Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành - Chương 160: Luyện đan





Thao Thiết quỷ linh khẽ đảo mắt hỏi: “Diệp Phàm, ngươi định đi đâu luyện đan?”


Diệp Phàm lắc đầu: “Không biết, đi đến đâu thì làm ở đó đi.”


Bạch Vân Hi mở ra một tấm bản đồ, hiện tại đang có rất nhiều người nhìn chằm chằm bọn hắn, loại thời điểm này nếu ngay cả bọn họ cũng không biết mục đích là ở đâu, vậy những người khác đương nhiên liền càng không biết.


Thao Thiết quỷ linh nhìn bản đồ, vui sướиɠ khi người gặp họa nói: “Ai nha nha, đi đến đâu cũng đều là tử lộ!”


Diệp Phàm không vui đe dọa: “Ngươi còn tiếp tục miệng quạ đen nữa, ta liền ném ngươi ra ngoài!”


Thao Thiết quỷ linh khinh thường hừ một tiếng: “Ngươi vẫn nên tập trung lái xe cho tốt đi, nếu gây ra sự cố giao thông, bị cảnh sát mời đi uống trà liền không tốt, nghe nói ngươi thường xuyên vi phạm pháp lệnh, bị mời đi uống trà?”


Diệp Phàm: “Nói hươu nói vượn, ta là lương dân……”


Bạch Vân Hi rất có hứng thú nhìn Thao Thiết quỷ linh: “Thao Thiết đại nhân có kiến nghị gì tốt sao?”


Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi một cái: “Vân Hi, ngươi gọi hắn là đại nhân làm gì, hắn tự biến mình đói chết, tính ra chỉ có thể làm sai vặt của đại nhân!”


(dreamhouse2255)


“Trêи người Thao Thiết đại nhân có huyết mạch chân long, gọi một tiếng đại nhân cũng không có gì quá đáng.”


Thao Thiết quỷ linh hưng phấn nói: “Không sai, không sai! Diệp Phàm, bạn lữ của ngươi có nhãn lực hơn ngươi nhiều! Vân Hi, ngươi lớn lên đầu óc thông minh, thấu tình đạt lý, sao lại tìm một tên ngốc như Diệp Phàm chứ, quá ủy khuất ngươi!”


Bạch Vân Hi cười cười: “Nào có.”


“Sao lại không, trong núi không lão hổ, con khỉ xưng bá vương, nếu không phải đám người tu chân từ thượng cổ đều rời đi hết, thiên âm thân thể của ngươi nào đến phiên tên ngốc tử Diệp Phàm này hưởng dụng chứ!” Thao Thiết Quỷ Linh chua lòm nói.


“Diệp Phàm, hắn cũng khá tốt.”


“Hắn tốt chỗ nào! Người tu chân thượng cổ cao hơn hắn, soái hơn hắn, nhìn qua còn ngon miệng hơn hắn có rất nhiều……”


Bạch Vân Hi: “……”


“Quỷ đói chết! Ngươi lại nói hươu nói vượn, ta bóp chết ngươi!”


Thao Thiết quỷ linh bĩu môi: “Ngốc bức!” Hắn đã chết lâu rồi.


Bạch Vân Hi: “Thao Thiết đại nhân, ngươi có địa phương nào tốt muốn đề cử sao?”


“Vân Hi, ngươi cũng đừng quá đề cao hắn, hắn thì biết được chỗ nào chứ, hắn bị đè dưới Thôn Hòe mấy ngàn năm, hiện tại chỉ là một con Thao Thiết dế nhũi, đã quá hạn!” Diệp Phàm khinh thường nói.


Thao Thiết quỷ linh dữ tợn mắng: “Ngươi đừng xem thường người khác!”


Diệp Phàm hừ hừ hai tiếng: “Ta không phải xem thường người khác, ta là việc nào ra việc đó! Chẳng lẽ ngươi biết được chỗ nào tốt sao?”


“Ta quả thật biết một chỗ tốt.” Thao Thiết quỷ linh nói.


Diệp Phàm tò mò hỏi: “A, ở đâu?”


“Phụ cận Thôn Hòe.”


(dreamhouse2255)


“Thiết, cái nơi quỷ quái kia! Chướng khí mù mịt!” Diệp Phàm khinh thường nói.


Bạch Vân Hi lại suy tư một chút: “Dù sao chúng ta cũng không có nơi nào để đi, cứ đến xem thử xem.”


Thao Thiết quỷ linh khẽ hừ một tiếng, không vui nói: “Bổn đại gia hảo tâm chỉ cho các ngươi một con đường sáng, còn có nghe hay không là chuyện của các ngươi.”


Diệp Phàm chạy xe đến nơi Thao Thiết quỷ linh chỉ điểm.


“Ngươi nói chính là nơi này sao?” Diệp Phàm nghi hoặc hỏi.


Thao Thiết quỷ linh cũng mộng bức: “Không nên a! Nơi này hẳn là phải có một tiểu bí cảnh mới đúng.”




Bạch Vân Hi bất đắc dĩ nhìn Thao Thiết quỷ linh: “Thao Thiết đại nhân, ngươi quên rồi sao, đã mấy ngàn năm rồi.”


Thao Thiết quỷ linh phiền muộn than thở: “Đúng vậy! Mấy ngàn năm rồi, nên đi đều đã đi hết rồi, đám dê hai chân các ngươi nhìn thấy cái gì tốt cũng đều muốn chiếm làm của riêng, ruộng cày trêи đại lục này đã bị càn quét hết một lần, thứ gì tốt còn sót lại cũng đều bị chia cắt gần hết.”


Thao Thiết quỷ linh tràn đầy buồn bực nhìn Diệp Phàm, Diệp Phàm không vui nhíu mày lại: “Ngươi nhìn ta như vậy làm gì? Bí cảnh nơi này cũng không phải bị ta hủy diệt.”


(dreamhouse2255)


Diệp Phàm nhìn bộ dáng cô đơn của Thao Thiết quỷ linh, cũng không tiếp tục bỏ đá xuống giếng nữa, chỉ là lắc đầu nói: “Ngươi không cần suy nghĩ quá nhiều, tu chân giới cũng không có gì ngon để ăn, tất cả mọi người đều ăn Tích Cốc Đan, khó ăn muốn chết.”


Thao Thiết quỷ linh: “……”


“Cứ chọn ở đây đi.” Bạch Vân Hi nói.


Diệp Phàm gật đầu: “Cũng được, nơi này không tồi, hẻo lánh không có dấu chân người.”


Diệp Phàm nhanh chóng đánh một trận kỳ xuống nền đất, một tầng chắn trong chớp mắt được dựng lên.


Diệp Phàm liên tục bố trí ba đại trận phòng hộ, phong tỏa toàn bộ khu vực luyện đan lại.


Thao Thiết quỷ linh cười nhạo nhìn Diệp Phàm: “Tiểu tử ngươi đúng là sợ chết, cư nhiên bố trí nhiều mai rùa như vậy, so với đám rùa đen rụt đầu của Huyền Vũ tộc còn rụt đầu hơn!” Thao Thiết quỷ linh chỉ bi thương được ba phút, rất nhanh liền khôi phục lại sức sống.


Diệp Phàm khinh thường liếc trắng mắt nhìn Thao Thiết quỷ linh một cái: “Ngươi thì biết cái gì, cái này gọi là thuyền sử dụng cẩn thận có thể chạy được đến vạn năm. Ngươi biết vì sao ngươi lại bị đói chết không, còn không phải là bởi vì thời điểm ngươi bị phong ấn không đòi lão cha ngươi hai túi lớn Tích Cốc Đan sao?”


Thao Thiết quỷ linh: “……”


Diệp Phàm đem đan đỉnh từ trêи xe tải xuống, đặt trêи mặt đất.


(dreamhouse2255)


Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Muốn bắt đầu luyện đan sao?”


Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy.”


Diệp Phàm châm lửa, ném trứng Huyền Điểu vào trong đan đỉnh.


Bạch Vân Hi nhìn trứng Huyền Điểu hoàn chỉnh nằm bên trong, khó hiểu hỏi: “Không cần đập vỡ sao?”


Diệp Phàm lắc đầu: “Không cần, có đập cũng không vỡ được, chỉ có thể chậm rãi nấu nở ra.”


Diệp Phàm ném nước thuốc đã phối trí từ trước vào trong đan lô, lửa cháy to lên rất nhiều.


Diệp Phàm nấu trứng Huyền Điểu hoàn chỉnh qua hai ngày hai đêm.


“Bạch tam thiếu, Diệp thiếu luyện lò đan dược này cũng lâu thật, không phải là thiêu nhầm chứ?” Mộ Liên Bình lo lắng hỏi.


Bạch Vân Hi nhăn mày: “Hẳn là không, ta thấy hắn vẫn luôn thêm nước vào.”


Mộ Liên Bình gật đầu, “À” một tiếng.


“Đan hương càng ngày càng nồng đậm.” Bạch Vân Hi nói.


Mộ Liên Bình gật đầu: “Đúng vậy!”


……(dreamhouse2255)


Diệp Phàm dùng lửa lớn thiêu hai ngày hai đêm, đổ vào không ít nước thuốc cuối cùng cũng nấu được nở trứng ra, trứng Huyền Điểu cùng nước thuốc hòa hợp thành một thể.


Diệp Phàm lấy vỏ trứng ra, sau đó lại cho linh dược đã sớm chuẩn bị tốt theo thứ tự vào trong đan lô.


Mấy cây linh dược vừa được quăng vào, Bạch Vân Hi liền lập tức cảm nhân được linh khí nồng đậm tràn tới.


Diệp Phàm lần thứ hai tăng lớn ngọn lửa, nước thuốc trong đan lô ùng ục ùng ục sôi lên.



Thao Thiết quỷ linh chớp chớp mắt nhìn nước thuốc trong đan lô: “Nhìn qua ăn rất ngon a!”


“Còn chưa thể ăn đâu.” Bạch Vân Hi nhíu mày nói.


“Nói cũng đúng.”


“Thao Thiết đại nhân biết khi nào Diệp Phàm có thể kết thúc luyện đan không?”


Thao Thiết quỷ linh nhíu mày: “Cái này a! Có lẽ hắn lập tức là có thể kết thúc luyện đan, luyện đan không phải chuyện dễ dàng, nếu bây giờ tạc lò không phải là xong rồi sao? Ha ha……”


Bạch Vân Hi: “……” Có lẽ Diệp Phàm nói đúng, hắn không nên quá đề cao con Thao Thiết này.


(dreamhouse2255)


Tiếng súng từ ngoài “bang bang” truyền tới, Bạch Vân Hi nhịn không được nhíu mày lại.


Thao Thiết quỷ linh chớp chớp mắt: “Vẫn có người đuổi được tới đây a!”


Bạch Vân Hi nhíu mày, thầm nghĩ: “Hiện tại có rất nhiều thủ pháp trinh trắc, thuật ẩn nấp của Diệp Phàm cũng chỉ là một trong số các loại thủ thuật che mắt, hơn nữa mục tiêu nhắm vào chỉ là người trong nghề.”


“Ta đi xem thử là ai đang công kϊƈɦ trận pháp.” Bạch Vân Hi nói.


Mộ Liên Bình vội lên tiếng: “Bạch tam thiếu, ta cũng đi.”


Bạch Vân Hi đi ra ngoài, nhìn thấy một nam tử ngoại quốc.


“Bạch tam thiếu, người này có vấn đề, không giống người bình thường.” Mộ Liên Bình nói.


“Huyết khí trêи người hắn rất nặng, giống như là quỷ hút máu.”


Mộ Liên Bình cau mày, đoạn đường này có khá nhiều cổ mộ, hấp dẫn rất nhiều du khách nước ngoài, nhưng có phải tới để du lịch hay không thì không nói trước được.


Nam tử say mê nhìn Bạch Vân Hi: “Máu trêи người ngươi rất thơm!”


Bạch Vân Hi nhíu mày lại, hắn đã tu chân một đoạn thời gian, thân thể được rót vào không ít linh dược, máu trêи người cũng dần chuyển hóa thành linh huyết, khó trách tên này có thể cảm giác được.


(dreamhouse2255)


“Nếu ngươi không muốn chết thì rời đi ngay cho ta.” Bạch Vân Hi nhàn nhạt nói.


Kho Lạc đắc ý cười cười: “Chết? Ngươi có thể giết ta?”


Bạch Vân Hi tung ra một lá phù: “Đóng băng!”


Bạch Vân Hi vừa ra tay, độ ấm xung quanh liền giảm xuống mấy phần, Kho Lạc bị phù đánh trúng, thân thể lập tức cứng đờ lại.


“Ngươi…… Làm cái gì?”


“Bạo!” Bạch Vân Hi khẽ hừ một tiếng, chỗ trái tim của Kho Lạc lập tức nổ ra một cái động.


Mộ Liên Bình nhìn một màn này, không khỏi cảm thán, “Bạch tam thiếu, ngươi thật lợi hại!” Hắn vốn còn lo lắng nếu người bên ngoài tiến công hắn phải bảo vệ Bạch Vân Hi như thế nào, hiện tại xem ra, Bạch Vân Hi căn bản là không cần hắn phải lo lắng, thực lực hiện tại của Bạch Vân Hi chỉ sợ đã ở bên trêи hắn.


Ánh mắt Bạch Vân Hi đảo qua một vòng, nhàn nhạt nói: “Chúng ta vào trận thôi.”


Bạch Vân Hi cảm nhận được hiện tại xung quanh đang có mấy tu sĩ cổ võ, lấy năng lực của hắn, nếu đánh lên sẽ có chút quá sức, Bạch Vân Hi do dự một chút, vẫn là quyết định tạm thời tránh đi, hắn vừa mới giết một người, ít nhiều hẳn cũng có chút tác dụng chấn nhϊế͙p͙ nhân tâm.


Bạch Vân Hi âm thầm suy đoán người ngoại quốc ngu ngốc này là bị kẻ khác dẫn tới, mục đích chính là thử hắn.


(dreamhouse2255)


Trận kỳ trêи tay Bạch Vân Hi lay động, đại trận xuất hiện một vết nứt, Bạch Vân Hi dẫn Mộ Liên Bình nhanh chóng trốn vào trong trận pháp.


Dương Lãnh Tuyết cau mày lại: “Sao thực lực của Bạch Vân Hi cao như vậy?”



“Ai bảo hắn tìm Diệp Phàm đâu?” Diệp Phàm thích nhất Bạch Vân Hi, vì cưới Bạch Vân Hi, Diệp Phàm đã làm ra không ít chuyện ngu xuẩn. “Mộ Liên Bình mới đi theo Diệp Phàm được bao lâu, ta thấy hắn đã trở thành cao thủ cổ võ tầng năm rồi, Diệp Phàm đối với Mộ Liên Bình còn như thế, sao có thể bạc đãi Bạch Vân Hi được, không nghĩ tới tiểu tử Mộ Liên Bình này còn có ngày cá mặn xoay người” Dương Hồng lạnh lùng nói.


Nghe Dương Hồng nhắc tới Mộ Liên Bình, trong lòng Dương Lãnh Tuyết nhịn không được dâng lên vài phần khác thường.


Trước đó nghe nói Mộ Liên Bình dùng linh quả mà tẩu hỏa nhập ma, Dương Lãnh Tuyết còn vui sướиɠ khi người gặp họa một phen, nhưng hiện giờ, tu vi của Mộ Liên Bình tiến bộ vượt bậc, chiếu theo xu thế này, Mộ Liên Bình rất nhanh sẽ hoàn toàn ném nàng ra sau người.


“Mùi hương thật nồng đậm! Diệp Phàm rốt cuộc đang luyện chế thứ gì?” Dương Lãnh Tuyết nhỏ giọng hỏi.


Dương Hồng híp mắt: “Tuyệt đối là thứ tốt, nếu không phải thứ tốt, Diệp Phàm cũng sẽ không mất công như thế.”


Vì tìm phụ dược cho Diệp Phàm, Từ Nguyên Thanh còn đặc biệt đi tìm truyền nhân của Thần Nông một phen. Từ Nguyên Thanh để bụng như vậy, hơn phân nửa là vì Mộ Liên Bình, nếu Diệp Phàm thật sự luyện chế ra thứ tốt gì, chắc chắn sẽ phân cho Mộ Liên Bình, cứ như vậy, Mộ Liên Bình…… thật sự có thể nói là tiền đồ vô lượng.


……(dreamhouse2255)


Trong đan đỉnh, hư ảnh một con hỏa điểu tràn đầy phẫn nộ nhìn Diệp Phàm.


“Trở về!” Diệp Phàm đánh một chưởng lên hư ảnh hỏa điểu ném lại vào trong đan đỉnh.


“Vừa rồi là hư ảnh Phượng Hoàng sao? Thì ra cục đá kia thật sự là trứng Huyền Điểu!” Mộ Liên Bình tràn đầy kinh ngạc nói.


Thao Thiết quỷ linh nhìn Mộ Liên Bình: “Tên ngu ngốc ngươi, đến bây giờ mới biết đó là trứng Huyền Điểu! Ngươi có bao nhiêu trì độn chứ?”


Mộ Liên Bình: “……” Chuyện trứng Huyền Điểu hắn đã sớm biết, chẳng qua, hắn vẫn luôn không quá tin tưởng thứ như trứng Huyền Điểu lại thật sự tồn tại mà thôi.


“Vì sao lại có hư ảnh phượng hoàng nhảy ra?” Mộ Liên Bình khó hiểu hỏi.


Thao Thiết quỷ linh bĩu môi: “Loại chim như Phượng Hoàng đều vô cùng cao ngạo, chim có chứa huyết mạch của Phượng Hoàng mắt cũng đều hướng lên trời, khinh thường người khác, cao ngạo như vậy lại phải biến thành đan dược, đương nhiên sẽ phản kháng một chút, bất quá, hấp hối giãy giụa mà thôi.”


Mộ Liên Bình: “……”


“Có phải sắp hoàn thành rồi không?” Bạch Vân Hi nhìn Thao Thiết quỷ linh hỏi.


Thao Thiết quỷ linh gật đầu: “Không sai, không sai, hẳn là sắp ngưng đan rồi; trận pháp, phù chú, luyện đan, tiểu tử này đúng là cái gì cũng có nghiên cứu! Cho dù là tu sĩ mấy ngàn năm trước tu luyện một môn học thuật cũng học đến lắp bắp, tiểu tử Diệp Phàm này lại nắm giữ được các loại kỹ năng, không tồi!”


(dreamhouse2255)


Bạch Vân Hi cau mày, Diệp Phàm luôn nói mình là thiên tài, có đôi khi hắn nghe xong cũng cảm thấy rất buồn cười, nhưng ở khía cạnh nào đó, Diệp Phàm quả thật đúng là thiên tài.


“Diệp Phàm rất thông minh a!” Bạch Vân Hi nói.


Mộ Liên Bình vặn vẹo sắc mặt một chút, Diệp Phàm rất thông minh? Mộ Liên Bình không biết làm sao lại nhớ tới ấn tượng lần đầu tiên khi hắn cùng ngoại gia gia tới gặp Diệp Phàm, biểu hiện của Diệp Phàm lúc ấy thật sự…… không dám nói là thông minh.


“Thu đan!”


Một đạo thiên lôi đánh xuống, trong đan đỉnh, từng viên đan dược đỏ như máu lần lượt thành hình.


Xung quanh bắt đầu nổi sương mù, trong sương mù tựa hồ có chứa dược lực, hít một ngụm liền khiến cho tinh thần tăng lên gấp trăm lần.


Diệp Phàm liên tục đánh ngưng đan quyết vào trong đan đỉnh, hơn ba mươi viên đan dược xoay trong chuyển động ở bên trong.


“Phanh, phanh!” Tiếng súng lại từng trận từng trận vang lên.


Bạch Vân Hi không vui nhíu mày lại: “Nhân lúc cháy nhà đi hôi của!”


Bạch Vân Hi vung trận kỳ trong tay, trận pháp Diệp Phàm bố trí trước đó đồng loạt được kϊƈɦ hoạt, tầng chắn lớp lớp dâng lên.


Mộ Liên Bình cau mày nói: “Đám người kia cư nhiên sử dụng súng.” Tu giả cổ võ dùng súng tuyệt đối có thể coi là vũ nhục đối với cổ võ.


Bạch Vân Hi cau mày, hiện tại súng ống càng ngày càng phát triển, một tu giả cổ võ cấp thấp mà là một cao thủ sử dụng súng rất có khả năng sẽ xoay chuyển được tình thế lúc nguy cấp, sử dụng súng không tiêu hao bao nhiêu sức lực, dùng súng làm vũ khí công kϊƈɦ đầu tiên thật sự là lựa chọn không tồi.


(dreamhouse2255)


……….