Nghe thì rất tốt, nhưng vấn đề là không ai biết thao tác, lúc đó kỹ sư đến lắp đặt là người nước ngoài, nói tiếng nước ngoài, phiên dịch cũng mắt chó coi thường người khác, lại thêm hai công nhân phái đi đào tạo kỹ thuật đều là bà con của cán bộ trong xưởng, ngay cả trình độ cấp hai cũng chưa tới, mấy chữ cái ABC cũng không nhận ra, học một tháng nhưng cái gì cũng không biết.
Kỹ sư nước ngoài vừa đi, hai thiết bị được mua với giá tiền rất lớn kia liền bị bỏ trống, mỗi lần đi ngang qua, xưởng trưởng Tiền đều đau lòng muốn chết, đây đều là tiền đó!
Vẫn là lúc còn làm phó trưởng xưởng, ông ta một mực liên hệ với nhà máy lớn bên Thượng Hải, hi vọng bọn họ có thể phái sư phụ tới huấn luyện, thế nhưng là sư phụ vận hành thiết bị nhập khẩu này rất quý giá, lại bận bịu, căn bản không có thời gian.
Núi không đến, ông ta liền lên núi, xưởng trưởng Tiền lại chọn mấy người trẻ tuổi tư chất tốt trong xưởngđi Thượng Hải huấn luyện, nhưng cũng không biết xảy ra chuyện gì mà thao tác mấy lần, thiết bị hỏng luôn, bên phía Thượng Hải phái kỹ sư tới sửa, nói có một số linh kiện phải mua từ nước ngoài, nhưng nước ngoài rất chảnh chó, mẹ nó một chút linh kiện nho nhỏ mà đòi mấy ngàn đô la, còn không bao phí sửa chữa, phái người tới sửa thì sẽ tính tiền.
Bảy tám phần cộng lại, đòi một vạn hai đô la, sửa cái rắm ấy chứ sửa!
Xưởng trưởng Tiền kìm nén một hơi, không muốn bị nước Mỹ lấy số tiền kia, ông ấy treo thưởng ở trong xưởng, chỉ cần người nào có thể sửa xong hai cục nợ này thì sẽ thưởng một ngàn đồng, nhưng cho đến nay đều không có ai làm được.
Ai!
Hiện tại xưởng trưởng Tiền đến xưởng đều sẽ cố ý tránh hai cục nợ này, bởi vì nhìn mà nóng máu.
Nghe Đường Niệm Niệm nói thế, xưởng trưởng Tiền phản ứng cực nhanh, lập tức hớn hở ra mặt, trông mong hỏi: "Tiểu Đường, cô có biện pháp sửa được hai cái thiết bị này sao?"
Ông ta và xưởng trưởng Vũ có cùng quan điểm, cho rằng Đường Niệm Niệm có quan hệ với sư phụ của các nhà máy lớn ở Thượng Hải, chí ít phải hơn mười người.
Chư Thành là địa phương nhỏ, tìm một đại sư phụ thôi cũng khó rồi, Thượng Hải thì dễ dàng hơn nhiều, nói không chừng có sư phụ có thể sửa được hai cục nợ này thì sao!
"Tôi xem một chút."
Đường Niệm Niệm không đảm bảo, nhưng mà cô nắm chắc 80%.
Cô là kỹ sư cơ điện, công việc chính là lắp đặt, điều chỉnh và sửa chữa, hơn nữa trình độ sửa chữa của cô cũng coi như không tệ, chỉ là về mặt máy móc thì hơi kém một chút, cô am hiểu điện khí hơn.
"Tôi dẫn cô đi xem!"
Xưởng trưởng Tiền hớn hở ra mặt, kích động vạn phần, từ trước đến nay ông ta luôn ổn trọng nhưng lúc này lại chạy bộ ở phía trước dẫn đường, Đường Niệm Niệm theo ở phía sau, đi một cách nhẹ nhàng, nhìn có hơi chậm rãi, nhưng mà vẫn luôn giữ khoảng cách không xa không gần với xưởng trưởng Tiền.
Các công nhân viên ăn cơm ở nhà ăn đều trợn tròn tròng mắt, không thể tin được người đang toét miệng cười kia chính là xưởng trưởng hỉ nộ đều không hiện ra mặt của bọn họ, năm đó vào đêm xưởng trưởng Tiền động phòng hoa chúc cũng không có cười vui vẻ hưng phấn như vậy.
Mọi người lại nhìn về phía Đường Niệm Niệm, không đoán ra được lai lịch của cô.
Nhưng có thể khẳng định, tuyệt đối không phải là nhân tình của xưởng trưởng.
Xưởng trưởng Tiền của bọn họ không ham nữ sắc, chỉ thích làm quan.
"Chủ nhiệm Mạnh, ăn xong mau đi xưởng số hai, kêu thêm sư phụ Lưu và sư phụ Vương, còn có tổ thiết bị tới đó!"
Xưởng trưởng Tiền từ đằng xa kêu lên, hai người sư phụ Lưu Vương là công nhân vận hành, tổ thiết bị là phụ trách bảo dưỡng và sửa chữa máy móc trong xưởng.
Chủ nhiệm Mạnh đang gặm cá hố kho nghe vậy thì cả kinh thiếu chút hóc xương cá, ông ta nhanh chóng ăn cho xong cơm, lau miệng, cấp tốc kêu người chạy tới xưởng số hai.
Xưởng trưởng Tiền và Đường Niệm Niệm đều đã đến, hai cái máy móc khổng lồ chiếm một nửa diện tích nhà máy, tấm bạt che phủ dính đầy bụi, xưởng trưởng Tiền leo lên cái giá, định nhấc tấm bạt ra.
“Xưởng trưởng, để chúng tôi làm cho!”
Chủ nhiệm Mạnh vội vàng chạy tới, sao có thể để xưởng trưởng làm công việc bẩn thỉu như vậy được, ông ấy kêu người lại, xốc tấm bạt lên, cả nhà máy tràn ngập tro bụi, sặc vào cổ họng vô cùng khó chịu.
Đường Niệm Niệm ra ngoài hít thở không khí, lúc bước vào đã đeo thêm khẩu trang.
“Xưởng trưởng, có cần khởi động không?” Chủ nhiệm Mạnh hỏi.
“Khởi động!”
Xưởng trưởng Tiền gật đầu, khi chủ nhiệm Mạnh định kêu người khởi động, Đường Niệm Niệm đã bước tới, tìm được hộp điện, xoay vài nút khởi động.
Chủ nhiệm Mạnh thay đổi sắc mặt, đây chính là máy móc có giá hơn mười vạn, sao có thể để cho cô gái nhỏ này tùy tiện chạm vào chứ?
Lỡ như chạm hỏng rồi, cô gái này đền nổi không?
Ông ấy thân là chủ nhiệm còn không dám đụng vào hai ông tổ đó đâu!
Xưởng trưởng Tiền hơi lắc đầu với ông ấy, chủ nhiệm Mạnh đành câm miệng, trong lòng càng thêm khó hiểu, không rõ lai lịch của Đường Niệm Niệm.
Thật ra xưởng trưởng Tiền cũng rất khẩn trương, trên chóp mũi toàn là mồ hôi, vô thức siết chặt hai tay, lòng bàn tay ướt đẫm.
Hai máy móc này còn quý giá hơn cả mạng ông ta, nếu như làm hư chỗ nào, ông ta cũng không đền nổi.
Nhưng trực giác của ông ta cho rằng Đường Niệm Niệm không phải người tùy tiện xằng bậy, hơn nữa nhìn cô thao tác thuần thục đến vậy, không giống như lần đầu tiếp xúc với máy móc nhập khẩu, ông ta đành đánh cược một phen!
Thành công thì thăng quan, thất bại về nhà trồng khoai!
Đường Niệm Niệm mở ra chương trình của máy móc, hiện tại vẫn chưa hoàn toàn tự động, hai chiếc máy này đều là chương trình PLC, coi như bán tự động.
Lập trình PLC là môn học bắt buộc của chuyên ngành cơ điện, lúc mạt thế, tuy các máy móc đều được tự động hóa, nhưng vẫn có máy móc PLC, có vài quốc gia lạc hậu sẵn sàng mua máy móc như vậy, một là giá rẻ, hai là có thể sắp xếp thêm nhiều sức lao động.