Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 160




Cố lão thái tức giận không chịu được, "Mày cuồng cái gì, Cố Vân Khê, mày ngay cả thi tốt nghiệp trung học cũng không dám vào, có bản lĩnh thì đi thi làm Trạng Nguyên trở về a..."

Đây là điểm duy nhất có thể nói, lặp đi lặp lại xách ra quất roi.

Nhưng vào lúc này, một người đàn ông đeo kính chạy như điên đến, "Cố Vân Khê, Cố Vân Khê, em thật sự ở đây.”

Cố Vân Khê định tình nhìn lại, đây không phải là hiệu trưởng trung học cơ sở sao? “Hiệu trưởng, sao thầy lại đến đây?”

Hiệu trưởng tâm tình phấn khởi không thôi, "Thành tíc thi tốt nghiệp trung học của em có rồi, em đoán xem em thi được bao nhiêu điểm?"

“Sáu trăm điểm.” Cố Vân Khê thuận miệng nói.

Hiệu trưởng cười ha ha, "Là 610, chúc mừng em, Cố Vân Khê, em là trạng nguyên khoa học tự nhiên của thành chúng ta, ha ha ha, đây là lịch sử lần đầu tiên của trường học chúng ta, cám ơn em đã mang đến vinh quang cho trường học."

Ông vui mừng cười toe toét, trường học bọn họ cư nhiên có một Trạng Nguyên khoa học tự nhiên, điều này có thể khoe khoang rất nhiều năm.

Toàn trường bỗng nhiên yên tĩnh, đồng loạt nhìn qua.

Gì cơ? Không nghe nhầm chứ? Trạng nguyên khoa học tự nhiên!!

Cố Vân Khê biết mình còn đánh giá thấp bản thân, "Vinh quang này cũng có một phần công lao của thầy, cám ơn thầy, hiệu trưởng.”

Hiệu trưởng càng cao hứng, đứa nhỏ này rất biết nói chuyện.

"Em đã vượt qua kỳ thi đầu tiên của Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc chưa?"

“Điểm tối đa.”

"Vậy là tốt rồi, thành tích thi tốt nghiệp trung học cộng thêm điểm tối đa sơ khảo, nhất định sẽ trúng tuyển vào lớp thiếu niên của Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc." Hiệu trưởng hận không thể để cho toàn thế giới đều biết, trường học bọn họ có một thủ khoa khoa học tự nhiên, quá hãnh diện: “Em chuẩn bị sẵn sàng, phỏng chừng các đại truyền thông sẽ chạy tới phỏng vấn em đấy.”

Cố Hải Triều bỗng nhiên lớn tiếng thét chói tai, "A a a, tôi không nghe lầm chứ? Tiểu Khê là Trạng Nguyên khoa học tự nhiên của thành phố?” Anh thẳng đến lúc này mới phản ứng lại, kích động không thôi.

Hiệu trưởng cũng kích động, "Đúng vậy, Cố Hải Triều, cậu đã bồi dưỡng ra một người em gái ưu tú, cô ấy nhất định sẽ trở thành niềm tự hào của tất cả mọi người.”

Đầu Cố Như ong ong rung động, Trạng Nguyên? 610?Đại học Khoa học và Công nghệ?

Sao có thể thế được? Kế hoạch rõ ràng có hiệu quả, nhưng tại sao còn có thể có thành tích thi tốt nghiệp trung học?

Hàng xóm nhao nhao vây quanh, biểu thị chúc mừng Cố Vân Khê, còn có cái gì vinh quang hơn đây?

Làm con gái nuôi cho người có tiền, làm sao so được với việc mình thi đậu vào trường đại học danh tiếng hàng đầu?

Khởi điểm của Cố Vân Khê cao như vậy, tiền đồ tương lai không kém.

Cố lão thái bị kích thích, ánh mắt sung huyết, lớn tiếng la hét, "Không đúng, Cố Vân Khê không có giấy báo thi, cũng không vào trường thi, lấy đâu ra thành tích thi tốt nghiệp trung học? Hiệu trưởng, ông là thầy giáo, sao có thể giúp đỡ một học sinh diễn kịch?"

“Tôi muốn tố cáo ông.”

Hiệu trưởng tỏ vẻ thương hại nhìn bà ta, bà lão hồ đồ này a, "Ai nói cô ấy không vào trường thi? Sau khi sự việc xảy ra, cô ấy quyết định thật nhanh hướng đến bộ phận có liên quan xin giúp đỡ, xét thấy biểu hiện ưu tú của Vân Khế, giúp cô ấy bổ sung một phần giấy báo thi."

“Cô ấy không phụ kỳ vọng của mọi người, thi ra thành tích tốt, hoàn toàn xứng đáng là thiếu nữ thiên tài.” . Đam Mỹ Trọng Sinh

Cố Như mặt không còn chút máy, "Không thể nào, không thể nào.”

Cố Vân Khê cười lạnh một tiếng, "Cố Như, làm cô thất vọng rồi, tôi không để âm mưu của cô thực hiện được, tôi là ưu tú nhất, cả đời này cô thúc ngựa thì vẫn kém tôi.”

“A, không đúng, cô làm sao xứng với tôi? Nhân phẩm bại hoại như thế, lòng dạ hẹp hòi, chỉ biết là người đi đường tắt, nhất định không thành đại sự.”

Giết người tru tâm, Cố Như khí huyết cuồn cuộn, phun ra một ngụm máu, trước mắt tối sầm, hôn mê bất tỉnh.

“Tiểu Như.”

Vợ chồng Ngụy gia mặt nhìn nhau, này...... còn muốn tiếp tục nhận thân không?