm, cái gì không thể làm, một bước nào làm được, cậu cần thiết phải làm chủ, không thể để Chu Hải Quyền khống chế cậu.

Vì thế cậu liền mở vòi nước ra, tỉ mỉ tắm gọi một lần, chú ý rửa sạch một chút bộ vị riêng tư, trước sau đều dùng nước rửa rất nhiều lần, càng tắm càng kích động, còn chưa có đi ra ngoài, bản thân đã khẩn trương trước, tim đập rất lợi hại.

Đột nhiên liền nghĩ đến Chu Hải Quyền, Chu Hải Quyền hẳn là cũng sẽ có chuẩn bị đi, không biết anh có phải cũng có đặc biệt rửa vài bộ vị hay không.

Tưởng tượng đến đây, máu cả người cậu dâng lên, lập tức liền có phản ứng, đứng phía dưới nước ấm, tắm hết cả buổi.

Chu Hải Quyền cứ xem TV một hồi, thay đổi đài một cái lại một cái, cuối cùng buông điều khiển từ xa, gối hai tay nhìn vào phòng tắm, nói: "Em bây giờ tắm rửa đều tắm lâu như vậy sao?"

Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước ào ào ạt ạt, mơ hồ còn có thể nhìn thấy thân ảnh Tiếu Dao, phỏng chừng không có nghe thấy.

Chu Hải Quyền liền hơi hơi nâng cao khóe miệng, thân thể xê dịch về phía sườn khác của giường.

- ------------------------------------------------------

NÓI KHUM NGỌT LÀ NÓI DỐI