Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 79




“Thật xin lỗi” Vẫn là ba chữ này.

Đôi mắt Chu Ngọc Khiết lóe lên, che đi một phần không vui kia, "Nghe nói bốn anh em các anh vẫn ở trong phòng nhỏ kia, anh là đàn ông, làm gì cũng không cần câu nệ, nhưng thanh danh của hai em gái sẽ không được dễ nghe, anh phải suy nghĩ cho hai người bọn họ. Tuổi của Vân Thải không nhỏ, qua vài năm nữa cũng sẽ tìm đối tượng, nhà bên bên đó sẽ không để ý sao?"

Cố Hải Triều ngây ngẩn cả người, cho tới bây giờ anh chưa từng nghĩ tới những chuyện này.

Chu Ngọc Khiết thấy thế, nụ cười càng lúc càng dịu dàng, "Như vậy đi, nhà tôi có một căn nhà lầu, đông ấm hè mát, để cho hai em gái đến ở, tôi còn có thể dạy cho bọn họ một ít tri thức thiếu nữ nên hiểu."

Một giọng nói lành lạnh vang lên, "Còn có tri thức nào mà tôi không hiểu?”

Là Cố Vân Khê tới, cô vừa nhìn thấy cảnh tượng này, thì lửa giận liền dâng lên.

Thì ra, vẫn là bị tính toán tới.

Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông vào, muốn c.h.ế.t sao!

Hôm nay chị đây sẽ cho ngươi biết vì sao hoa lại đỏ như vậy!

Chu Ngọc Khiết nhìn kỹ cô gái nhỏ đột nhiên xuất hiện này, là em gái nhỏ nhất của Cố gia, thiếu nữ thiên tài trong truyền thuyết, đã thông qua vòng sơ thẩm của lớp thiếu niên đại học.

Nhưng, dù thông minh thế nào, cũng chỉ là một tiểu cô gái mười bốn tuổi, chưa từng thấy qua việc đời.

Cho nên cô mới tự tin có thể nắm bắt được người một nhà này.

Ánh mắt Cố Như lóe lên, nở nụ cười ngọt ngào.

“Chị Tiểu Khê, đây là chị Chu, nhà chị ấy rất có tiền, chiếc xe này là của chị ấy......”

“Bốp bốp.” Cố Vân Khê nặng nề giơ tay lên vung xuống, cô không sợ mà trực tiếp ra tay.

Cố Hải Triều trợn mắt há hốc mồm, sao em gái anh lại trở nên hung dữ như vậy? Mặt Cố Như nhanh chóng sưng đỏ, kinh ngạc trừng to mắt, có chút không dám tin.

“Cố Vân Khê, chị lại dám đánh tôi, chị bị điên rồi sao?”

Một phen động tĩnh này đem nhân viên cùng người qua đường trong tiệm chú ý, mọi người nhanh chóng ào ào đi ra, vây chật như nêm cối.

Cố Vân Khê thổi thổi ngón tay, đôi mắt lạnh lùng, cô có thể động thủ thì tuyệt đối không giả vờ.

“Tính toán của cô đều rơi vào mắt tôi, lúc trước tôi không so đo với cô, là lười, cũng là khinh thường.”

Thái độ của cô rất khác thường, lột bỏ bề ngoài mềm mại đáng yêu, lộ ra một mặt sắc bén lãnh khốc.

"Nhưng, cô cư nhiên đưa tay đến trên người anh cả tôi, thật sự là không biết sống chết, tôi sao có thể để mặc cô muốn làm gì thì làm?"

“Cô vì tiền mà bán đứng anh họ của mình, tuổi còn nhỏ đã bị lợi ích che tâm, một lòng muốn giẫm lên xương cốt của ngươi thân để trèo lên cao…”

Cáo buộc này quá nghiêm trọng, làm cho tất cả mọi người thay đổi sắc mặt, khiếp sợ không thôi, cô gái nhỏ Cố Như này nhỏ như vậy đã biết tính toán? Thật kinh khủng.

Đầu Cố Như ong ong rung động, như bị người ta đập mạnh mấy quyền, "Chị hiểu lầm rồi, em không có, em chỉ là lòng tốt, rõ ràng là chị nhìn em không vừa mắt..."

Nước mắt của cô ta ào ào chảy xuống, đáng thương nhỏ yếu lại bất lực.

Thế nhân đều đồng tình với kẻ yếu, Cố Như làm ra vẻ này, tự nhiên là nghiêng về cô, giúp cô nói chuyện, nhao nhao phụ họa chỉ trích Cố Vân Khê.

Chỉ có nhân viên nhà mình che chở Cố Vân Khê, không có điều tra thì không có quyền lên tiếng.

Cố Vân Khê là người gặp mạnh thì mạnh, trong xương cốt là người cực kỳ cường thế.

“Nếu mọi người đã nói như vậy, tôi đây liền bất chấp việc xấu trong nhà, nói hết mọi chuyện ra. Vị này tên là Cố Như, là em họ nhỏ của tôi, vị Chu tiểu thư này, tôi cũng chưa từng thấy qua, ỷ vào có tiền có xe liền ép buộc anh cả tôi đi ở rể.”

“Cố Như, cô đã biết rõ nhà chúng ta từ chối mối hôn sự này, còn mặt dày mày dạn dẫn người tới, nhất định muốn thúc đẩy hôn sự, nhất định phải để cho anh cả tôi ở rể Chu gia, hành vi này nói dễ nghe một chút, chính là kéo thuyền làm mai, nói khó nghe một chút, chính là tú bà thanh lâu hạ tiện, tú bà người ta là bán cô nương, còn cô là bán anh họ.”

Theo lời của nàng, biểu tình của đám người vây xem càng ngày càng đặc sắc.