Cuối tháng năm, đế đô nóng giống như một cái lò hấp. Cố Cẩm mặc một bộ váy màu trắng, đi trên một đôi giày cao gót sáu centimet, cầm theo mấy cái túi mua sắm, bước xuống xe taxi, ở trong ánh mắt hâm mộ của tài xế mà đi vào tiểu khu. Lấy thẻ phòng ra mở cửa, một trận gió mát lạnh liền ập đến trước mặt.
Đây là một căn chung cư xa hoa dành cho hai người, ở gần đại học sư phạm của đế đô, an toàn rất tốt, thiết bị cũng đầy đủ hết, giá cả xa xỉ! Bởi vì người trọ là hai cô gái trẻ tuổi, nên trang trí trong chung cư cũng tràn ngập hơi thở thiếu nữ. “Tiểu Cẩm!” Cố Cẩm vừa về phòng, mới đặt túi mua sắm đang cầm trong tay xuống, liền nghe thấy giọng nói thanh thúy của cô gái ở ngoài cửa. Cô hơi nhíu mày, liền nhét túi mua sắm vào trong ngăn tủ.
Ngay sau đó, Trình Hân mang một đôi dép lê hồng nhạt đẩy cửa bước vào. Cố Cẩm bất động thanh sắc rũ mí mắt xuống, ý thức không gian của cô rất mạnh, không thích chuyện người khác chưa được cô cho phép đã tùy ý mở cửa phòng cô ra. Tỉnh bơ, không biến sắc. Nhưng ở trong mắt của Trình Hân cùng nguyên chủ, các cô có thể cùng mặc một cái quần. Tùy ý ra vào phòng của đối phương, là chuyện vô cùng tự nhiên.