Toàn trường nghe vậy đều kinh hãi không thôi, không dám tin nhìn Yến Thanh Thanh.
Cả người Yến Thanh Thanh như bị tát một cái, tức giận thét chói tai, nói: "Tôi không có, em ấy nói bậy.”
Đáng tiếc, mọi người ở đây đều là người thân thiết nhất của Cố Vân Khê, bọn họ vô cùng tin tưởng Cố Vân Khê.
Cố Vân Khê là người rất thức thời, cô sẽ không tùy ý nhúng tay vào chuyện của người khác, nhưng tuyệt đối cũng sẽ không để cho người khác vượt qua giới hạn mà mình đã đặt ra.
Cô đối với tương lai của anh em trong nhà mình cũng chỉ là đưa ra một lời đề nghị, nhưng sẽ không ép buộc người khác làm theo, tính bao dung rất mạnh.
Cô cũng đã sớm nói qua, tương lai mọi người sẽ kết hôn sinh con, có gia đình nhỏ riêng của mình, tốt nhất là tách nhau ra ở riêng, lễ tết sẽ đến thăm hỏi nhau.
Có thể ở chung thì tốt rồi, không thể ở chung thì cũng không sao, mọi ngươi đều bình an vô sự là được.
Một khi cô có tính công kích, vậy chứng tỏ đối phương đã giẫm lên phải điểm mấu chốt của cô.
"Anh cat, em vẫn không hiểu rõ, từ khi nào mà em lại trở thành cái máy rút tiền rồi? Cô ấy còn nói cái gì mà, anh vì ba anh em chúng em đã hy sinh rất nhiều rồi nữa. Cô ấy có ý gì đây?”
Cố Hải Ba là ngươi chuyên bao che khuyết điểm nhất, giúp thân không giúp lý, lại nói người cậu yêu thương nhất chính người là người em gái song sinh này của mình, cho nên vô cùng tức giận.
"Ha ha, anh cả, anh nguyện ý nuôi dưỡng bạn gái anh, là chuyện của anh, nhưng cũng không thể bắt buộc chúng em cũng phải cùng nhau nuôi dưỡng cô ta. Đừng nói hai người còn chưa có kết hôn, cho dù các người đã kết hôn rồi, thì trên đời này cũng không có người không nói đạo lý đến như vậy."
Kỳ thật, cậu cũng không thích Yến Thanh Thanh, người thì nhìn hòa hòa khí khí, thục nữ dòng dõi thư hương, nhưng thật ra trong xương cô ta lại quá kiêu ngạo, hoàn toàn không để nhà bọn họ vào trong mắt.
Mặc dù cô ta che giấu rất tốt, nhưng ánh mắt là thứ tuyệt nhiên không thể giấu được người khác.
Cố Vân Thải cũng không vui, nói: Chị Thanh Thanh, chị có bất mãn cái gì cứ việc tìm anh trai của bọn tôi mà nói chuyện, hơn nửa đêm tìm đến em gái trút giận là có ý gì đây?"
Trong chuyến đi chơi này, em gái đã tốn không ít tiền, ăn uống cũng đều là do con bé bỏ ra, cô ta đây là đang nói xằng bậy cái gì? Tề Thiệu không nói gì, chỉ bảo vệ Cố Vân Khê ở phía sau, lạnh lùng nhìn Yến Thanh Thanh.
Yến Thanh Thanh tâm hoảng ý loạn, bỗng nhiên trong cái khó ló cái khôn, vội nói: "Hải Triều, em chưa từng nói như vậy. Em ấy là em gái của anh, thì cũng chính là em gái của em, em cũng chỉ khuyên em ấy vài câu mà thôi, để em ấy chú tâm học hành, cho dù là có bạn trai, có một số việc cũng không thể vượt quá giới hạn..."
Cô ta còn thề son thề sắt, nói: "Em tất cả cũng là vì tốt cho em ấy.”
Cố Vân Thải không dám tin nhìn cô ta, đầu óc quả nhiên là có bệnh nha.
“Ngay cả người chị hai là tôi còn chưa nói gì, chị có tư cách gì nói loại lời này chứ?”
Tề Thiệu phản ứng kịch liệt nhất, tức giận nói: "Cô cho rằng cô là nữ chủ nhân của Cố gia sao? Cho dù là như vậy, thì Cố gia cũng không phải do cô định đoạt. Cô có thể ra nước ngoài du học, tất cả là đều dựa vào Cố Hải Triều giúp cô khơi thông quan hệ, anh ấy còn trả cho cô năm vạn đồng học phí. Nếu nói dễ nghe một chút, thì các người là bạn trai bạn gái với nhau, nhưng nói khó nghe một chút, cô chính là loại đu bám theo người có tiền….”
Sắc mặt Yến Thanh Thanh đại biến, tức giận thét lên nói: "Câm miệng, Cố Hải Triều, anh cứ như vậy nhìn người khác nhục nhã tôi sao? Tôi là dạng người như thế nào, anh còn không biết sao?”
Cố Hải Triều bình tĩnh nhìn cô, nói: "Thanh Thanh, em thật sự yêu anh sao?”
“Đương nhiên rồi. "Ánh mắt Yến Thanh Thanh lóe lên.
Cố Hải Triều hít sâu một hơi, bỗng nhiên nói một câu: "Được, vậy chúng ta kết hôn đi.”
Toàn trường lặng ngắt như tờ, không dám tin nhìn vào anh, không phải chứ?
Yến Thanh Thanh theo bản năng cự tuyệt: "Em vẫn còn chưa tới tuổi kết hôn theo pháp luật.”
Thần sắc Cố Hải Triều có chút không hiểu, nói: "Nước ngoài mười tám tuổi là có thể kết hôn, chúng ta đăng ký kết hôn ở nước ngoài, thì trong nước cũng sẽ thừa nhận quan hệ vợ chồng của chúng ta.”
Sắc mặt Yến Thanh Thanh đại biến, vội nói: "Nhưng, em trai và em gái của anh đều không thích em.”
Cố Hải Triều kinh ngạc nhìn cô, bằng cấp, xuất thân của cô đều vô cùng tốt, cô lại có tài ăn nói văn nhã, bỗng một ngày đó, cô đột nhiên xuất hiện trong thế giới của anh, mang đến cho anh một loại tình cảm rung động trước nay chưa từng có.
Anh cho tới bây giờ chưa từng thấy qua cô gái nào như cô vậy, hấp dẫn toàn tâm toàn trí của anh. “Kết hôn là chuyện của chúng ta, sau khi kết hôn xong hai người sẽ dọn ra ngoài ở riêng”