Cố Hải Triều nào ngờ tới sẽ có người ác độc như vậy, không khỏi sợ ngây người. Nhưng những vệ sĩ đi bên cạnh anh tốn tiền thuê không phải chỉ để ngồi không, một cái tát thật mạnh giáng xuống, Mạc lão phu nhân té ngã nằm trên đất.
Mạc lão phu nhân không dậy nỗi nữa, bà ta đành lăn lộn nằm trên mặt đất la to, hoàn toàn không còn giữ chút hình tượng đoan trang cao quý của một người phu nhân hào môn.
“Các người còn dám ra tay đánh cả người già sao? Tôi muốn kiện các người..." Mạc tam rất tức giận, người Cố gia bọn họ vì sao lại xuất hiện ở chỗ này? Bọn họ không đủ tư cách.
“A, Đổng tiên sinh!”
Hắn ta nhìn người đàn ông phía sau Cố Hải Triều, nhất thời như bị ai bóp cổ, lời nói sắp nói ra cũng phải nuốt vào.
Mạc lão phu nhân nghe vậy lập tức đứng lên: "Đổng tiên sinh, ngài tới vừa đúng lúc. Trước đây chồng của tôi cùng ngài cũng được xem như là quen biết, hiện giờ cô nhi quả phụ của Mạc gia chúng tôi bị người ta khinh khi, nhờ ngài ra mặt giúp chúng tôi.”
Đổng tiên sinh đã sớm thấy qua sự độc ác và vô sỉ của bà ta, đến cả nhìn cũng không thèm nhìn bà ta một cái.
“Cố Hải Triều, cậu là trưởng tôn của Mạc gia, vậy tang sự của Mạc Thừa Ân tiên sinh cậu hãy đứng ra phụ trách thu xếp đi, tôi sẽ sắp xếp người tới giúp cậu một tay.”
“Cảm ơn.”
Mạc lão phu nhân nghe vậy sắc mặt xanh mét, lớn tiếng rống giận: "Không thể, tôi tuyệt đối không cho phép.”
“Đổng tiên sinh, chuyện này e là….. "Mạc tam rất khó xử.
Đổng tiên sinh lạnh lùng nhìn hai mẹ con nhà này, bọn họ đã không chịu làm, còn không cho người khác làm hay sao?
"Suốt một ngày một đêm, các người cái gì cũng không làm, cái gì cũng không chịu thu xếp, để mặc cho cha của mình cứ lạnh lẽo nằm trong bệnh viện như vậy... Cho dù trước đây ông ấy có chỗ nào không đúng, thì đây cũng không phải là lý do mà các người không chịu làm tang sự cho ông ấy. Hiện tại người bên ngoài đều nhìn chằm chằm vào nhà các người, các người còn muốn có mặt mũi hay không?" Ông vốn có một niềm thương cảm sâu sắc, Mạc Thừa Ân dù gì thì trước kia cũng được coi như là nhân vật có tiếng tăm, dưới gối lại có nhiều con trai như vậy, nhưng kết quả lại không có ai đứng ra nhặt xác cho ông ta.
Nếu không ai nguyện ý thu xếp, vậy thì để Cố Hải Triều tới làm đi, dù sao thân phận của anh cũng rất thích hợp.
Con cháu Mạc gia xấu hổ không thôi, đỏ bừng cả mặt.
Mạc lão phu nhân tức giận phản bác: "Chúng tôi không phải không muốn làm, mà là không có tiền. Tất cả tiền đều bị Cố Vân Khê cướp đi hết rồi.”
Đổng tiên sinh lạnh lùng nhìn bà ta chất vấn: "Trên danh nghĩa của bà vẫn còn có hai cái biệt thự, hai cửa hàng, năm mươi triệu tiền mặt, như thế này vẫn còn không đủ sao?”
Mạc lão phu nhân rốt cuộc cũng tiếng lòng của mình: "Dựa vào cái gì lại bắt tôi ra tiền? Lúc trước ông ta đối xử với tôi cùng con cháu của tôi như thế nào các người không biết sao?”
Bà ta chỉ hận Mạc Thừa Ân c.h.ế.t quá muộn, nếu c.h.ế.t sớm một năm thì tốt biết bao. Sớm biết như vậy, bà ta nên nhân cơ hội g.i.ế.c c.h.ế.t ông ta ngay luôn.
Đổng tiên sinh vô cùng chướng mắt bà ta, lạnh giọng nói: "Bà có thể mặc kệ, nhưng con cháu của hắn nhất định phải quản, bọn họ có thể cơm áo không lo suốt mấy chục năm nay, tất cả đều là nhờ có Mạc Thừa Ân tiên sinh đứng ra che chở.”
Mạc tam hận không thể tìm một cái lỗ chui vào, mẹ hắn không cần nhưng hắn ta vẫn cần chút mặt mũi ra đường nha. “Đổng tiên sinh, chúng tôi còn đang thương lượng làm tang sự như thế nào.”
Đổng tiên sinh khẽ lắc đầu, nói: "Để Cố Hải Triều đứng ra lo liệu đi. Chuyện này cũng để cho đời sau Mạc gia các người cùng nhau chuẩn bị, mỗi người một việc. Các người hiện tại cũng không còn nhỏ nữa, phải tự mình đứng lên thôi.”
Ông không thích xen vào việc nhà của người khác, nhưng trong chuyện này lại có hai nguyên nhân. Một là, có liên quan đến Mạc Thừa Ân, ông không đành lòng thấy hậu sự của đối phương lại thê lương như thế. Hai là, đây cũng xem như là ông giúp Cố Vân Khê đi.
Nếu cô đã không có trở về, vậy ông sẽ đến giúp cô một tay.
Lấy thân phận của ông mà nói, người khác sẽ không dám phản bác, nhưng Mạc lão phu nhân vẫn kiên trì không chịu đáp ứng: "Để Tu Hàng làm đi, Cố Hải Triều không thể xuất hiện ở tang lễ.”