Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 87




Xưởng may Trường Thịnh, chính là lúc tan tầm, các công nhân lục tục đi ra cửa xưởng, kéo thân thể mệt mỏi đón nắng chiều về nhà.
Bỗng nhiên, một đám nam nữ quần áo rách rưới ngăn cản đường đi của một công nhân, lớn tiếng hỏi, "Đồng chí, anh biết Chu Ngọc Khiết không?"
Công nhân theo bản năng gật đầu, "Biết, là con gái duy nhất của ông chủ tôi.”
“Duy nhất?” Lão thái thái lớn tuổi nhất mắt sáng lên, thanh âm đều trở nên cao vút.
Mà nam nữ bên cạnh bà cũng vui mừng nhướng mày, "Mẹ, chúng ta tìm đúng chỗ rồi, thật sự là nơi này!”
Lão thái thái hưng phấn mặt đỏ bừng, nhổ một ngụm đờm xuống đất, "Mau, gọi cả nhà ông chủ mấy người ra, nói thông gia của bọn họ tới rồi.”
Thông gia? Các công nhận vừa nghe lời này, lập tức phấn khởi như đánh m.á.u gà, nhao nhao cường thế vây xem.
Không nghe lầm chứ? Thông gia!
Ông chủ chỉ có một đứa con gái, làm sao có thể gả con gái cho một gia đình như vậy... Ừm, nhìn có vẻ rất nghèo nàn? Nhìn xem, quần áo có miếng vá là bình thường, nhưng bẩn thỉu, không giặt sao?
Nhìn dáng vẻ khạc nhổ bừa bãi này, vừa nhìn đã biết là từ nông thôn tới, không giữ vệ sinh.
Có người cẩn thận từng li từng tí hỏi, "Các người có phải hiểu lầm gì hay không?”
Lão thái thái trừng mắt, khuôn mặt già nua có chút cay nghiệt ngang ngược: “Con gái của ông chủ cậu tên là Chu Ngọc Khiết, là một người què, đúng không?”
“Đúng…” Có người chạy trở về báo tin.
Hai mắt lão thái thái hưng phấn tỏa sáng, vài ngày trước bà còn đang phiền lòng vì đứa con trai yêu quý nhất vào tù, mà bây giờ, bà ta lại xuân phong đắc ý, miễn bàn có bao nhiêu vui vẻ.
"Nó và Tiểu Lục tử nhà tôi có quan hệ với nhau, trong bụng đã có m.á.u mủ của nhà họ Trương chúng ta…”
Người mật báo nói, chỉ có nắm lấy cơ hội ngàn năm có một này, nhà lão Trương mới có thể gà chó lên trời, con trai ngồi tù cũng có thể được thả ra.
Vừa nghe lời này, người một nhà sợ nghèo lập tức cả nhà xuất động, hạ quyết tâm quấn lấy con gái nhà giàu, trèo lên mối hôn sự này, từ đó đạt được vinh hoa phú quý. Một nhà máy lớn như vậy sắp đổi sang họ Trương, người Trương gia đều vui vẻ không thôi.
“Cái gì?” Tất cả mọi người đều sợ ngây người, không hẹn mà cùng vểnh tai lắng nghe.
Trương gia lão đại tướng mạo khờ khạo, nhưng lời nói ra lại ngang ngược, "Đã có m.á.u mủ nhà chúng ta, vậy sống chính là người của Trương gia, c.h.ế.t là quỷ của Trương gia chúng ta.”
Gia nghiệp to lớn này tự nhiên cũng thành của lão Trương gia, cả nhà có thể ăn ngon uống ngon, con cái của ông ta cũng có thể làm người thành phố, cả đời không cần lo lắng.
Nghĩ tới đây, tâm ông ta liền nóng phừng phực.
Trương đại tẩu há mồm nói, "Tuy rằng cô ấy trước khi kết hôn không biết kiềm chế, nhưng, lão Trương gia chúng ta là gia đình nhân thiện phúc hậu, sẽ không chỉ trích, chỉ cần cô áy sau khi kết hôn biết an phận..."
Người Trương gia nghiễm nhiên coi Chu Ngọc Khiết là vật trong túi, đã có con rồi, còn già mồm cãi láo cái gì chứ? Chịu cưới đã là không tệ rồi.
Chu Lương nghe tin chạy tới thì liền thấy một màn như vậy, tức giận cả người phát run, "Câm miệng, người đâu, đuổi bọn họ đi.”
“Vâng, ông chủ.”
Người Trương gia lập tức kích động, hai tay thô ráp như vỏ cây của Trương lão thái vươn qua, "Thông gia, thông gia, tôi là mẹ của Tiểu Lục..."
Chu Lương vung một cái tát đẩy bà ta ra, trong lòng hận không chịu được, chuyện xấu con gái hắn chưa kết hôn đã mang thai cứ như vậy phơi bày ra trước mắt công chúng, còn làm sao tìm được người đổ vỏ?
Về phần Trương gia, hắn không hề nghĩ tới.
Trương Tiểu Lục kia không có chỗ nào được, toàn thân chỉ có một khuôn mặt có thể nhìn, hắn trăm triệu lần chướng mắt tên khốn chỉ biết đánh nhau dữ tợn dễ xúc động kia, đáng tiếc, chờ hắn phát hiện thì đã không còn kịp rồi.
“Chu gia chúng ta tai to mặt lớn, không phải người bình thường có thể dính líu tới, thức thời mau chóng rời đi, nếu không tôi liền báo cảnh sát đến.”
Lão thái thái tức giận, "Gọi con gái ông ra, tôi không tin nó không nhận mẹ chồng.”
Cho dù là con gái nhà giàu, cũng phải nghe lời mẹ chồng.
Ngay cả hôn ước cũng không có mà đòi nhận mẹ chồng, Chu Lương càng tức giận, "Nó không có ở đây, cũng sẽ không để cho nó gặp một người xa lạ ngang ngược tham lam.
Người Trương gia bối rối, đây là không chịu nhận hôn sự này? Giấc mộng vinh hoa phú quý của bọn họ sẽ tan biến?