Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 369




“Cốc cốc.”Tiếng gõ cửa vang lên, là một cô gái xa lạ, cô ta tự giới thiệu là em họ của cô dâu, nói là nghe lời cô dâu sang bên này mời hai người qua làm quen một chút.

“Cô dâu đang trang điểm, không tiện đi tới đi lui.”

Hai chị em Cố Vân Khê nhìn nhau, cũng được, chào hỏi cô dâu cũng là lễ phép thường tình. . Googl𝒆‎ 𝙩𝙧ang‎ nàу,‎ đọc‎ ngaу‎ không‎ q𝓊ảng‎ cáo‎ ||‎ TRÙMTRU𝖸Ệ‎ 𝗡.𝒱n‎ ||

Tuy nhiên, theo quy trình bình thường là chú rể chủ động giới thiệu cô dâu với bạn bè và họ hàng.

Phòng nghỉ của cô dâu tập trung tất cả các cô gái ăn mặc trang điểm xinh đẹp, nhìn thấy cảnh đẹp ý vui.

Cô dâu Ngô Phương Phương đang trang điểm, mặc trên người một bộ áo cưới trắng tinh, dây chuyền trân châu treo ở trước ngực, xinh đẹp như hoa.

“Vừa rồi hai người có nhìn thấy hai chị em Cố gia kia không? Dáng dấp bọn họ trông thế nào?”

Các phù dâu nhao nhao lắc đầu: “Khe cửa quá nhỏ, không nhìn rõ nên đã để hụt mất.”

"Tôi thấy chồng chị họ còn bưng khay trà, mang điểm tâm hoa quả qua bên đó, vậy mà không thấy anh ta khách khí với chúng ta như vậy?"

“Chúng ta là người bên phía nhà gái thân cận với cô dâu nhất, anh ấy không tôn trọng chúng ta chính là không tôn trọng người vợ sắp vào cửa là chị đó.”

Cô dâu hơi chép miệng, trong lòng cũng có chút không thoải mái nhưng những lời giải thích kia của Trần Chấn Hoa quanh quẩn trong lòng cô.

“Hai nhà Trần-Cố bọn anh là quan hệ đối tác làm ăn, cần khách khí một chút, còn chúng ta là thật sự thân thích, sao có thể giống nhau được?”

Cố gia đang phát triển không ngừng, cả nhà đều có bản lĩnh, anh cả Cố Hải Triều quản lý gia nghiệp lớn, còn có quan hệ không nhỏ với Tề gia ở Thâm Thành.

Hai người ở giữa đều học ở trường trung học trọng điểm, thi đậu đại học chính quy cũng không phải việc gì khó.

Cô em út nhỏ tuổi nhất là một nữ thiên tài, tuổi còn nhỏ đã thi đậu đại học chính quy, tương lai sau này như gấm như hoa, không thể đo đếm được.

Cho nên, phải giữ mối giao hảo này thật tốt.

Nhóm người thân ở phía nhà mẹ đẻ của cô không biết nhiều như vậy, lời nói ra khỏi miệng có chút oán giận.

“Vậy để chồng chị họ đưa Tiểu Ngũ nhà chúng tôi vào công ty đi, chúng tôi không mong phát tài, chỉ cần một tháng trả lương năm sáu trăm tệ là được.”

“Lão Tam nhà ta cũng muốn tới hỗ trợ, nó rất có năng lực, hiện tại lãnh đạo công ty tiếc tài năng không muốn cho nó rời đi, là nó một hai nói muốn giúp đỡ người trong nhà, mới nhịn đau từ bỏ việc yêu thích.”

Cô dâu chần chờ:

“Việc này......Tôi muốn thương lượng với Chấn Hoa.” “Vợ chồng đồng lòng như một, nếu chị đã quyết ý, chồng chị có thể phản đối à?”

“Chị họ, lúc tôi còn nhỏ chị ở trong nhà của tôi nhiều năm, ba mẹ tôi thương chị như con gái ruột.”

“Vậy được rồi.”Cô dâu thỏa hiệp.

Cố Vân Khê đứng ở bên ngoài nghe rõ ràng cuộc nói chuyện này, khóe miệng co rút.

Cô dâu này quá mềm lòng, dễ bị thổi gió bên tai, nếu Chấn Hoa không quản được e rằng trong tương lai nhà họ Trần sẽ có phiền toái lớn.

Cô dâu chỉ chớp mắt đã thấy được Cố Vân Khê đang đứng ở cửa, khí chất cô gái này thật sự quá nổi bật, không phô trương bằng ngọc ngà châu báu lòe loẹt mà có thể nhìn ra con người thanh lịch quý khí, ung dung nho nhã.

“Đây chắc là Tiểu Khê, trông em xinh đẹp quá, anh Chấn Hoa nói em rất thông minh đáng yêu, quả nhiên không sai.”

“Cảm ơn.”Cố Vân Khê mỉm cười, khách khí nói.

Cô không có ý định cùng cô dâu tạo quan hệ thân thiết, mối quan hệ này chỉ cần duy trì ngoài mặt, không tạo khúc mắt gây ảnh hưởng đến việc làm ăn giữa hai nhà là được.

Có tam quan giống nhau mới có thể làm bằng hữu, bạn được lợi tôi cũng được lợi mới tốt mọi người.

Dĩ nhiên cô dâu không nghĩ như vậy, thái độ tiếp đãi vô cùng nhiệt tình, xưng hô từ Tiểu Khê biến thành em gái Tiểu Khê, so với chị em ruột còn có vẻ thân thiết hơn.

Nhưng không biết tại sao, thái độ của cô ta đối với Cố Vân Thải rất vi diệu, có một loại địch ý khó hiểu.

Mặc dù cô dâu che giấu rất tốt nhưng không thể gạt được Cố Vân Khê vốn mẫn cảm trong chuyện nhìn mặt đoán ý, cô mơ hồ như đang đi trong sương mù, tình huống này rốt cuộc là thế nào?

Cô lặng lẽ hỏi: “Chị, chị với cô dâu hai người đã có xích mích từ trước hả?”

Cố Vân Thải cũng rất mơ hồ: “Chị không biết.”

Quên đi, Cố Vân Khê cũng lười suy nghĩ nhiều, đây không phải chuyện gì quan trọng.

Trước mắt giao tình hai nhà cũng không tệ lắm, nhưng có thể kéo dài hay không thì còn chưa biết.

Ân tình của chú Trần đối với bọn họ, bọn họ đã dùng chuyện hợp tác làm ăn trả lại, số tiền kia người bình thường mất mấy đời cũng không kiếm được.

Cô dâu bỗng nhiên nhìn về phía Cố Vân Thải: “A Thải, cô có bạn trai chưa?”

Hỏi vấn đề riêng tư như vậy trước mặt mọi người, Cố Vân Thải có chút khó xử, Cố Vân Khê không một tiếng động đứng ra bảo vệ chị gái:

“Quy củ của nhà họ Cố chúng tôi, trong lúc đi học không được yêu đương, phải chú tâm học tập.”

Đừng hỏi quy tắc này từ đâu mà có, quy tắc này chính cô đặt ra cho cả nhà.