Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Qua Làm Nhân Vật Phụ

Chương 15 : Một thân phận mới




Chương 15 : Một thân phận mới

Chỉ thấy Tokine từ từ đi tới trước mặt của hai người rồi lên tiếng hỏi :

"Yoteki, đó là ai... Không... Chính xác hơn thì cô gái này là thứ gì?"

"Ta cảm nhận được khí tức trên người cô ta có phần giống với đám yêu quái Akayashi... Yoteki, rốt cuộc thì ngươi đang có âm mưu gì mà dính líu tới một kẻ như này..."

Lúc này, vẻ mặt của Tokine đã trở nên vô cùng nghiêm túc. Ban nãy, ngay khi vừa mới bước vào Saint Ishiyama để theo dõi Yoteki thì nàng đã bị 5 tên côn đồ tự xưng là MK5 gì gì đó chặn đường để chọc ghẹo.

Mặc dù không tốn chút sức lực nào để giải quyết chúng nhưng nàng cũng đã mất dấu Yoteki. Phải mãi cho tới khi nghe thấy một tiếng động lớn cùng cảm ứng được kết giới xuất hiện ở gần thì Tokine mới phát hiện ra tung tích của hắn.

"Có vẻ như giữa hai người này đã xảy ra chiến đấu nhưng bây giờ lại vô cùng hoà hoãn... Chẳng lẽ tên Yoteki này..."

Tokine vừa nghĩ vừa cảm thấy khó hiểu vô cùng, nàng không khỏi ngờ vực nhìn Yoteki, chờ đợi hắn đưa ra lời giải thích.

Yoteki khi này cũng khá bất ngờ với sự xuất hiện đột ngột này của em gái mình. Tất nhiên, hắn không thể nói rõ đầu đuôi mọi thứ ra được nên liền đáp trả :

"Đây là chuyện riêng của ta, đừng có xen vào... Với cả chính ta mới là người cần hỏi đấy khi tại sao Tokine ngươi lại xuất hiện ở nơi này? Chẳng lẽ là đang âm thầm theo dõi ta sao?"

Tokine nghe vậy thì thoáng xấu hổ vì bị hắn vạch trần nhưng rồi vẫn cắn răng, mạnh miệng nói :

"Ta... Ta có bạn ở đây gọi tới nhờ chút việc nên đến đây... Nói chung là Yoteki, ta cảnh cáo ngươi... Nếu ngươi có m·ưu đ·ồ gì nhằm gây bất lợi cho vùng đất Karasumori này thì ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi đâu!"

Nói rồi nàng cố ý quay sang lườm thiếu nữ tóc vàng ở bên cạnh lần cuối rồi mới bắt đầu vội vã rời đi.

Yoteki thì cũng thoáng lên tiếng phàn nàn ở trong đầu :

"Alo hệ thống, chỉ là tạo dựng thân phận thôi mà ngươi có cần làm tới mức này hay không? Ta biết là thiên phú đó rất bá đạo nhưng đâu mãnh liệt tới mức này? Cảm giác như chúng ta là kẻ thù có thâm cừu đại hận chứ không phải anh em trong nhà nữa..."

Theo đó, giọng nói máy móc của hệ thống cũng vang lên :

"Để ý chí thế giới không phát hiện thì hệ thống cũng chỉ tác động một phần nhỏ tới ký ức của những người liên quan, chủ yếu là nhấn mạnh sự tồn tại của ký chủ trong tiềm thức của họ là một người thân thường xuyên xa nhà. Cho tới việc phát sinh những phản ứng nào khác thì hoàn toàn phụ thuộc vào tính cách và trải nghiệm trong quá khứ của mỗi người."

Yoteki nghe hệ thống giải thích vậy thì cũng không biết nói gì hơn, đành tạm thời bỏ chuyện này qua một bên.

Sau đó, hắn cũng bắt đầu đi theo thiếu nữ tóc vàng tên Hilda kia để đi gặp tiểu chủ nhân của nàng. Chỉ thấy Hilda đưa hắn tới trước dãy nhà của giáo viên rồi bảo hắn đứng đợi một chút.



Qua chốc lát thì nàng cũng đã quay lại với một bộ đồng phục học sinh cùng một thầy giáo đeo kính râm, thoáng gật đầu nhìn về phía Yoteki :

"Đây là học sinh mới chuyển đến trường sao? Được rồi, để ta dẫn cậu tới gặp các bạn trong lớp..."

Yoteki nhìn bộ quần áo vừa như in cùng vẻ mặt tin tưởng của thầy giáo là biết Hilda làm như này cũng là muốn thể hiện bản lĩnh của mình, ngụ ý rằng chiến đấu trực diện thì có thể thua nhưng nàng vẫn còn rất nhiều thủ đoạn khó lường khác, kẻ thù cũng không hề đơn giản nên hắn đừng vội tự đắc.

Yotek cũng không tỏ vẻ gì, mau chóng vào phòng vệ sinh thay quần áo rồi cùng hai người đi tới trước cửa một lớp học.

Trải qua vài lời giới thiệu đơn giản của thầy giáo thì hắn cũng mau chóng tới một chỗ trống gần cửa sổ để ngồi xuống.

Bây giờ, Yoteki cũng biết luồng khí bất thường còn lại hoá ra là xuất phát từ tiểu chủ nhân của Hilda - một đứa trẻ tóc xanh cởi truồng ngậm núm sữa đang ngồi trên vai của một thanh niên tóc đen sớm ngủ gục trên mặt bàn.

Cảm nhận được một chút hắc khí kì dị chốc chốc lại toả ra từ người đứa bé này rồi trôi nổi khắp căn phòng, len lỏi vào cơ thể của mọi người xung quanh thì Yoteki thoáng ngẫm nghĩ trong giây lát rồi cũng âm thầm tạo một kết giới xung quanh bản thân để ngăn cách mình khỏi nó.

Sau đó, hắn lại lôi điện thoại ra để suy tính tới việc viết tác phẩm thứ hai sau khi hoàn thành nhiệm vụ này.

Yoteki vừa nghĩ vừa liệt kê một loạt những bộ phim hay thậm chí là sự kiện lịch sử chưa từng diễn ra ở thế giới song song kia.

Dù nơi đó đại đa số đều khá giống với kiếp trước nhưng vẫn có không ít khác biệt, ví dụ như vụ khủng bố 11/9 ở Mỹ chẳng hạn. Yoteki cảm giác rằng thử viết tiểu thuyết giả tưởng về mấy vấn đề này cũng không phải ý tồi.

Lại ghi chú thêm vài điều cần lưu ý nữa rồi Yoteki cũng dần dần th·iếp đi trên mặt bàn theo thói quen.

"Này thằng mập, mau dậy mua đồ... Oái, tao va phải cái gì vậy?"

Cảm nhận được kết giới xung quanh bị tác động nên Yoteki cũng mau chóng tỉnh lại. Liếc sơ qua thì hắn cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra, nói chung là ngay từ khi bước vào lớp, trông thấy dáng vẻ khác thường, tóc nhuộm đủ màu của các "bạn học" thì hắn cũng đã dự liệu được trường hợp này.

Yoteki cũng không do dự quá lâu, nhanh chóng giải trừ kết giới, bỏ qua mấy tên côn đồ vừa gây sự mà trực tiếp đi tới trước mặt một thanh niên đang gác chân lên bàn với kiểu đầu trông như điếu xì gà, nhìn qua vô cùng kỳ quặc.

"Hỏi thật này, mỗi ngày ngươi mất bao nhiêu thời gian để vuốt keo vậy... Thực sự không cảm thấy phiền à?"

Suy nghĩ của Yoteki rất đơn giản, hắn không rảnh để đối phó với mấy tên cắc ké, trực tiếp đi gặp mấy kẻ cầm đầu thì đỡ tốn công sức rất nhiều.

Quả nhiên, chưa để cho những người xung quanh đang há hốc mồm kịp phản ứng lại khi tên học sinh mới tới dám cả gan thách thức đại ca Himekawa thì hắn đã đứng phắt dậy, gằn giọng nói với vẻ mặt âm trầm :

"Ra ngoài!"



Theo đó, khi Yoteki cùng thanh niên này tới trước cửa lớp, đứng đối mặt nhau trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc của mọi người. Himekawa cũng thoáng đưa tay chỉnh lại cặp kính, lạnh lùng nói :

"Lúc này quỳ xuống xin lỗi vẫn chưa muộn đâu... Nể tình mày là người mới tới, không biết gì cả với lại tâm trạng của tao cũng đang khá tốt..."

"Đây là cơ hội cuối cùng của mày trước khi phải nằm viện húp cháo vài tháng..."

Yoteki thấy vậy thì cũng tuỳ ý đáp lại :

"Mau tới đây đi, lảm nhảm nhiều quá rồi đấy..."

Himekawa thấy Yoteki không biết điều như vậy thì cũng chỉ nhíu mày rồi trực tiếp rút dùi cui điện từ trong túi ra, dí công tắc, lao thẳng về phía hắn.

"Đã thế thì cho mày thành heo quay luôn!"

Yoteki chờ cho Himekawa lại gần mình, sắp vung dùi cui điện đập vào đầu thì vừa làm ra vẻ vung tay lên chống trả vừa tạo ra một kết giới như cây cột để đánh lại hắn.

Người bình thường thì không thể nào nhìn được kết giới nên trong mắt mọi người chỉ thấy Himekawa lao vào rồi bị Yoteki đánh gục xuống đất, hộc cả máu mồm.

"Sao có thể... Rõ ràng là nắm đấm của mày còn chưa..."

Nói rồi Himekawa vẫn chưa tin vào sự thật trước mắt, cho rằng mình chủ quan nên lại bắt đầu lao tới. Lần này thì trước khi đến gần Yoteki thì hắn đã trực tiếp ném dùi cui điện vào người Yoteki rồi giơ chân lên đá một cước nhằm vào hông.

Yoteki thấy vậy thì giả vờ giơ tay gạt dùi cui ra rồi bước lại gần vung nắm đấm hướng vào bụng Himekawa, cuối cùng mới âm thầm tạo ra kết giới để phối hợp với hành động của mình.

"Rầm!"

Lần này thì Himekawa đã bay ngược về phía sau như đạn pháo, va đập vào bức tường ở lớp đối diện khiến nửa người lún sâu vào trong đó.

"Thằng mập kia vừa mới hạ gục đại ca Himekawa?"

"WTF, chuyện quái gì đang xảy ra thế này?"

Ngay khi Yoteki còn chưa kịp thắc mắc sao mình có thể đánh Himekawa thành ra như vậy thì có hai bóng người đã đẩy đám học sinh đứng ở trước cửa lớp sang một bên.

"Toujou, mau tránh ra, để tao giải quyết thằng này!"



"Riêng đánh nhau thì tao không thể nhường mày được, Kanzaki à..."

Yoteki thấy hai người lườm nhau, không ai chịu nhường ai thì cũng lạnh nhạt nói :

"Được rồi, cùng lên cả đi... Dù sao thì kết quả cũng sẽ không khác biệt mấy đâu..."

Thái độ này của Yoteki khiến cả hai nghe xong cũng có chút nóng máu, không tranh cãi nữa mà trực tiếp lao lên cùng lúc.

Lần này thì Yoteki tạo một kết giới dưới mặt đất để ngáng đường họ rồi mới bắt đầu tiến tới. Trong chớp mắt, cả hai liền vướng phải kết giới rồi ngã về phía trước.

Khi Kanzaki còn đang xây xẩm mặt mày thì Toujou ở bên cạnh vẫn kịp lấy tay chống đất để bật người dậy, thậm chí còn né tránh trong gang tấc một kết giới vô hình khác vừa được Yoteki tạo ra nhằm vào bụng mình.

Yoteki thấy vậy thì cũng có chút kinh ngạc :

"Bản năng chiến đấu tốt đấy..."

"Chỉ là như này thôi thì vẫn chưa đủ..."

Dù rất cố gắng nhưng Toujou vẫn không tránh khỏi số phận bị kết giới của Yoteki đập bay, lún cả vào trong tường giống như hai người kia.

Yoteki lúc này cũng nhận ra rằng dường như lực đạo của cú đánh cao đến một mức độ nhất định mà đối phương không đỡ được thì sẽ phát động quy tắc đấm lún tường, b·ất t·ỉnh.

Có lẽ do nơi này dính líu tới Quỷ Giới nên việc có chỗ dị thường cũng là điều tất nhiên.

"Rốt cuộc thì mày là ai? Mấy cái hộp hình vuông kia là thứ gì?"

Cũng đúng lúc này, thanh niên cõng đứa trẻ tóc xanh cũng bước tới, nghiêm túc nhìn Yoteki.

Yoteki cũng không bất ngờ với việc thanh niên này có thể nhìn thấy kết giới của mình. Ngẫm nghĩ chút rồi hắn cũng đáp :

"Yên tâm, ta không nguy hiểm bằng đứa bé ở trên vai ngươi đâu..."

Yoteki vừa nói vừa nhìn vài luồng hắc khí thỉnh thoảng toả ra trên người đứa trẻ. Về cơ bản thì nó giống với Hilda nhưng tinh khiết, đậm đặc hơn đồng thời cũng ẩn chứa thứ gì đó rất kì lạ.

Yoteki quan sát rằng mỗi khi hắc khí này tiến vào cơ thể của ai đó thì người này sẽ vô ý thức nhìn về phía đứa bé, ánh mắt dần dần từ lạnh nhạt, không quan tâm chuyển biến thành trìu mến, cưng chiều.

Dường như thứ đó đang cảm nhiễm tất cả mọi người xung quanh khiến không ai sinh ra ý nghĩ đối địch hay muốn làm tổn hại đứa bé này. Tất nhiên, đây cũng không phải do nó chủ động làm vậy mà có vẻ như là một cơ chế bảo hộ đã thấm nhuần vào trong huyết mạch, gần như trở thành bản năng sinh tồn.

Yoteki thoáng trầm tư trong giây lát rồi cũng không để ý tới nữa. Dù sao điều này cũng không hẳn là quá tệ đối với người bình thường khi luồng hắc khí này dường như còn âm thầm cải tạo cơ thể của họ, lâu dài hấp thu chắc chắn sẽ khiến sức khoẻ, thể chất tăng vượt bậc.

Nghĩ rồi hắn mau chóng rời khỏi nơi này trong vô số cảm xúc hỗn tạp của những người xung quanh...