Anh ta không gọi trong cơ quan, sợ có tai mắt, tìm một trạm điện thoại, vẫn là đại đội trưởng nghe máy, vừa nghe là tìm Thẩm Kiêu, liền bảo anh ta năm phút nữa hãy gọi lại.
Buổi sáng Thẩm Kiêu dậy liền tới nhà họ Đường, đại đội trưởng chạy đi tìm người, lần này ông ấy rút kinh nghiệm, lúc vào sân cố tình đi rất mạnh chân, còn gọi to: “Tiểu Niệm, bảo Tiểu Thẩm đi nghe điện thoại!”
“Tới đây!”
Thẩm Kiêu đi ra.
Đại đội trưởng cố ý nhìn Đường Niệm Niệm phía sau anh mấy cái, quần áo chỉnh tề, tóc cũng không rối, xem ra vừa nãy hai người này không làm chuyện xấu.
“Bác ba, ăn bánh ú.”
Đường Niệm Niệm đưa cho đại đội trưởng một cái bánh ú thịt, buổi sáng đã hấp lại, còn nóng.
Đại đội trưởng cũng không khách sáo, bóc ra ăn.
Thẩm Kiêu tới văn phòng ủy ban thôn nghe điện thoại, chẳng mấy chốc đã về, cùng Đường Niệm Niệm về phòng, anh mới nói: “Chu Hồng Xương hôn mê bất tỉnh, đã về thủ đô rồi.”
Đường Niệm Niệm cười lạnh, trào phúng nói: “Nhà họ Chu không gượng được tới cuối năm.”
Chu Hồng Xương cùng lắm chống đỡ thêm nửa năm nữa, hai đứa con trai đó của ông ta đều là phế vật, ông già này ngã xuống, vận mệnh nhà họ Chu cũng tận.
“Lần này em và anh cùng tới Thượng Hải.”
Đường Niệm Niệm nói một tin tốt bên tai Thẩm Kiêu, đã tháng sáu rồi, đã tới lúc tới Thượng Hải một chuyến.
“Vậy anh xin nghỉ với chú Minh.”
Thẩm Kiêu sáng mắt lên, anh đã nóng lòng muốn giới thiệu Niệm Niệm cho cậu rồi, còn có chú Minh, anh còn muốn để tất cả mọi người trong quân khu biết Niệm Niệm nhà anh ưu tú nhường nào.
“Ngày mai đi.”
Đường Niệm Niệm chốt ngày, tối nay nói với bà cụ Đường một tiếng, sáng mai xuất phát.
Phiền phức bên chỗ nhà họ Chu tạm thời coi như đã giải quyết, Liễu Tịnh Lan và Tề Quốc Hoa đều chết rồi, tiếp theo phải đối phó nhà họ Thẩm và nhà họ Phó.
Hai nhà này ở tít thủ đô, tạm thời địch bất động cô cũng bất động, cô và Thẩm Kiêu tích lũy sức mạnh trước.
Buổi chiều, lại có điện thoại gọi tới, tìm Đường Niệm Niệm, là xưởng trưởng Tiền.
“Tiểu Đường, ở đây có một việc, cháu xem cháu có thể giúp không?”
“Chú cứ nói.”
Đường Niệm Niệm không có kiên nhẫn nghe nói nhảm, bảo xưởng trưởng Tiền nói thẳng, có thể giúp thì giúp, không giúp được thì từ chối.
“Là thế này, nhà máy động cơ hơi nước ở Thượng Hải có thiết bị nhập khẩu, xảy ra chút sự cố, kỹ sư nước ngoài tới sửa không nhanh được, ít nhất phải một tháng sau, nhưng nhiệm vụ sản xuất rất gấp, không thể chậm trễ, hôm qua vừa hay chú tới Thượng Hải xử lý công việc, biết được chuyện này, Tiểu Đường, nếu cháu có thể sửa giúp, nhà máy động cơ hơi nước chắc chắn giải quyết vấn đề hộ khẩu Thượng Hải giúp cháu, còn sắp xếp công việc cho.”
Tuy xưởng trưởng Tiền có lòng riêng, nhưng cũng là vì tốt cho Đường Niệm Niệm.
Chư Thành chỉ là một huyện thành nhỏ, không có nhiều không gian phát triển, Thượng Hải mới có chỗ mở rộng, Đường Niệm Niệm tới nhà máy động cơ hơi nước đứng vững chân trước, năm sau tới Thượng Hải cũng không cần hoảng nữa.
“Cháu phải xem thử thiết bị gặp sự cố gì, bây giờ khó nói chắc.”
Đường Niệm Niệm không đảm bảo.
“Vậy hay là cháu tới Thượng Hải một chuyến? Chú đi cùng cháu!” Xưởng trưởng Tiền hỏi.
“Ngày mai vừa hay chúng phải tới Thượng Hải, đi xem thử cũng được.”
Đường Niệm Niệm đồng ý, có thể tạo quan hệ với xưởng lớn bên Thượng Hải cũng tốt.
Xưởng trưởng Tiền vui vẻ cúp điện thoại, lại gọi điện thoại cho nhà máy động cơ hơi nước, đợi cả buổi mới nối máy.
“Bộ trưởng Ngưu, đồng chí Đường Niệm Niệm đồng ý đi xem thử rồi, con bé nói phải xem thiết bị mới được, tôi tuyệt đối không bốc phét, trên cả nước, nhân tài lợi hại hơn đồng chí Đường Niệm Niệm không đếm hết một bàn tay, nếu con bé không sửa được, các anh thật sự chỉ có thể đợi kỹ sư nước ngoài tới sửa thôi.”
Xưởng trưởng Tiền khen Đường Niệm Niệm lên tận mây xanh, bộ trưởng Ngưu ở đầu dây bên kia lại bán tín bán nghi.
Bộ trưởng Ngưu là bộ trưởng sản xuất của nhà máy động cơ hơi nước Thượng Hải, nhân viên nhà máy động cơ hơi nước lên tới mấy nghìn, quy mô cực lớn, ông ấy đường đường là bộ trưởng sản xuất cũng biết nhiều hiểu rộng, sẽ không bị lời phù phiếm của xưởng trưởng Tiền gạt.
Nhưng hiện giờ trong xưởng quả thực gặp phải khó khăn, đừng nói một tháng sau kỹ sư nước ngoài có thể tới hay không, cho dù tới đúng thời gian một tháng, nhiệm vụ sản xuất cũng bị chậm trễ.
Hiện giờ có muôn vàn việc phải làm, nhiệm vụ sản xuất cấp bách, không thể chậm trễ một ngày, hơn nữa lô nhiệm vụ này còn liên quan tới hạng mục bí mật của quốc gia, xưởng trưởng đã ký giấy đảm bảo rồi.
Đã trễ nãi hai ngày rồi, còn kéo dài nữa, chắc chắn không thể giao hàng đúng thời hạn, bị phê bình là chuyện nhỏ, ảnh hưởng tiến độ hạng mục mới là chuyện lớn.
“Đồng chí Đường Niệm Niệm mà ông nói bao nhiêu tuổi? Tốt nghiệp trường nào?” Ngưu bộ trưởng hỏi.
Xưởng trưởng Tiền do dự, trả lời: “Mười bảy tuổi, nhưng bộ trưởng Ngưu nghe tôi nói, anh hùng không hỏi xuất thân và tuổi tác, đồng chí Đường Niệm Niệm thật sự rất có năng lực, Tiền Nguyên Nguyên tôi lấy đầu mình đảm bảo, đồng chí Đường Niệm Niệm tuyệt đối sẽ không khiến các anh thất vọng!”