Cố Vân Khê bưng nước tới, lại pha chút nước nóng vào, thử nhiệt độ, cho vào một ống hút đưa đến bên miệng Tề Thiệu: "Hoắc lão gia nói, chỉ có thể uống một chút thôi, phải nghiêm khắc tuân thủ những điều cần chú ý.”
Những việc cần cô cũng đã chú ý ghi chép lại, đặt ở bên cạnh bàn, bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn vài lần. Bởi vì không phải phẫu thuật, nên những điều cấm kỵ cũng không nhiều lắm.
Tề Thiệu không cần đứng dậy cũng có thể uống nước được, hắn uống một ngụm lớn, cố gắng giảm bớt sự khô nóng như lửa đốt của cổ họng.
Hắn uống liền ba ngụm, Cố Vân Khê liền không cho hắn uống tiếp nữa, cô kiên quyết cầm lại ly nước.
Tề Thiệu cảm giác tinh thần tốt hơn nhiều, rốt cục hỏi ra chuyện muốn biết nhất: "Nửa năm nay nhóc đã đi đâu vậy?”
Hắn chính là vì không liên lạc được với Cố Vân Khê, lo lắng cô xảy ra chuyện mới trở về.
Cố Vân Khê mím môi, tâm tình rất phức tạp: "Ai, đừng nói nữa, tôi không thể nói quá chi tiết cho anh biết. Chỉ có thể nói, tôi bị kéo đến khe núi làm việc, không thể liên lạc với bên ngoài.”
Tề Thiệu hiểu, có một số nhiệm vụ bí mật không thể tiết lộ với bên ngoài, cô ở trong nước đã có tiền đồ như vậy? Vậy, còn có thể ra nước ngoài du học sao?
“Nhóc không sao là tốt rồi, những thứ khác đều không quan trọng.”
Nhìn hắn không có nửa câu oán hận, đáy lòng Cố Vân Khê dâng lên một tia chua xót: "Anh ngốc quá đi.”
Nhưng, chính là một phần ngốc nghếch này, mới không ngừng làm cô cảm động. Hắn không giữ lại chút nào cho mình, bất kể được hay mất, cũng không hỏi rỏ lý do, chỉ một lòng quan tâm cùng bảo vệ cô. Đây chính là thứ khiến cô cảm động nhất.
Tề Thiệu mỉm cười, tất cả đều đáng giá!
Cố Vân Khê vui vẻ khoe khoang với Tề Thiệu: "Anh biết máy tính làm sao giám sát không? Bản thân bệnh viện sẽ có thiết bị giám sát, cứ hack vào…”
Bỗng nhiên, bên tai vang lên giọng nói của Tề Thiệu: "Tiểu Khê, làm bạn gái tôi đi.”
Cố Vân Khê:...!!!
Cố Vân Khê khiếp sợ xoa xoa lỗ tai: "Tôi không nghe rõ, anh lặp lại lần nữa.”
Tối hôm qua cô ngủ không ngon, vì vậy gặp ảo giác sao?
“Tiểu Khê, làm bạn gái tôi đi.” Thanh âm Tề Thiệu rất suy yếu, nhưng biểu tình nghiêm túc trước nay chưa từng, hắn đang nghiêm túc tỏ tình: "Tôi thích em.”
Khá lắm, tôi còn xem anh là tiểu đồng bọn, nhưng anh lại muốn……Cua tôi? Cả người Cố Vân Khê đều choáng váng.
Cô ngơ ngác một chút, sau đó thở dài nói: "Tôi còn cho rằng, chúng ta thật sự là bạn bè của nhau.”
Cô thật sự không hiểu tâm ý của Tề Thiệu, rõ ràng, hai người là bạn thân nhất, sao lại...
“Trước kia, tôi chỉ là muốn chờ em trưởng thành rồi mới nói.” Tề Thiệu bình tĩnh nhìn cô, ánh mắt vô cùng nóng bỏng. Tình cảm này bắt đầu từ khi nào vậy? Hắn cũng không biết. Chỉ chờ đến khi hắn phát hiện ra, thì đã không thể khống chế phần tâm tình này nữa.
“Nhưng trải qua kiếp nạn lần này, tôi đột nhiên suy nghĩ cẩn thận. Tôi muốn được sống, được làm chuyện mình muốn làm, sống một đời không còn gì tiếc nuối.”
Ai cũng không biết được, chuyện ngoài ý muốn cùng sáng mai, cái nào sẽ đến trước? Tốt nhất vẫn nên quý trọng hiện tại này đi.
“Lúc đó, tôi đã rất sợ. Sợ tôi không kịp nói ra tâm ý của mình với em.....”
Tim Cố Vân Khê đập lợi hại, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi nóng.
Khuôn mặt hắn vẫn không chút huyết sắc, nhưng vẫn nhiệt tình như vậy. Tình yêu say đắm của thiếu niên quả nhiên là tình cảm chân thành tha thiết nhất.
Cô trước giờ không sợ nói dối, cũng không sợ âm mưu quỷ kế, chỉ sợ chân thành!
“Tôi......”
Tề Thiệu trông mong nhìn cô, chờ cô trả lời, ai ngờ, Cố Vân Khê kinh hô một tiếng, "A, không ổn.”
Cô trong lúc vô tình nhìn qua màn hình máy tính, nhất thời thay đổi sắc mặt.
Tề Thiệu hoảng sợ, giãy dụa muốn đứng lên: "Làm sao vậy?”
“Anh đừng đứng lên, nằm xuống đi, tôi có thể giải quyết.” Cố Vân Khê ngăn cản động tác muốn đứng dậy của hắn, lập tức gọi điện thoại: "Anh họ, hai người đang ở đâu?”
Nghe giọng nói của cô có chút không đúng, Hoắc Vân Sơn lập tức nghiêm túc, nói: "Phòng khách VIP ở lầu bảy. Làm sao vậy?”
Cố Vân Khê mở to một màn hình, nhìn rõ ràng, cũng có thể nghe thấy âm thanh trong đó.
“Tôi nhìn thấy hai người có hành tung khả nghi. Một là nhân viên vệ sinh, một là nhân viên phục vụ đưa cơm đang đẩy xe đẩy nhỏ ở cửa thang máy lầu ba. Cả hai đều là nam giới. Một người nói, đã nhận được điện báo, ngay tại phòng khách VIP ở lầu bảy, không sai. Một người kia lại nói tiếp, đợi lát nữa tùy cơ ứng biến.”
Hoắc Vân Sơn nghe vậy không khỏi giật mình, theo bản năng nhìn về phía cửa phòng khách VIP đang đóng chặt. Bên trong không chỉ có mình ông nội, mà còn có hai vị khách quý thân phận vô cùng đặc biệt, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện được.”Làm sao cô biết?"