Qua một lúc sau, thư ký vội vàng đi tới, nói rằng phiên dịch Lý đã ra ngoài xử lý việc quan trọng, không thể quay về trong chốc lát được.
“Đợi phiên dịch Lý quay về rồi tôi lại gọi điện cho Andrew vậy!”
Mặc dù bộ trưởng Ngưu sốt ruột nhưng cũng không còn cách nào khác, ông ấy không biết một chữ nước ngoài nào, nghe lại càng không.
Đường Niệm Niệm suy nghĩ một chút, chủ động nói: “Chú Ngưu, cháu có thể phiên dịch giúp chú.”
“Xem trí nhớ của chú này, sao lại quên mất phiên dịch có sẵn chứ, ha ha, bây giờ chú gọi điện cho Andrew, Tiểu Đường cháu dịch lại nhé!”
Bộ trưởng Ngưu vỗ mạnh lên trán, nét vui mừng lộ rõ trên khuôn mặt, cầm điện thoại bám tám số.
Trước tiên gọi tới số tổng đài nhà hàng Cẩm Giang, khách quý của Thượng Hải gần như đều được sắp xếp ở khách sạn Cẩm Giang, nhóm của Andrew cũng ở đó.
Điện thoại được nhận, bộ trưởng Ngưu đưa điện thoại cho Đường Niệm Niệm.
“Xin chào, tôi là thư ký của ngài Ngưu Tú Lâm, ngài Ngưu Tú Lâm muốn chào hỏi với mọi người, chào mừng mọi người tới Thượng Hải.”
Đường Niệm Niệm nói tiếng Anh lưu loát, không hề có khoảng cách ngôn ngữ với Andrew, phiên dịch cũng rất rõ nghĩa ngắn gọn, có phần giỏi hơn cả phiên dịch Lý trong nhà máy.
Bộ trưởng Ngưu vui vẻ giơ ngón cái, càng tiếp xúc với Tiểu Đường lâu, ông ấy lại càng khám phá ra nhiều ưu điểm trên người cô gái này, giống như kho báu vậy, ưu điểm nhiều không kể hết.
Nếu ông ấy có được đứa con gái lợi hại như vậy, mộ phần tổ tiên nhà họ Ngưu cũng nở mày nở mặt!
Đường Niệm Niệm và Andrew trò chuyện khoảng mười phút, xác định thời gian tới tham quan nhà máy làm động cơ chạy bằng hơi nước, bộ trưởng Ngưu và Andrew vô cùng hài lòng.
“Thư ký Đường, bạn tôi muốn mua một vài đồ thủ công đặc sắc của Hoa Hạ, không biết ngài Ngưu có đề cử gì không?” Andrew hỏi.
“Có, đúng lúc tôi đang có một lô hàng thủ công đặc sắc của Hoa Hạ, chắc chắn có thể thỏa mãn thẩm mỹ và nhu cầu của người ngoại quốc, nếu anh không ngại, tôi có thể lập tức đưa qua cho bạn anh xem thử.”
Đường Niệm Niệm lập tức chặn ngang, hơn nữa cô cảm thấy, hàng thủ công trong xưởng của cô, chắc chắn đẹp hơn đồ thủ công của phương Đông ở Thượng Hải.
Không phải cô tự cao, Andrew là khách quen của Thượng Hải, thường xuyên đến đây, chắc chắn biết đồ thủ công phương Đông, tuy nhiên anh ta vẫn bảo bộ trưởng Ngưu đề cử, hiển nhiên là do đối phương không quá hài lòng với chất lượng của xưởng thủ công phương Đông.
Đường Niệm Niệm từng thấy sản phẩm của xưởng thủ công mỹ nghệ phương Đông, nói thật thì rất quê mùa, không theo kịp trào lưu hiện tại, chẳng trách đơn đặt hàng hối ngoại của xưởng càng ngày càng ít.
Andrew vui vẻ đồng ý, anh ta thật sự đã dẫn bạn bè đi tham quan xưởng thủ công mỹ nghệ phương Đông, vừa đi ngày khi đáp xuống vào ngày hôm qua, bạn bè nói không có hứng thú với những món hàng mỹ nghệ đó, nói quá quê mùa.
Cho nên anh ta mới bảo bộ trưởng Ngưu đề cử, không ngờ sẽ có niềm vui bất ngờ.
Đường Niệm Niệm và Andrew lại trò chuyện thêm một lúc, sau đó mới cúp máy.
Bộ trưởng Ngưu chớp mắt, khô cằn hỏi: “Tiểu Đường à, cháu với Andrew nói nhiều như vậy, sao dịch lại cho chú chỉ có vài câu thế?”
Luôn cảm thấy cô nhóc này đang nói xấu ông ấy sau lưng ông ấy.
“Chú Ngưu à, những chuyện sau đó không liên quan tới nhà máy, bạn của Andrew muốn mua một vài món hàng mỹ nghệ, bọn họ đã tới phương Đông xem thử, bạn của anh ta không hài lòng cho lắm, nên cháu đã đẩy mạnh tiêu thụ hàng mỹ nghệ trong xưởng của cháu, lát nữa sẽ mang vài mẫu sang cho bọn họ xem.”
Đường Niệm Niệm không hề giấu giếm, cũng nói cho bộ trưởng Ngưu biết, cô không hề chặn ngang phương Đông, mà là do bản thân phương Đông không biết cố gắng, bị bạn của Andrew coi thường.
“Vậy cháu mau đi đi.”
Bộ trưởng Ngưu vội vàng thúc giục, ông ấy cũng hy vọng Đường Niệm Niệm có thể nhận được đơn đặt hàng này.
Còn về xưởng thủ công mỹ nghệ phương Đông kia, bộ trưởng Ngưu lười quan tâm, cũng không cùng ngành với ông ấy, nhưng ông ấy biết xưởng phương Đông trong mấy năm gần đây thật sự rất hỗn loạn, không tập trung vào cải tiến sản phẩm, mà chỉ toàn đấu nội bộ.
Bị thời thế đào thải cũng không có gì đáng kinh ngạc.
Đường Niệm Niệm uống một ngụm trà lạnh rồi vội vàng rời đi, đụng trúng Từ Lai Phụng ở phía dưới tòa nhà văn phòng.
Cô vừa liếc mắt một cái đã nhận ra phó bộ trưởng xấu xí này, nhìn xuống đầu gối của ông ta, vẫn đi lại bình thường, xem ra vết thương lần trước đã lành rồi.
Từ Lai Phụng cũng nhận ra cô ngay từ cái nhìn đầu tiên, ngoài cười nhưng lòng thì không, nói: “Đồng chí Đường không phải công nhân viên chức trong nhà máy chúng tôi, sao cứ hai ba ngày lại chạy tới đây vậy, nhà máy chúng tôi đều sản xuất các sản phẩm hạng mục bí mật, lỡ như kỹ thuật chính bị lộ ra ngoài, đồng chí Đường không tránh khỏi bị tình nghi đâu đấy.”
“Bộ trưởng Ngưu cho tô tới, ông có việc gì thì nói với bộ trưởng Ngưu đi!”
Đường Niệm Niệm lười để ý tới loại tiểu nhân âm hiểm này, để bộ trưởng Ngưu đối phó.
“Đừng tưởng có Ngưu Tú Lâm chống lưng thì cô được ra oai, hiện tại tôi nghi ngờ cô là đặc vụ cấu kết với giặc, lẻn vào nhà máy chúng tôi đánh cắp kỹ thuật chính, đi theo tôi!”
Từ Lai Phụng mượn cáo oai hùm quát, không nói hai lời đã chụp mũ đặc vụ lên đầu Đường Niệm Niệm, chiêu này ông ta học từ anh vợ của mình.
Anh vợ của ông ta làm ở Cát Vĩ Hội, suốt ngày vu oan cho người khác, ông ta đi theo học được không ít, còn dùng chiêu này trị không ít người.
Đường Niệm Niệm cười lạnh, nhìn xung quanh, không có ai.