Chương 1 : Hệ thống chinh phục
"Hệ thống, có thể để ta quay trở lại được không? Ta là người có công ăn việc làm, cuộc sống ổn định, gia đình, bạn bè, người yêu đều đủ cả... Ta không cần isekai hay xuyên qua gì gì đó để làm lại cuộc đời, ngươi hãy dành cơ hội này cho những người anh em số khổ, kém may mắn khác, ta tình nguyện nhường slot cho bọn họ..."
Yoteki cảm thấy vô cùng hoang mang, hắn chỉ nghỉ trưa ở cơ quan như thường lệ thôi mà vừa tỉnh lại đã thấy mình xuất hiện ở một căn phòng xa lạ với những ký ức của một người tên "Yoteki" ở trong đầu. Càng làm cho hắn tuyệt vọng hơn nữa là thân hình cao ráo, khuôn mặt dễ nhìn, sáng sủa trước kia đã biến đi đâu mất. Bây giờ, trong gương chỉ có một thiếu niên to béo, mập mạp với mái tóc bù xù che đi quá nửa cặp kính dày cộm đang đeo.
Có thể nói cơ thể này là điển hình của main trong những bộ hentai mà lúc còn ngồi trên ghế nhà trường hắn đã từng xem cùng mấy thằng bạn chí cốt.
Mặc dù cũng có chút an ủi nho nhỏ là khi Yoteki kiểm tra thằng em trong quần thì thấy nó đã biến đổi thành size của mấy anh da đen nhưng hắn cũng không tài nào bình tĩnh nổi :
"Alo, alo, hệ thống có nghe rõ không? Cho hỏi là có cách nào để ta quay lại thế giới kia hay không?"
Thế nhưng giọng nói máy móc lạnh như băng của hệ thống đã dập tắt ý nghĩ này :
"Nếu ký chủ đã quyết định như vậy thì hệ thống Chinh Phục sẽ tự động thoát ly, không có hệ thống che đậy và bảo hộ thì ý chí của thế giới này sẽ phát hiện ra ký chủ là dị loại rồi tiến hành gạt bỏ"
"Khoan, dừng khoảng chừng là hai giây, có chuyện gì thì từ từ nói..."
"Ta đã nghĩ lại rồi, như này cũng rất tốt..."
Nghe thấy vậy thì Yoteki không khỏi vội vã kêu lên để ngăn cản hệ thống. Lại nằm yên trên giường thêm một chút để ổn định cảm xúc thì cuối cùng hắn cũng chấp nhận sự thật tàn khốc này. Sau đó, Yoteki bắt đầu nhìn thẳng vào giao diện hệ thống ở trong đầu vừa mới xuất hiện, liếc qua phần "Thông Tin" ở ngay phía trước.
Tên : Shirai Yoteki
Tuổi : 17
Năng lực : 0
Thiên phú : 1
"Vạn nữ chê, mê nhất khắc" : Trời sinh bị phái nữ chán ghét thế nhưng nhân định thắng thiên, chỉ cần ngươi có thể vượt qua ngăn trở, tạo được hảo cảm với đối phương thì theo thời gian, độ thân thiện sẽ được cải thiện.
"WTF, hệ thống, thiên phú này là như thế nào vậy? Có phải lỗi đánh máy không? Là "Vạn nữ mê" thì mới đúng chứ?"
"Hệ thống tuyệt đối sẽ không mắc lỗi. Về cơ bản thì tất cả nữ nhân là một cỗ máy tính với thiết lập mặc định là không có hảo cảm với ký chủ. Nếu ký chủ có thể vượt qua tường lửa, cài virus vào trong đó thì độ thân thiện sẽ dần dần gia tăng. Tất nhiên là cũng sẽ có giới hạn khi tối đa cũng chỉ là nâng cao tới mức bạn bè thân thiết, nếu muốn tiến tới qua hệ sâu sắc hơn thì hoàn toàn phải dựa vào khả năng cá nhân của ký chủ..."
Nghe hệ thống này thừa nhận như vậy thì Yoteki cũng chỉ có thể đưa tay xoa xoa thái dương cho bớt stress rồi mới lên tiếng :
"Được rồi, được rồi, theo ý ngươi nói thì đại loại là thiên phú của ta khiến độ thân thiện mặc định của bất kì nữ giới nào cũng sẽ là số âm, khoảng -10 gì gì đó. Bù lại, chỉ cần ta có thể gây hảo cảm, tức là vượt tường lửa mà cài virus "+1" vào trong chẳng hạn thì không trực tiếp thành -9 ngay lập tức mà theo thời gian, nó mới phát huy tác dụng, dần dần -9, -8, -7..."
"Theo ngươi nói là có hạn mức tối đa thì virus này có lẽ sẽ chỉ giúp nâng độ thân thiện lên đại khái 30 hay 50, còn lại có tới 100 được hay không thì hoàn toàn dựa vào năng lực của riêng ta, có phải hay không?"
"Về cơ bản thì ký chủ có thể hiểu như vậy..."
Lại bất lực phàn nàn thêm vài câu thì sau đó, Yoteki cũng đưa mắt nhìn về mục "Nhiệm Vụ" ý niệm khẽ động thì mấy hàng chữ đã tự động xuất hiện :
Nhiệm vụ chính : Bắt đầu con đường chinh phục!
Mị lực : ???
Quyền lực : ???
Tín ngưỡng lực : ???
Thời hạn : Ba năm
"Sau ba năm, căn cứ vào biểu hiện của ký chủ, hệ thống sẽ đưa ra phần thưởng tương ứng"
Yoteki thấy vậy thì cũng lên tiếng hỏi :
"Ba mục này là phương hướng cần ta khai thác, phát triển để có thể thực hiện con đường chinh phục à? "Mị lực" thì ok nhưng "Quyền lực" liệu có phải là muốn ta có địa vị xã hội, kiếm nhiều tiền bạc hay không? Rồi ý ngươi thì "Tín ngưỡng lực" là gì? Chẳng lẽ lại để ta lập giáo phái cứu nhân độ thế nào đó ư?"
"Suy nghĩ của ký chủ về khái niệm "Quyền lực" không sai nhưng cũng không hoàn toàn chính xác. Thực chất, đó chỉ là một vài biểu hiện bên ngoài, là hệ quả tất yếu của quyền lực. Quyền lực thực sự theo hệ thống phán định là ký chủ có thể ảnh hưởng tới vận mệnh của những ai..."
"Cho tới tín ngưỡng lực thì ký chủ có thể tạm hiểu là "Danh vọng" yêu cầu trước mắt cho ký chủ sẽ là để nhiều người biết đến, hâm mộ bản thân mình"
Yoteki trầm tư suy nghĩ những lời của hệ thống trong thoáng chốc, thầm nghĩ việc này quả nhiên không đơn giản chút nào. Tiếp đó, hắn lại nhìn sang hàng chữ ở bên cạnh, chỉ thấy trên đó có ghi :
Nhiệm vụ phụ : Chinh phục thủ lĩnh bắt nạt bản thân ở trường học
Thời hạn : Nửa năm
"Gì vậy? Bắt nạt sao?"
Yoteki nghĩ nghĩ một chút, lục tìm ký ức ở trong đầu thì cũng dần hiểu ra chuyện này là gì.
Đó là một đám nữ sinh cùng lớp...
Nói chung thì chủ nhân cũ là wibu lập dị, thêm thiên phú trời đánh kia thì không b·ị b·ắt nạt cũng hơi phí...
Lại nhìn qua giao diện vài lượt, không thấy thứ gì nữa thì Yoteki cũng quyết định rời khỏi, mở mắt ra để xuống giường. Theo đó, một căn phòng ngủ tương đối bừa bộn, thể hiện rõ tính cách tuỳ tiện và lười biếng của chủ nhân cũng xuất hiện.
Đây cũng không phải phòng đi thuê mà thực sự là nhà riêng do cha mẹ Yoteki để lại. Về cơ bản thì bây giờ hắn sống một mình ở Tokyo này, thừa kế một gia sản tương đối lớn. Nếu như Yoteki không tự tìm đường c·hết, ăn chơi bài bạc quá mức thì gần như cả đời này cũng sẽ có được một cuộc sống đầy đủ, yên bình.
Ngước nhìn đồng hồ trong căn phòng bừa bộn và bốc mùi của mình, thấy rằng đã sắp tới giờ đi học nên Yoteki tạm thời bỏ qua ý định dọn dẹp này mà bắt đầu chuẩn bị để đến trường. Vệ sinh cá nhân, thay quần áo, ăn sáng qua loa cho xong thì Yoteki cũng nhanh chóng xách balo, rời khỏi nhà, theo trí nhớ mà tìm đường tới trường.
Chẳng mấy chốc, hắn đã xuất hiện trước một ngôi trường cấp ba khang trang, sạch đẹp. Cảm giác được trải nghiệm lại thời thanh xuân tươi đẹp này khiến Yoteki trong nhất thời cũng cảm thấy rất bồi hồi và xúc động.
Chỉ là hiện thực tàn khốc đã nhanh chóng đánh vỡ ảo tưởng tốt đẹp này của hắn khi vừa đi qua cổng trường vài bước, gặp được bất kì nữ sinh nào thì cũng không ngoại lệ, đều tránh né hắn như tránh tà, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ chán ghét.
Yoteki thấy vậy thì cũng đành bó tay, thầm nghĩ cuộc sống học đường kiếp này có vẻ sẽ không quá yên bình giống như trước kia.
Không được bao lâu, khi hắn theo trí nhớ mà đi tới trước lớp học của mình thì đã thấy một đám nữ sinh đang trò chuyện ở ngoài hành lang. Thấy Yoteki lại gần thì mấy thiếu nữ này cũng lần lượt nói :
"Cuối cùng thì tên mập biến thái này cũng lết được tới đây..."
"Nhìn cái gì? Ai cho phép ngươi ngẩng đầu lên?"
"Còn không mau đi mua nước uống cho chúng ta?"
Những nữ sinh này theo thói quen mà lên tiếng. Chỉ là trông thấy Yoteki vẫn bình tĩnh đứng yên, không cúi đầu nhìn mặt đất, run rẩy đáp lại như thường lệ thì cũng có chút khó hiểu, không biết tên mập này đang nghĩ gì.
Trong đó, một thiếu nữ tóc vàng, da bánh mật, xỏ khuyên trên tai, mũi xuất hiện. Tổng thể bề ngoài của nàng trông cũng khá ưa nhìn nhưng lớp trang điểm hơi dầy, đậm cùng lông mi giả cong v·út ở trên đó lại không quá thích hợp, khiến thiếu nữ này mất đi một chút sức sống, vẻ đẹp tự nhiên của tuổi thanh xuân.
"Này này, ngươi không nghe thấy chúng ta nói gì hay sao? Còn đứng ngây ra đó để làm gì?"
Thấy Yoteki vẫn không phản ứng gì thì thiếu nữ này lại lên tiếng, giọng nói tràn đầy khó chịu.