Xuyên Sách: Học Bá Để Ý Đến Tôi

Chương 16: Buổi Học Tập Bất Ổn




Diệp Ninh Quân đã chuyển vào ký túc xá được vài ngày, cô cảm thấy ở trong đây vô cùng thoải mái và quen được nhiều bạn hơn. Trong phòng cô gồm có sáu người, Chu Tịch, Tô Ý Ý, Liễu Tú Hoa, Đường Giai Mỹ và Kiều Liên. Trong số đó, chỉ có Chu Tịch và cô là cùng lớp với nhau, những người còn lại đều ở lớp khác. Còn nghĩ sẽ bị phân biệt đối xử, nhưng mọi người đều hoà đồng với nhau, vô cùng thân thiết đối xử như chị em trong nhà.

Hôm nay là ngày cuối tuần, Diệp Ninh Quân và Chu Tịch đến nhà riêng của Trần Trì để học tập, trên đường đi hai người đã ghé vào tiệm để mua một chiếc điện thoại. Vừa mua xong cô đã cho Chu Tịch lưu số của mình vào, tối nay cô sẽ bắt đầu viết truyện để kiểm tiền mưu sinh.

Hai người theo địa chỉ mà Trần Trì đưa, đứng trước toà chung cư đắt đỏ, Chu Tịch há hốc mồm về độ hoành tráng của nó. Diệp Ninh Quân đã được nhìn qua một lần nên không còn kinh ngạc nữa. Cô nhìn cô nàng rồi bật cười, kéo người đang mơ màng kia lên căn hộ của cậu.

Người mở cửa cho hai cô là Lục Hiểu Minh, nói chuyện một lúc cũng bắt đầu học tập. Lục Hiểu Minh và Chu Tịch cùng nhau làm bài, còn Diệp Ninh Quân ngồi kế Trần Trì và được cậu giảng bài tập khó. Mọi người đều tập trung cao độ để học tập, chỉ có Trần Trì vẫn ung dung ngồi ngâm nhìn cô lâu lâu quay lại đọc sách, đột nhiên cậu nghĩ đến gì đấy liền lấy di động ra chụp góc nghiêng của cô.

Lục Hiểu Minh đang ngồi suy nghĩ cách giải thì thấy cảnh này, rõ ràng là đến đây học tập lại biến thành bóng đèn. Trần Trì đối mặt với cậu còn nhướng mày khuôn mặt vô cùng gợi đòn, cậu bĩu môi rồi quay sang hỏi bài Chu Tịch không thèm để ý cái đồ vô liêm sĩ kia nữa.

Trần Trì xem ảnh một chút liền quyết định lấy ảnh đó làm ảnh đại diện trên Weibo và ảnh nền điện thoại. Chỉ trong phút chốc, di động của cậu rung lên, cậu đứng dậy bước ra ngoài ban công để nói chuyện tránh ồn ào đến ba người học tập.

" Mẹ!"

" Cô bé đó là ai vậy? Bạn gái con sao?"

" Hiện tại chưa nhưng sau này sẽ trở thành vợ con."

" Con thật lòng sao?"

" Vâng."

" Tốt nhất không được để con bé tổn thương, nếu mẹ biết liền bay về nước lột da con. Ông nội cũng thấy hình cô bé kia, nếu mẹ không cản lại e rằng sẽ ngồi máy bay tư nhân về nước lập tức xem mặt mũi cháu dâu tương lai."

" Mọi người đừng làm cô ấy sợ sẽ chạy mất đấy!"

" Mẹ biết rồi, sẽ bảo bọn họ tiết chế lại haha! À phải rồi vậy còn con bé gì bên Thẩm gia đấy, con không thích con bé đó sao?"

" Trước giờ và sau này sẽ không thích cô ấy."

" Nếu đã như vậy thì gạch ra ranh giới tránh cả ba rơi vào tình huống khó xử."

" Vâng con biết rồi."



Hai mẹ con hỏi thăm nhau vài câu liền cúp máy, vừa đi vào đã nghe được Lục Hiểu Minh than thở vì quá đói. Thế là bốn người gọi điện đặt đồ ăn bên ngoài, trong giờ nghỉ ngơi này cô mới đưa điện thoại của mình cho hai cậu lưu số của mình vào. Cô cũng kết bạn theo dõi ba người, vừa kết bạn với Trần Trì liền cảm thấy không đúng. Bấm vào ảnh đại diện kia thì phát hiện người đó là mình, cô quay sang nhìn cậu.

" Cậu không hỏi ý kiến mình sao?"

" Wow A Trì cậu chơi lớn thật đấy! Không sợ chủ nhiệm lớp mời cậu lên hỏi chuyện sao?"

Lục Hiểu Minh thấy ảnh đại diện của Trần Trì mới đổi, trong lòng chửi cậu một câu. Đây là tài khoản riêng tư của cậu, người trong lớp đều không biết đến, cậu còn một nick phụ nữa và nick đó lại được các bạn nữ trong trường truyền tay vào theo dõi kết bạn. Lục Hiểu Minh biết chủ nhiệm lớp vẫn sẽ không dám làm gì cậu nhưng vẫn cố tình châm chọc cậu vài câu.

" Bạn học Diệp, cậu đã chính thức rơi vào bẫy của sói xám. Chúc mừng cậu!"

" Hai người đang bí mật quen nhau sao?"

" K..không có."

" Là tự tôi đa tình. Nhưng sớm muộn cậu ấy cũng trở thành người của tôi."

" Haha, lần đầu tớ nghe cậu nói chuyện sến sẩm như thế đấy! Hahaha!!"

" Nói một tiếng nữa liền lăn ra ngoài."

Lục Hiểu Minh bĩu môi nhìn Trần Trì, không cho cười thì không cho cười. Biết thế cậu đã ghi âm lại lời nói của Trần Trì và đem đi cho mọi người ở Trần gia nghe, nếu bọn họ nghe được, cậu đảm bảo bọn họ còn cười lớn hơn cậu.

Diệp Ninh Quân mặc Trần Trì muốn làm gì làm, cô không đồng ý thì cậu vẫn sẽ để ảnh cô mà thôi. Bọn họ nói chuyện một lúc thì đồ ăn được giao đến, cả đám ăn no say, nạp đủ năng lượng, tiếp tục việc học của mình.

Diệp Ninh Quân đứng dậy đi vệ sinh, Trần Trì cũng đi theo. Hai người ở lại nhìn thấu hồng trần, cười tủm tỉm rồi tiếp tục làm bài của mình. Diệp Ninh Quân vừa bước ra ngoài, đã bị Trần Trì ép sát vào tường, gương mặt cậu sát với gương mặt cô chỉ vài cm. Cô cảm nhận rõ mùi hương và hơi thở nóng bỏng của cậu.

" Cậu đừng có làm bậy, hai người kia vẫn còn ở bên ngoài đấy!"

" Bữa nay cậu còn chưa hôn tôi."

" Gì chứ?"

" Chẳng phải đã đồng ý trả nợ bằng cách mỗi ngày đều hôn tôi một cái rồi sao?"

" Ai nói tớ đồng ý chứ?"



" Nhanh lên."

" Trần Trì, cậu...ưm!"

Suốt buổi sáng đã nhịn lâu nên Trần Trì không còn kiên nhẫn nữa mà cưỡng hôn cô một cách điên cuồng, gặm nhấm đôi môi anh đào mọng nước. Thấy cô vẫn chưa chịu hớp tác, tay phải của cậu sờ lên ngực của cô qua lớp áo nhưng vẫn cảm nhận được sự mềm mại, nắm vào cũng rất vừa tay. Cô kinh hô một tiếng, cậu liền nhân cơ hội này mà đưa lưỡi vào trong trêu đùa chiếc lưỡi xinh xắn đang trốn kia.

Tiếng hôn phát ra khiến người nghe phải đỏ mặt, Trần Trì vừa hôn vừa nhào nặn ngực của cô. Đây là lần đầu cậu chạm ngực của con gái, cảm xúc mềm mại này vô cùng giống trong giấc mơ khiến cậu không muốn buông ra, cậu còn muốn khám phá sâu hơn nhưng hiện tại vẫn không thể được.

" Ưm..Trần Trì!!"

Tiếng " Chụt chụt" phát ra ngày càng lớn, Diệp Ninh Quân gương mặt đỏ bừng vì xấu hổ, cô sợ hai người kia ở phòng khách nghe được. Cô vừa xấu hổ vừa tức giận, thấy cậu vẫn say mê đắm chìm trong nụ hôn, cô liền lên gối ngay hạ bộ của cậu, khiến cậu như đang rớt xuống địa ngục.

" Cậu...cậu sau này không muốn có con nữa à!"

" Đáng đời cậu."

Nhân cơ hội Trần Trì vẫn còn đau, Diệp Ninh Quân liền cong dò bỏ chạy. Cô giả vờ bình tĩnh, mím môi lại rồi ngồi ngay ngắn học tập. Chu Tịch thấy gương mặt cô đỏ kia liền muốn trêu ghẹo cô một chút.

" Cậu bị sốt sao?"

" Hả? Không có."

" Mặt cậu rất đỏ còn có môi cậu cũng đang sưng lên kìa. Cậu bị dị ứng gì sao?"

" Không có, tớ không bị gì hết. À đúng rồi, tớ giải không được bài này, cậu mau giải giúp tớ đi!"

" Không hỏi bạn trai tương lai của cậu à!"

" Chu Tịch, đừng trêu mình nữa."

" Hahaa, cậu dễ thương thật đấy!"

Chu Tịch không trêu Diệp Ninh Quân nữa, ngồi giải bài giúp cô. Một lúc sau, thấy Trần Trì đi ra, đột nhiên cô vô cùng khẩn trương trong lòng có chút sợ hãi, sợ cậu ghi thù chuyện lúc nãy, cô cẩn thận liếc nhìn cậu một cái, phát hiện ánh mắt cậu nhìn còn cười cười. Trong lòng cô liền phát động ba dòng chữ:" Chạy ngay đi!"