Xuyên Nhanh: Nhân Vật Phản Diện Vừa Ngọt Ngào Vừa Hoang Dã

Chương 49




Ánh mắt của Đường Tiễn hơi nhúc nhích, nụ cười trên môi bộc lộ cảm xúc thật của anh, "Chúng ta đã thi đại học xong rồi."

 

"Ừm." Đầu ngón tay của Dung Hoàng lau những giọt nước bên ngoài cốc trà sữa, đá lạnh, rất thoải mái.

 

Đường Tiễn tiếp tục nói: “Bây giờ cậu có thể ở bên mình được không?”

 

"Cậu đã hứa sẽ rửa chân cho tôi mà.” Dung Hoàng nhấp một ngụm trà sữa, giọng nói nhẹ nhàng, nghe như đang làm nũng.

 

Đường Tiễn cầm cốc trà sữa còn hơi lạnh trong tay, đầu ngón tay hơi cuộn tròn, tảng đá trong lòng anh cuối cùng cũng rơi xuống, "Rửa." Rửa cả đời.

 

Dung Hoàng nâng cằm, mắt hạnh trong veo, “Vậy cậu hứa với tôi, cả đời phải rửa chân cho tôi nhé.”

 

Như vậy, cậu sẽ là người hầu rửa chân cả đời.

 

Phượng Tức thúi, dám làm cô sợ hãi.

 

Vừa vặn nhân cơ hội này để trả thù.

 

Dung Hoàng nghĩ nghĩ, trên má lộ ra hai cái lúm đồng tiền.

 

Giống như nước đường phèn và nước lê tuyết Đường Tiễn đã uống lúc viêm họng khi còn nhỏ, ngọt ngào đến nỗi sau nhiều năm anh cũng không bao giờ quên được.

 



 

Dung Hoàng xem phim với Đường Tiễn, sau đó cùng Đảng Nguyệt và những người khác đến nhà ma chơi.

 

Khi trở về thì trời đã tối.

 

Đường Tiễn nắm lấy bàn tay mềm mại của cô gái nhỏ, trong lòng cảm thấy vô cùng mềm mại.

 



Hơn nửa năm học bù, không phí công vô ích, cuối cùng anh cũng lừa được cô vợ nhỏ.

 

Đang chuẩn bị đi tới Dung gia, Đường Tiễn đột nhiên dừng lại, hơi nghiêng người, đôi mắt hẹp dài đen láy, "Mình hôn cậu được không?"

 

Dung Hoàng dừng lại, gật đầu.

 

Có thể hôn, Thủy Thủy nói, đây là chuyện bạn trai và bạn gái nên làm.

 

Đường Tiễn thận trọng, từ từ cúi đầu xuống, như thể đang xử lý một bảo bối trong hộp kho báu.

 

Động tác sắp rơi xuống môi Dung Hoàng chợt khựng lại, trong mắt Đường Tiễn hơi lóe lên, anh chuyển hướng, nhẹ nhàng thơm một cái trên má của Dung Hoàng.

 

Hương vị vô cùng tốt.

 

Dung Hoàng nghiêng đầu, ủa?

 

Đúng lúc Đường Tiễn đang định chạm vào đỉnh đầu Dung Hoàng, bảo cô về trước thì một giọng nói mang theo vẻ tức giận rõ ràng truyền đến: "Hai người đang làm gì vậy?"

 

Đường Tiễn ngước mắt nhìn lại, nhìn thấy Dung Nhiễm mặc đồ đen.

 

Giống như sứ giả lấy mạng trong đêm tối, khắp cơ thể cô ấy đều có sát khí.

 

Đương nhiên, sát khí này không phải nhắm vào Dung Hoàng mà là một mình anh.

 

Dung Hoàng cũng nhìn thấy Dung Nhiễm, hai mắt sáng lên, nghĩ đến hành động vừa rồi của Đường Tiễn, hai gò má cô ửng hồng, nhỏ giọng nói: “Chị.”

 

Dung Nhiễm cười lạnh: "Còn biết chị là chị của em à? Lại đây!"

 

Sau đó, Đường Tiễn trơ mắt nhìn cô vợ nhỏ mới có được của mình chạy về phía Dung Nhiễm với đôi chân ngắn ngủn: "..."

 

Dung Nhiễm kéo Dung Hoàng ra phía sau, ánh mắt lạnh lùng nhìn Đường Tiễn.



 

Đường Tiễn nhìn Dung Hoàng đang núp ở sau lưng Dung Nhiễm, cái đầu nhỏ nhô ra nhìn anh, anh nhếch môi nói: "Chào chị, em là bạn trai của Dung Tiểu Hoàng."

 

"Ai là chị của cậu? Đừng có mà nhận thân thích!" Dung Nhiễm nghiến răng nghiến lợi.

 

Lúc trước thằng nhóc này đưa Dung Hoàng trở về, cô ấy liền đoán được anh có ý đồ bất chính với Dung Hoàng, cuối cùng cô ấy cũng tìm được bằng chứng.

 

Lại còn dám nhận làm thân thích!

 

Đường Tiễn không ngừng mỉm cười, "Vâng chị.”

 

“Chị, đây là Đường Tiễn, bạn trai của em, mới nhậm chức hôm nay.” Dung Hoàng túm lấy góc áo của Dung Nhiễm, thấp giọng giới thiệu Đường Tiễn với Dung Nhiễm.

 

Dung Nhiễm tức giận đến đau ngực, cô nhóc này sao lại ngốc như vậy?

 

“Hoàng Hoàng còn nhỏ, nhà chúng tôi cũng không muốn để con bé yêu đương.”

 

Đường Tiễn tuân thủ nguyên tắc không đánh người, anh tiếp tục cười: "Bây giờ Dung Tiểu Hoàng đã học đại học, đã trưởng thành.”

 

Dung Hoàng đứng ở sau lưng Dung Nhiễm, cô cũng tự biện hộ: “Em không nhỏ!"

 

Cô đã tám ngàn tuổi rồi!

 

Dung Nhiễm gần như tức cười, chuyện này còn chưa đến mức bàn chuyện kết hôn, lại nghĩ đến việc hướng cùi chỏ ra ngoài?

 

Dung Nhiễm biểu thị hiện tại không muốn nói thêm lời nào nữa, xoay người cùng Dung Hoàng đi về nhà.

 

Dung Hoàng bị Dung Nhiễm kéo lại, một bước quay lại ba lần, giơ móng vuốt lên vẫy vẫy.

 

Đường Tiễn cười khẽ, cũng vẫy tay chào tạm biệt.