“Vấn đề này tôi biết.” Cố Vân Khê cười híp mắt nói: "Đây cũng là một trong những chương trình học, tôi sẽ vừa dạy vừa làm, chờ phòng thí nghiệm chính thức thành lập thành công, tôi có thể đầu tư vào các hạng mục này.”
Dụng cụ thiết bị của phòng thí nghiệm còn phải vận chuyển từ nước ngoài đến HK, rồi đưa vào trong đó, lại nói yêu cầu của cô đối với những thiết bị này từ trước đến nay đều rất cao, nên nếu hoàn thành xong tất cả việc này cũng mất một khoảng thời gian.
“Vậy đến lúc đó tôi cũng muốn đến đây nghe một chút. "Triệu lão gia càng xem cô dạy thì càng vui mừng, bọn họ thật sự đã đào được bảo bối." Tư liệu này cũng cho tôi một phần, có được không?”
“Được. "Cố Vân Khê cũng không có ý nghĩ giữ lại cho bản thân làm cái gì, dù sao thời gian nghiên cứu được thành quả này chính là cả cuộc đời của bọn họ. Vì vậy, những hạng mục này có thể hoàn thành càng sớm càng tốt.
Những người khác nghe được, nhao nhao mở miệng, nói: "Thứ tốt gặp người có phần, tôi cũng muốn.”
“Tôi cũng muốn.”
Các đại lão ở đây lo tranh đoạt tư liệu học tập, còn các học sinh dưới khán đài hiện tại lại mang theo tâm tình vô cùng phức tạp.
“Rốt cuộc cô ta có lai lịch gì vậy?”
Triệu Kim Thụy nhìn người trên khán đài vài lần, môi mím chặt, không nói gì.
"Không biết nữa, vô cùng thần bí. Hình như là chỉ mới xuất hiện gần đây thôi, nhưng những đại lão này tựa hồ đều rất tán thành năng lực của cô ta."
Cô còn có thể để cho nhiều đại lão như vậy tự mình chạy tới đây để làm chỗ dựa cho cô, thân phận quả thật là có chút khó nói nha.
"Cô tuổi không lớn, sao lại lợi hại như vậy?"
“Ai biết được.”
Một học sinh con mắt sáng ngời nhìn Cố Vân Khê, tướng mạo này khí chất này đúng là chuẩn gu của hắn: "Tôi chỉ muốn biết cô ấy có bạn trai hay không thôi?"
Triệu Kim Thụy thản nhiên nhắc nhở hắn: "Xem ngón áp út của cô ấy kìa.”
Hắn bỗng nhiên nhớ tới ánh mắt của người đàn ông kia, người đó cũng không phải là thứ dễ chọc.
Học sinh kia vừa nhìn, nhất thời ngây dại, nói:"Nhẫn cưới? Không phải chứ, kết hôn sớm như vậy sao?”
……
Bên dưới khán đài lúc này đều là đầu người, chen chúc như muốn làm nổ tung phòng học, có vài người không có chỗ ngồi thì trực tiếp ngồi dưới đất nghe luôn. Cố Vân Khê thấy thế, nói: "Mọi người đến đông đủ rồi đúng không? Vậy tôi bắt đầu đây.”
Sau một tiết học, sắc mặt các học sinh lúc đầu còn hăng hái hiện tại bỗng trở nên xám xịt, ánh mắt dại ra, giống như là bị thua trận, không còn tinh thần như trước nữa.
Mẹ ơi, cái gì gọi là chỉ số thông minh, hôm nay bọn họ xem như là đã được lĩnh giáo rồi đi.
Bọn họ đều là người nổi bật nhất trong đám bạn cùng lứa tuổi, một nhóm người nổi tiếng, tâm cao khí ngạo, nhưng giờ khắc này bỗng có chút suy sụp tinh thần.
Bởi vì nếu so với Cố Vân Khê, bọn họ chẳng là gì cả!!
Rõ ràng, nhìn Cố Vân Khê thao tác đơn giản như vậy, trôi chảy như vậy, cô nói những nội dung cũng rất đơn giản như vậy, nhưng mà, bọn họ vẫn nghe không hiểu!!!
Đòn phủ đầu sao? Không đâu!
Nếu là tất cả mọi người đều giống như nhau, thì bọn họ còn có thể hoài nghi Cố Vân Khê đây là đang cố ý ra oai phủ đầu.
Thế nhưng, những đại lão kỹ thuật kia vừa nghe liền hiểu, nhân viên kỹ thuật sau khi nghe vài lần cũng hiểu được luôn.
Mà bọn họ... lại tưởng như mình đang nghe thiên thư vậy, thì sao có thể trách cô được chứ? Chết tiệt, sang năm bọn họ còn có thể thuận lợi tốt nghiệp được sao?
Các học sinh lúc này đã hoàn toàn phục rồi, ánh mắt nhìn về phía cô tràn ngập vẻ sùng bái điên cuồng.
Cố Vân Khê nhìn về phía các học sinh hiện đang uể oải không có một chút phấn chấn nào, đây chính là bộ dáng người trẻ tuổi không hiểu chuyện bị hiện thực đánh đập cho tả tơi sao?
"Bài tập về nhà tôi cho các bạn, phải nhớ cho kỹ, các bạn sẽ chia làm bảy tổ, tự mình tổ chức thành đoàn, lấy tổ làm đơn vị, tôi muốn trong vòng một tuần các bạn phải hoàn thành cái hạng mục sửa chữa mạng cục bộ này nộp lên. Tôi sẽ chấm điểm phần này, nếu như thất bại, thì các bạn tự lo liệu đi."
Mọi người dưới khán đài không ngừng kêu lên:"Một tuần? Điều này sao có thể?" Cái này cũng quá khó khăn với bọn họ đi.
"Tôi đã tận tay dạy hết rồi, chỉ thiếu một bước là đem cơm đút đến bên miệng cho các vị, sao các vị lại nói là không thể chứ?" Nói xong, Cố Vân Khê bắt đầu thu dọn đồ đạc. "Tuần sau bài học của chúng ta là ‘cách thức xây dựng trang web email’, các bạn chuẩn bị sẵn sàng đi."
Trang web email? Ánh mắt mọi người sáng lên, cái này được nha.
Một bạn học sinh cung kính kính hỏi: " Giảng viên, những tư liệu kia của ngài chúng tôi có thể in ra được sao?"
“Được.”
Mấy người học sinh phía dưới nghe vậy rất vui mừng: " Vậy ngài giới thiệu cho chúng tôi thêm mấy quyển sách kham khảo nữacó được không?”