Khí chất của cô cũng quá cường đại đi, có phải chăng đây là loại khí chất của một con người mà quanh năm luôn ở trên địa vị cao hay không?
“Cô tìm tôi tới là đã đồng ý hợp tác với tôi rồi à?”
Cố Vân Khê không đi lòng vòng, thẳng thắn thừa nhận nói: "Tôi rất hài lòng với lý lịch của cô, nên muốn hợp tác với cô một lần.”
Daisy Wilson vẻ mặt như bị bức bách, cô đây là có ý gì? Không phải là đầu tư mà là hợp tác sao?
Cố Vân Khê đơn giản giải thích: "Là như vậy, rất nhiều chuyện chỉ là nhìn bề ngoài là nhìn không ra được, chỉ có ở trong quá trình hợp tác mới có thể hiểu rõ lẫn nhau, cô có thể xem đây là một lần tìm hiểu lẫn nhau của chúng ta, dù sao cũng sẽ có thêm một sự lựa chọn, cô thấy sao?”
Daisy im lặng, cũng không phải không được. “Cô muốn hợp tác như thế nào?”
Cố Vân Khê mỉm cười, nói: "Chắc cô đã từng đến nước R rồi nhỉ?”
Cô và Tề Thiệu đều không tiện lộ diện, phải tìm một người đại diện đứng ra làm việc, mà Daisy Wilson đúng này là một ứng cử viên không tồi.
Cô có kinh nghiệm phong phú, lại có năng lực, không hiểu vì sao lại không được ông chủ cũ trọng dụng, nên không có cơ hội một mình đứng ra chủ trì một hạng mục.
Hơn nữa, mối quan hệ giữa Daisy Wilson và George Sors khá phức tạp.
Đề tài của cô chuyển quá nhanh, Daisy Wilson có chút mờ mịt, nói: "Đã từng, lúc bán khống đồng R tệ, tôi đã có một khoảng thời gian ở bên đó, nên biết được không ít tình huống.”
Cố Vân Khê cầm lấy chén trà uống một ngụm. “Cô có bao nhiêu hiểu biết về công ty ở nước R?”
Daisy Wilson ngẩn người, nói: "Chất bán dẫn của bọn họ đa phần là thiết bị điện, các loại ngành nghề về chế tạo ô tô cũng rất mạnh, chẳng hạn như Toyota Honda hơi nước là ông trùm về ô tô, Hitachi Sony Panasonic là ông trùm thiết bị điện..."
"Tuy nhiên, do ảnh hưởng của cuộc khủng hoảng tài chính, nhiều công ty phải đối mặt với bờ vực phá sản, những công ty lớn này ước tính cũng có một cuộc khủng hoảng nhất định."
“Nguy cơ của bọn họ chính là chuyển mình của chúng ta.” Cố Vân Khê thẳng thắn nói: "Chọn vài nơi đi, tôi muốn thu mua hoặc nhập cổ phần vào đó.”
"Đầu tư vào công ty của nước R cũng được, nhưng việc thu mua..." Daisy Wilson rất kinh ngạc đối với quyết định của cô, nhưng trên mặt không lộ ra, nói: "Có một số công ty không được phép thu mua."
Điều này cùng với tư liệu Cố Vân Khê thu thập được là giống nhau: "Vậy nhập cổ phần, Daisy tiểu thư, tôi cho cô 100 triệu đô la Mỹ, cô có thể lấy được mấy nơi đây?"
“Cái này... tôi muốn thử đánh giá lại thị trường một chút.” Trái tim Daisy lập tức nóng lên, thân thể khẽ run rẩy. Có thể chủ trì một hạng mục trên trăm triệu đô la Mỹ, hơn nữa nếu thành công, sẽ là một khoản tiền lớn thể hiện chính xác năng lực của cô.
Đây là một cơ hội ngàn năm khó có một mà Cố Vân Khê đã cho cô ấy và cô ấy phải nắm bắt được nó.
Có một số người cả đời đều không đợi được cơ hội như vậy.
Dù sao, cô ấy sẽ không bao giờ có được nó nếu vẫn còn quyết định ở bên cạnh George Sors.
Đầu óc Daisy vận chuyển suy tư với tốc độ cao, vô số ý tưởng nảy lên trong lòng.
“Cô có quy định về tỷ lệ nhập cổ phần là bao nhiêu không?”
“Có thể trở thành cổ đông lớn là tốt nhất.” Cố Vân Khê biết nước R vốn có chính sách bảo vệ nước mình, nhưng cụ thể là như thế nào thì cô phải xem mới biết được. “Nếu thật sự không được, vậy thì cố gắng trên mười phần trăm, phải đảm bảo chúng ta có quyền lên tiếng nhất định.”
“Được.”
Cố Vân Khê hài lòng gật đầu: "Vậy từ hôm nay cô sẽ lấy thân phận người quản lý quỹ SX phụ trách việc này.”
Daisy ngây ngẩn cả người, nói: "Không phải là quỹ gia tộc của gia tộc Mạc thị sao?”
Cố Vân Khê có sắp xếp khác với Mạc thị, nên nói: "Không, SX là quỹ cá nhân của tôi, cô chính là quản lý quỹ đầu tiên của nó.”
Có phải quỹ lâu đời không quan trọng, quan trọng là quy mô bao nhiêu, Daisy nhịn không được hỏi: "Quỹ này có bao nhiêu vốn lưu động?”
“Chín trăm triệu đô la, một nửa dùng để đầu tư tài sản chất lượng tốt, một nửa dùng để đầu tư cổ phiếu.” Cố Vân Khê nói nhẹ nhàng, lại khiến Daisy chấn động, a a a, nhiều tiền như vậy sao?
Phú hào phương Đông lại có tiền như vậy, đây là truyền thừa qua mấy đời đây nha?
“Người nhà cô không có ý kiến gì sao?”
"Chuyện của tôi tôi làm chủ, chín trăm triệu đô la Mỹ nhìn nhiều, kỳ thật, cũng chỉ như vậy." Cố Vân Khê đã nghĩ kỹ, sang năm tên kia muốn xuống tay với bảng Anh, đến lúc đó cô liền lặng lẽ đi theo phía sau uống chút canh.
Lời nói ngang ngược như thế làm cho mắt Daisy lóe sáng, trong lòng sinh kính sợ, đây là con người khí phách đến cỡ nào nha.
Cố Vân Khê chủ động vươn tay phải ra bắt tay cô ấy, nói: "Tôi hy vọng đây chỉ là khởi đầu hợp tác của chúng ta, mà không phải kết thúc.”