Xuyên Nhanh: Trở Thành Vai Ác Yêu Nghiệt

Quyển 2 - Chương 3




"Chủ nhân, ngài đi đâu thế?"

Khi Khúc Dạ vừa về, Santa cũng tỉnh giấc, nó nhanh chóng cọ lên chân cậu, tìm kiếm hơi ấm của chủ nhân.

"Mua đồ ăn."

Mở hộp cá đặt lên bàn cho Santa xong thì bản thân Khúc Dạ cũng thoải mái ngồi lên ghế sofa, vừa ăn bánh bao vừa xem mấy tác phẩm của nguyên chủ.

Santa nhấm nháp xong năm hộp cá liền lắc đầu: "Diễn xuất của nguyên chủ cũng được mà so với chủ nhân thì đúng là quá non."

Chủ nhân của nó đã thực hiện vô số cuộc giao dịch ở hàng trăm thế giới khác nhau, trải qua trăm ngàn thân phận, kỹ năng diễn xuất phải nói thuộc về hàng đầu, còn nếu lỡ lộ thì sao? Thủ tiêu luôn đứa phát hiện chứ sao.

"Nghe nói nguyên chủ vừa nhận được vai chính trong bộ phim nào đó đúng không?"

Santa gật đầu, nó lăn lộn trên đùi chủ nhân, thoải mái đáp: "Đúng vậy, nguyên chủ và Chi Tranh cùng nhau thử vai chính nhưng mà khuôn mặt và kỹ năng diễn xuất của cậu ấy cao hơn một bậc nên được chọn. Đó cũng lý do có scandal này, nguyên chủ sau khi bị thị phi thì bị ông chủ của Thiều Hoa đóng băng, Chi Tranh thuận lợi thế chỗ của nguyên chủ."

Chi Tranh chính là người tình kiêm minh tinh của Trác Phồn.

"Bộ phim sau khi ra mắt liền bạo hồng, Chi Tranh cũng nổi tiếng trong một đêm. Sau đấy là nguyên chủ bị khui ra hàng loạt ảnh giường chiếu với mấy ông già, chính thức bại trận dưới chân của tên đó."

Khúc Dạ tính toán một chút, sau đó gật đầu: "Ừ."

•••

Sáng hôm sau, khi Mặt Trời còn chưa ló dạng, Tuyết Tuyết đã mang người makeup cùng lễ phục tiến vào. Không kịp để Khúc Dạ mở mắt, cô đã bắt đầu như mẹ già mà càm ràm không ngừng.

"Em làm cái gì mà chị gọi thuê bao hoài thế. Em có biết hôm qua ông chủ gọi hỏi chị làm chị sợ đến mức ba hồn bảy vía muốn đi ăn gà với các cụ luôn không?"

Khúc Dạ ngáp ngắn ngáp dài một cái, chịu đựng sự khó chịu để thợ makeup chỉnh trang cho tươi hơn một chút. Vừa làm, thợ makeup vừa khen không dứt lời: "Bao năm make up cho người nổi tiếng, đây là lần đầu tôi thấy có ai đẹp như cậu đấy."

Tuyết Tuyết thấy bảo bối của mình được khen, ngay lập vểnh mặt lên trời: "Chuyện, nghệ sĩ của tôi, em trai của tôi đương nhiên là mỹ nhan khuynh quốc khuynh thành rồi."

Đang hất mặt lên trời, Tuyết Tuyết lại nhớ đến gương mặt điển trai, nam tính của sếp mình. Má, so với em trai đáng yêu, sếp dù có đẹp cũng như ác quỷ vậy, lạnh cả sống lưng.

"Hôm qua sếp có hỏi chị về cuộc họp báo, lúc đó chân chị run đến mức muốn quỳ xuống lạy sếp mấy lạy luôn." - Tuyết Tuyết nắm tay Khúc Dạ, nước mắt lưng tròng đầy khổ sở - "Em trai nhỏ, thiên sứ nhỏ của chị, làm ơn lần sau em nghe máy cứu chị đi nha, đừng để chị đối diện với ác quỷ đó nữa..."

Khúc Dạ đảo mắt, cậu còn chẳng biết điện thoại bị vứt ở xó xỉnh nào nữa kìa.

"Một lát nữa chị trình chiếu giúp em tệp ảnh trong USB này." - Cậu đưa một chiếc USB cho Tuyết Tuyết xong liền đi ra xe, không để cô có thời gian suy nghĩ hay hỏi bất cứ điều gì.

Rất nhanh đã đến chỗ tổ chức buổi họp báo, vì là minh tinh đang nổi còn có người cố ý dèm pha nên vụ việc này thu hút rất nhiều phóng viên. Trong đó có cả con chó cậu mới thu hôm qua.

"Bức ảnh cậu bước ra khách sạn là thật đúng không?"

Chưa để cậu kịp ngồi xuống, có một phóng viên đã không nhịn được lên tiếng trước.

Khúc Dạ thản nhiên đáp: "Phải."

"Vậy cậu thật sự ngủ với sếp mình sao rồi!" - Có người bật cười khúc khích - "Mở họp báo để tuyên bố mình chính thức rút lui giới giải trí, gả vào giới hào môn à?"

Khúc Dạ đưa mắt nhìn người vừa nói, không nhanh không chậm hỏi: "Tôi bước ra khách sạn là mặc định tôi ngủ với sếp mình?"

"Đương nhiên, sếp cậu cũng có mặt trong khách sạn đó mà." - Người đó hất cầm kiêu ngạo đáp.

Khúc Dạ mỉm cười, chậm rãi đáp: "Vậy cậu bước ra ngoài khách sạn thì tôi mặc định cậu ngủ với con chó của bảo vệ khách sạn nuôi nha."

Không chỉ phóng viên, ngay cả Tuyết Tuyết cũng bị dọa đến đứng người. Bình thường là thiên sứ nhỏ, quả hồng mềm mặc người ta bóp nắn, từ khi nào luyện được cái miệng cắn người đỉnh cao thế này?

"Thứ nhất, tôi tổ chức họp báo để công khai kiện những người đã tung tin thất thiệt để bôi nhọ danh dự và uy tín của tôi, trong vòng ba ngày tới, các vị sẽ nhận được lệnh triệu tập của tòa án."

"Thứ hai..." - Khúc Dạ nhẹ nhàng xoay người, ra hiệu cho Tuyết Tuyết bật chiếc USB đó lên.

Đó là những bức ảnh mà minh tinh ra mắt cùng thời điểm với nguyên chủ - Chi Tranh cùng với quản lý của mình - Trác Phồn đang hôn nhau đắm đuối. Còn có một đoạn ghi âm nhỏ, nó ghi lại toàn bộ cuộc nói chuyện của Trác Phồn cùng tên nhà báo kia.

[Chỉ cần anh chụp được ảnh cậu ta đi vào và rời khỏi khách sạn, cùng ảnh chủ tịch Phong Lam cũng bước vào là được. Sau đó mua ít thủy quân thổi phồng chuyện này lên là được.]

Đó là giọng của Trác Phồn.

[Nhưng mà đắc tội với chủ tịch Thiều Hoa, tôi...]

[Yên tâm, tên Lục Thanh đó ngu lắm, chẳng dám hó hé gì đâu. Mọi tội lỗi thế nào cũng sẽ bị quy cho cậu ta thôi. Tiền này coi như là đặt trước, xong việc tối sẽ đưa anh phần còn lại.]

Tên nhà báo này làm việc khá cẩn thận, tránh cho việc Trác Phồn lật kèo mà đã nắm thóp gã ta trước. Vừa hay, Khúc Dạ lại là người được hưởng lợi.

Khúc Dạ đảo mắt một vòng nhìn các phóng viên, hơi mỉm cười khi dừng lại ở chiếc xe quen thuộc: "Dám hỏi mọi người, bây giờ ai mới là thằng ngu nào?"