Xuyên Thành Người Mợ Ác Độc Của Nữ Chính Truyện Ngược

Chương 20:




"Đợi một chút."

Hạ Du Du kéo Hạ Đại Sơn: "Ta vào xem trước một chút."

Hạ Đại Sơn tức giận trợn tròn mắt: "Đại muội, ngươi muốn bao che cho hai đứa trẻ không biết điều kia?!"

Hạ Du Du liếc Triệu thị ngồi ở một bên, thầm nghĩ đối phương quả thật có bản lĩnh châm dầu vào lửa, Hạ Đại Sơn che chở cho Triệu thị là điều dễ hiểu, nhưng mà dễ giận như vậy, cũng rất dễ lợi dụng.

Nàng nhìn về phía Hạ Đại Sơn, giọng bình tĩnh nói: "Quan phụ mẫu trong nha môn, trước khi định tội cũng sẽ cho phạm nhân cơ hội giải thích. Không bằng nghe hai người trong cuộc khác nói xem thế nào trước?"

Hạ Đại Sơn cảm thấy lời này của nàng cũng có đạo lý.

“Cũng được, muội đi xem thử trước đi. Nhưng mà cẩn thận, hai đứa nhóc đó có thể cầm gậy đánh người, trên người chắc chắn vẫn còn có vũ khí sắc bén khác.”

Cửa phòng đã bị ghế chặn lại.

Tiểu Yên Nhiên ôm đệ đệ, nghe rõ ràng cuộc nói chuyện ở ngoài cửa của Hạ Đại Sơn và Hạ Du Du.

Cô bé sợ hãi đến mức thân thể run rẩy.

Đúng như Hạ Đại Sơn đã nói, trong tay cô bé vẫn cầm cây gậy khác được mài nhọn.



Mặc kệ một lát nữa người xông vào là ai.

Chỉ cần dám đụ ng vào đệ đệ một chút, cô bé sẽ liều mạng với bọn họ!

“Huhu......tỷ tỷ, Du Nhi đau quá”

Đệ đệ sợ hãi ngọ ngậy trong lòng cô bé, sắc mặt xanh xao, khóc vô cùng đáng thương.

Tiểu Yên Nhiên nhớ tới lúc nãy khi Triệu thị ngã xuống, đệ đệ trong bao tải cũng bị té xuống theo, trong lòng căng thẳng, lập tức hỏi cậu bé: “Du Nhi nói cho tỷ tỷ biết, ngươi đau ở đâu?”

Đệ đệ nắm cánh tay bên trái, nước mắt chảy dài: “Đau...đau quá, không thể động đậy được rồi....”

Tiểu Yên Nhiên bắt lấy cánh tay của cậu bé, nhẹ nhàng nhấc lên, đệ đệ đã lớn tiếng la đau, cô bé không dám đụng nữa, để đệ đệ ở một bên, lòng lo như đốt.

Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, tiếng của Hạ Du Du truyền đến.

“Mở cửa ra, chúng ta nói chuyện”

Tiểu Yên Nhiên cắn chặt răng, vừa lo lắng cho đệ đệ không biết làm sao, vừa cảnh giác Hạ Du Du, do dự có nên mở cửa không. Lỡ như Hạ Du Du với cái đám muốn bán tỷ đệ bọn họ là một bọn...

Đúng vậy, cho dù nghe được cuộc nói chuyện giữa Hạ Du Du và Hạ Đại Sơn, cô bé vẫn không dám tin tưởng người mợ hời này.

Nhưng cô bé biết rõ, bây giờ không mở cửa, bị phá cửa cũng là chuyện sớm muộn.



Đến lúc đó, Hạ Đại Sơn sẽ tìm mình và đệ đệ tính sổ thay Triệu thị, hai tỷ đệ cũng chỉ có con đường chết thôi.

Cô bé không có sự lựa chọn khác rồi.

Chi bằng cược một ván đi!

Trong mắt Tiểu Yên Nhiên lóe lên một tia quyết tâm, lau nước mắt, cách một cánh cửa, nói với Hạ Du Du bên ngoài: “Ngươi.... thật sự sẽ nghe lời ta nói sao?”

Hạ Du Du nghe thấy tiếng nói run rẩy của cô nhóc.

Cẩn thận từng li từng tí, mang một chút sự sợ hãi và căng thẳng, đồng thời lại đầy sự khát khao và khẩn cầu.

Giống như nàng là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của hai tỷ đệ bọn họ.

Hạ Du Du im lặng.

Có lẽ bởi vì lớn tuổi rồi, dễ dàng mềm lòng.

Ngay lúc này, điều nàng nghĩ đến là, nếu như tỷ đệ nữ chính không bị bán đi giống như nguyên tác, mà là ở một nơi khác, trưởng thành bình an khỏe mạnh, vậy có phải là sẽ không xảy ra chuyện giống như nguyên tác nữa?

Nói thật, nàng không hề cảm thấy cuốn truyện ngược kia hay.