Hoàng Đế hay tin Hoàng Hậu hạ sinh liền lập tức đi đến, nhìn thấy Quân lão hầu đang sốt sắng đi tới đi lui cũng không trách cữ, càng miễn lễ cho Quân lão hầu
Cung nữ ra ra vào vào đến khi buổi trưa ngày hôm sau, tiếng khóc mới vang lên, lúc này ma ma đỡ đẻ cũng ra ngoài bẩm báo cho Hoàng Thượng tình hình bên trong
“Là một tiểu công chúa, chúc mừng Hoàng Thượng, chúc mừng Hoàng Hậu”
Hoàng Đế nghe là công chúa cũng vui mừng, mấy năm qua khi bản thân Hoàng Đế còn là Vương gia thì nữ nhi sinh ra đã ít, tính đến hiện tại, cả công chúa mà Hoàng Hậu sinh ra thì cũng chỉ mới có ba vị công chúa, Hoàng Thượng vui mừng. Quân lão hầu gia nghe là một tiểu công chúa cũng vui mừng, Quân gia sinh nam nhiều hơn nữ nhi, trưởng tử vẫn chưa chịu thành thân vì vậy mà Quân lão hầu ngoại trừ Tiêu Thu Nhiên ra thì vẫn chưa có một ngoại tôn nào là nữ nhi. Nghe tin Hoàng Hậu sinh một tiểu công chưa, Quân lão hầu vui mừng đến không giấu được
Tiêu Thu Nhiên nghe ma ma bên cạnh nói y sắp có muội muội liền vui mừng ra mặt, muội muội, là muội muội, y thật sự có muội muội rồi. Nghĩ đến sau này kết cục của muội muội, Tiêu Thu Nhiên vô thức siết chặt tay nhỏ, y không muốn như vậy, liệu y có thể thay đổi mọi thứ hay không nhưng Tiêu Ôn Hạ là nhân vật chính được viết trong truyện, làm cách nào một phản diện như y có thể thắng
Tiêu Thu Nhiên vừa vui vừa buồn nghĩ. Nhưng trước hết, y vẫn muốn đi nhìn xem muội muội đáng yêu thế nào
Tiêu Thu Nhiên được ma ma dẫn đến chính điện, bấy giờ Hoàng Thượng đang ở bên trong cùng Hoàng Hậu, Hoàng Thượng bế lấy tiểu công chúa nhỏ trên tay
“Tiểu công chúa thật đáng yêu, Hoàng Hậu đã sinh cho trẫm một hoàng tử, một công chúa, trẫm và hoàng thất Tiêu gia đều vui mừng”
Hoàng Hậu vừa tỉnh lại, nhìn thấy Hoàng Đế đang ôm tiểu công chúa, còn có phụ thân của mình cũng ở đây liền an tâm. Nhưng lại không thấy Minh Lân đâu, liền nhỏ giọng hỏi
“Lân nhi…”
Quân lão hầu nghe được Hoàng hậu gọi nhũ danh của Tiêu Thu Nhiên liền đáp lại
“Lân nhi đang được ma ma chăm sóc, Hoàng Hậu đừng lo”
Hoàng Hậu nghe vậy cũng an tâm phần nào, lúc này ma ma cũng dẫn Tiêu Thu Nhiên đi đến, Hoàng Thượng nhìn thấy tiểu hoàng tử cũng vui mừng, trong số các hoàng tử, có lẽ Tiêu Thu Nhiên khiến Hoàng Thượng cực kỳ yêu thích, tuổi nhỏ đã thông tuệ nhiều thứ, sau này ắt hẳn sẽ có thể gánh vác nhiều thứ, mặc dù Hoàng Thượng đối với Quân gia kiêng kị nhưng nếu sau này Tiêu Thu Nhiên không có tâm ý khác thì Hoàng Đế đối với Tô gia vẫn chừa lại một đường sống
“Nhiên nhi nhìn xem, đây là muội muội của Nhiên nhi đó, có thích không”
Hoàng Đế nhìn Tiêu Thu Nhiên hỏi, Tiêu Thu Nhiên cũng nhìn muội muội đang được Hoàng Đế bế, y đương nhiên là thích, y chỉ có một muội muội, sao có thể không thích được
“Nhiên nhi rất thích. Phụ hoàng muội muội tên là gì”
Hoàng Đế nghe vậy liền nhìn Hoàng Hậu, Hoàng Hậu suy nghĩ giây lát rồi mạo muội hỏi
“Hoàng Thượng, thần thiếp muốn xin người một ân điển”
“Nàng muốn xin ân điển gì, hôm nay là ngày vui, trẫm nhất định đáp ứng nàng”
“Thần thiếp muốn xin được để Quân lão hầu, đặt tên cho công chúa, có được không”
Hoàng Đế nghe vậy suy nghĩ giây lát rồi gật đầu, dù sao thì chuyện này cũng không có gì là không được cả, hơn nữa Quân gia còn là công thần nhiều đời của Thu quốc, nếu như để Quân lão hầu đặt tên cho công chúa cũng không sai, dù sao cũng là ngoại gia gia của tiểu công chúa
“Được, trẫm ân chuẩn, Quân lão hầu, khanh đặt tên cho công chúa đi, còn nhũ danh thì để cho Nhiên nhi chọn một chữ”
Tiêu Thu Nhiên bất ngờ, ngay cả Quân lão hầu và Hoàng Hậu cũng vậy, hai người đều không nghĩ Hoàng Thượng lại để cho tiểu hoàng tử sắp tròn hai tuổi đặt tên cho muội muội của mình, Tiêu Thu Nhiên mặc dù xuất chúng hơn người, gần hai tuổi đã nói chuyện rõ ràng nhưng dù sao vẫn chưa đọc chữ, nếu lỡ như đặt một cái nhũ danh nào đó thì phải làm sao. Tiêu Thu Nhiên ngược lại với lo lắng của Hoàng Hậu và Quân lão hầu, y bận bịu suy nghĩ một cái nhũ danh thật hay cho muội muội, nhũ danh thật đẹp cho muội muội
Quân lão hầu cũng suy nghĩ, sau cùng nói ra một cái tên
“Gọi là Thanh Hân có được không thưa bệ hạ”
Hoàng Đế nhẩm hai chữ Thanh Hân, Thanh Hân sao đó liền gật đầu
“Vậy gọi tam công chúa là Tiêu Thanh Hân, Nhiên nhi, con đã nghĩ ra nhũ danh cho muội muội chưa”
Tiêu Thu Nhiên bị Hoàng Đế gọi liền nhướng mắt nhìn Hoàng Đế rồi lại nhìn muội muội
“Chử Lung, muội muội gọi là Chử Lung”
Cả Hoàng Đế lẫn Hoàng Hậu đều bất ngờ, không nghĩ rằng một đứa bé gần hai tuổi lại có thể chọn ra một nhũ danh dễ nghe như vậy
“Nếu Nhiên nhi đã nói như vậy, thì nhũ danh của tam công chúa sẽ là Chử Lung”
Trong khi ở cung của Hoàng Hậu náo nhiệt bao nhiêu thì ngược lại ở cung Ly quý phi lại u ám bấy nhiêu. Đám cung nữ, thái giám không một ai dám lên tiếng hay hành động tất trách, sợ rằng quý phi nương nương sẽ nổi giận
Mà lúc này trong chính điện của cung, Ly Quý phi nhìn nhị công chúa Tiêu Miên Nhược đang chơi cùng đệ đệ là lục hoàng từ Tiêu Ôn Hạ mà trong lòng cảm thấy vô cùng tồi tệ. Nàng ta cũng sinh cho Hoàng đế một công chúa một hoàng tử nhưng Hoàng Đế cũng ân sủng Hoàng Hậu như bây giờ, nàng ta lại không hề được. Nếu như….tất cả đều là nếu như, nếu như năm đó Quân Phụng Hiên không vì dựa vào quân gia mà gả cho Hoàng Đế, làm vương phi thì vị trí Hoàng Hậu bây giờ đã là của nàng ta
Càng nghĩ nàng ta càng tức giận, vốn lần này muốn Hoàng Hậu triệt để không có được ân sủng, khó giữ mạng nhưng đến cùng Hoàng Hậu vẫn vượt qua được, đáng tiếc vẫn là đáng tiếc, chỉ thiếu một chút mà thôi
“Mau đem hoàng tử và công chúa rời khỏi đây đi, bổn cung mệt rồi, không muốn chơi cùng hoàng tử và công chúa nữa”
Nhị công chúa nghe được ý tứ trong lời nói của mẫu phi liền dẫn theo đệ đệ lui ra ngoài. Trong lòng đối với tam công chúa vừa được sinh ra cũng thêm ghét bỏ. Rõ ràng là hôm qua là sinh thần của nàng, vốn dĩ sẽ được phụ hoàng chuẩn bị yến tiệc, phải biết phụ hoàng sủng ái mẫu phi nhất, nhưng không ngờ rằng hôm qua Hoàng Hậu đột nhiên đau bụng thế là hạ sinh tam công chúa, phụ hoàng vì đến cung của Hoàng Hậu mà không đến cung của mẫu phi, thành ra sinh thần của nàng cũng không một ai chú ý đến