Tề Thiệu ánh mắt tràn đầy yêu thương, nói: "Bởi vì nó quá đáng yêu, khi đó em thật nhỏ, gầy đến nỗi ngay cả gió cũng có thể thổi đi, lại còn dám nói như vậy với anh.”
Thức ăn cho chó bay tứ tung đầy trời, có người tỏ vẻ ăn no quá, vợ chồng mới cưới cũng quá đáng rồi.
“Khụ khụ.” Tằng Mặc Ngữ cũng không muốn nhìn tiếp nữa, nhịn không được cắt ngang lời hai người: “Cái kia, chúng ta có nên thương lượng xem nên ứng phó với đợt tấn công này của George như thế nào không?”
“Tề Thiệu tiên sinh hẳn là rất có kinh nghiệm, có thể giúp đưa ra chủ ý không?”
Tề Thiệu nhìn về phía vợ mình, nói: "Loại chuyện này các vị vẫn nên hỏi vợ tôi thì hơn, hai lần đánh hạ Nhật tệ cùng Anh bảng trước đó, cô ấy chính là người đã lên kế hoạch. Tất cả những gì chúng ta làm bây giờ đều là phần còn lại trong bảng kế hoạch của cô ấy.”
Cho nên, bọn họ có tư cách gì mà xem cô xem như kẻ phụ thuộc chứ? Những người này ngay cả một góc chân cũng không có ưu tú bằng Tiểu Khê nhà hắn!
Mọi người:...
"Tề phu nhân không phải chưa từng học qua tài chính sao?"
Cố Vân Khê nhàn nhạt cười nói: "Trước mười tám tuổi tôi đối với việc kiếm tiền còn có vài phần hứng thú, thậm chí còn hơn tốn một phần mười thời gian của mình để nghiên cứu về lĩnh vực này. Nhưng đến năm mười tám tuổi trở về sau,tôi lại không có hứng thú nữa."
Nói cách khác, cô chỉ cần tốn hơn một phần mười thời gian mà đã có thể kiếm được cả một khối tiền mà người thường đến mơ cũng không dám mơ đến.
Trong một khoảng thời gian ngắn, toàn trường đều yên tĩnh.
Cô chính là cái người đứng đầu trong giới học thuật cùng giới tài chính, vô luận ở giới nào thì cô cũng sẽ là người ưu tú nhất.
Đổng tiên sinh khẽ ho một tiếng, phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng: "Tiểu Khê, cháu thấy thế nào?”
"Bong bóng tài chính Đông Nam Á quá lớn, bị lòng người theo dõi, đây là lẽ thường. Trong đó, mấy năm nay nước T giảm kiểm soát ngoại hối, lại mở nghiệp vụ tài chính nước ngoài, cho phép cả người nước ngoài không phải người T mở tài khoản T-Baht tại ngân hàng thương mại nước T, còn tăng lãi suất."
Cố Vân Khê khẽ lắc đầu, nói: "Nếu không có gì bất ngờ, bọn họ chính là quốc gia hứng chịu đầu tiên.”
Có một số người không tin lắm, nhưng ngoài miệng bọn họ cũng không nói gì. Nhưng vào lúc này, chuông điện thoại của Tề Thiệu vang lên, sau khi hắn nghe máy xong, sắc mặt liền thay đổi.
Cố Vân Khê có chút lo lắng, nói: "Sao vậy?”
Tề Thiệu thần sắc rất phức tạp, nhìn cô nói: "Đợt bán tháo vừa rồi diễn ra ở quy mô lớn, nên thị trường hiện tại rất hỗn loạn.”
Cố Vân Khê nhíu mày, nói: "Ông ta đây là bắt đầu động thủ rồi sao? Tốc độ cũng nhanh thật.”
Toàn trường trợn mắt há hốc mồm, không hẹn mà cùng móc điện thoại ra, gọi điện thoại cho người của bọn họ để chứng thực.
Đợi đến sau khi xác định được chuyện này, thần sắc mọi người đặc biệt phức tạp, nếu nói vừa rồi Tề Thiểu chỉ đang phỏng đoán mà thôi, thì lúc này đã trở thành hiện thật.
Cảm giác này thật rất vi diệu, bọn họ tựa như đang nằm mơ vậy. Không ngờ tất cả mọi chuyện đều bị đôi vợ chồng này nói đúng, đây chính là bản lĩnh của thiên tài mà bọn họ không có được đi.
Tằng Mặc Ngữ nhịn không được hỏi: "Tề Thiệu tiên sinh, cậu thật sự kiên trì không gia nhập trận chiến lần này sao?”
Tề Thiệu khẽ lắc đầu, nói: "Không. Bọn họ với tôi không oán không cừu, hai quốc gia chúng ta lại cách nhau gần như vậy, không phải rất thất đức sao?”
Đồng R tệ thì không cần phải nói, còn về phía Anh bảng chỉ là cuộc chiến tranh nha phiến, còn về phía Đô - la Mễ, hắn đơn giản chỉ là muốn bảo vệ Tiểu Khê mà thôi.
Những quốc gia Đông Nam Á này trước giờ cũng không có đắc tội với hắn, huống chi, trong mắt hắn, việc làm ăn này đúng thật là có chút thất đức.
Bởi vì một khi cuộc khủng hoảng tài chính bùng nổ, cơ hồ tất cả mọi người đều sẽ bị ảnh hưởng. Số vụ phá sản nhảy lầu không biết có bao nhiêu người. Lại nói, phần lớn số tiền hắn kiếm được đều quyên góp cho nhà nước, hắn không muốn đụng đến số tiền này.
George lần này là công kích thăm dò, cố ý muốn tìm hiểu thị trường trước, thủ pháp hành động của ông ta vẫn giống y như trước.
Cố Vân Khê xem xong tin tức, chỉ thuận miệng nói: "Đợt này xem ra là có thể rất lâu, nước T sẽ không dễ dàng nhận thua như vậy.”
Có người không phục, nói: "Điều này sao có thể? George ra tay từ trước đến nay ngay cả một ngọn cỏ cũng không còn, T baht đoán chừng tháng này sẽ nhanh hết mà thôi.”
Tuy rằng người đàn ông kia có thanh danh không tốt, nhưng hâm mộ cái mạnh luôn là bản tính của con người, nên ở đây cũng có không ít người phá lệ vô cùng kính nể ông ta. . Truyện Nữ Cường
Cố Vân Khê trước đây cũng đã từng giao thủ vài lần đối với George, nên cô đối với người này cũng có vài phần hiểu biết.