Mạc Triết Vũ bước đến ngồi cạnh Ninh Vũ.. phong cảnh cổ trang đang đẹp mà bị phá hỏng..tuy nhiên lại thêm một chút ý vị khác.
" Anh qua đây làm gì.. phá hỏng hết phong cảnh nhà người ta.."
Ninh Vũ bĩu môi chê bai..
" Anh làm gì phá hỏng chứ.. không thấy chúng ta trai tài gái sắc sao??"
Mạc Triết Vũ nhướng mày nhìn cô..
" Có sao?? em lại không thấy nhỉ??"
"Ai za anh thương tâm quá .."
" Anh có thể đừng làm nũng như vậy không?? rất đáng sợ.. "
Cô khoa trương nhảy ra xa chọc Mạc Triết Vũ cười không thôi.. moá .. liệu có bị hoán đổi linh hồn không??
[ Vì yêu nên thay đổi..]
"Hơ hơ.. YY đừng doạ chị.. bị yếu tim đấy.."
[...] Quỷ mới tin.. cô mà có phiên vụ yếu tim hả..ai tin..
" Em chả vừa nói có Quỷ tin.."
[ -_- ] YY không muốn nói với cô nữa.. YY rơi vào trạng thái không biết tên.. không nói nên lời..
" Vậy em cứ từ từ làm quen.."
" Anh Triết Vũ.. anh có thể chụp ảnh cùng em không??"
Cố Anh ngượng ngùng đi tới trước mặt anh..Mạc Triết Vũ gật đầu, dù sao cũng là bạn của cô nên đồng ý..
" À đúng rồi anh không phải là anh ruột của tiểu Vũ đúng không??"
"Ừm.. tôi là vị hôn phu của cô ấy. "
Ninh Vũ đứng hình.. cái này cũng thật khó đỡ.. Anh Anh tự dưng lại đi hỏi câu này.. mà còn nữa Mạc Triết Vũ.. ai là vị hôn thê của anh. bớt nói nhảm đi.. Cô quay lại trừng cho anh một cái.. nếu không phải ở đây có nhiều người thì xem cô có cho anh thành gấu trúc không.. lại nhìn về phía Cố Anh đang sững người.. Ninh Vũ ôm trán.. cô còn chưa kịp giải thích cho cô nàng này.. giờ thì hay rồi.. làm sao để dỗ tiểu nữ hài..
" Anh Anh.."
" Cậu gạt mình.."
Vừa nói xong liền chạy đi mất..Ninh Vũ không thèm nhìn Mạc Triết Vũ một cái liền chạy theo.. Nhưng ở đây lại đông người.. thoáng một cái đã không thấy bóng dáng Cố Anh đâu..
" Ui da.."
Một tiếng hét lên đau đớn... Mạnh Giao đã nằm xuống dưới đất.. ánh mắt ngập nuớc nhìn cô..
" Ninh tiểu thư.. cô vì sao lại làm vậy??"
Moá cô đã làm cái gì.. nữ chủ cô làm ơn đừng có phá đám tôi.. Ninh Vũ bước sang một bên đuổi theo hướng Cố Anh chạy thì tay bị kéo lại..Cô lạnh lùng nhìn Mạnh Giao làm cho cô ta sửng sốt nhưng sau đó.. lại sống chết bám lấy cô..mọi người dần chú ý đến hai người..
" Buông tay ra. nếu không đừng trách tôi không khách khí.."
Cô giơ tay lên định bẻ tay của Mạnh Giao ra thì Cố Thiên Trạch cùng Mạc Triết Vũ bước tới..
" Xảy ra chuyện gì?? Ninh tiểu thư cô nên bỏ tay ra.."
Cố Thiên Trạch lạnh giọng....
" Thiên Trạch.. em.. em.. chỉ là không cẩn thận ngã thôi là cô ấy muốn dìu em đứng dậy.."
Ninh Vũ muốn bạo phát..cmn.. có gì mau nói.. đừng có mà ở đó giả dạng bạch liên.. Cố Thiên Trạch nghe vậy thì mặt trầm xuống.. tuy anh rất thưởng thức Ninh Vũ nhưng lại động đến người phụ nữ của anh..
" Mạnh Giao cô diễn xong chưa... tôi nói cho cô biết tôi ghét nhất là loại bạch liên như cô.. nếu còn không bỏ tay ra tôi thật sự sẽ ra tay đấy.. lúc đấy dù có là Cố tổng cũng không ngăn đuợc tôi.."
" Ninh Vũ cô quá đáng rồi đấy.."
" Có sao vậy Cố tổng không nhìn lại một chút là ai đang làm hại ai.. Cô Mạnh cô đang bóp nắm Tiểu Vũ hay đang muốn xiết tay của em ấy vậy.. "
Mạc Triết Vũ bước đến đem tay cô nhìn qua một lượt.. sao cô lại bất cẩn như vậy.. để người khác bóp đến hằn vết..
[ Ting ] giá trị hảo cảm với nữ chủ - 10 hiện còn 25
Cố Thiên Trạch cũng dìu Mạnh Giao đứng dậy..
" Cố tổng anh còn ở đây lo cho cô ta. em gái anh hiện đang không thấy đâu.. mà ở đây có sói đấy.."
Ninh Vũ lạnh nhạt nhìn anh ta..
" Cô nói cái gì?? Anh Anh nó làm sao??"
Cố Thiên Trạch xông sang chỗ cô Mạc Triết Vũ liền kéo cô ra sau..
" Em gái anh hiện giờ đang chạy loạn.. tôi đang đuổi theo cậu ấy thì cô Mạnh đây rất vui vẻ ngã trước mặt tôi kiếm chuyện.. bộ cô rảnh lắm hả.."
Lời vừa nói xong Cố Thiên Trạch trầm mặt nhìn Manh Giao một cái.. sau đó chạy đi tìm kiếm.. Ninh Vũ cũng không rảnh mà ở lại.. đang định bước đi thì thấy Mạc Triết Vũ cũng đi theo.. cô thật sinh khí.. không phải tại anh thì liệu có chuyện này sao??
" Anh còn không chia nhau ra tìm.. nếu Anh Anh bị làm sao?? anh liền biết tay em.."
Cô chạy vào rừng bỏ lại Mạc Triết Vũ còn đứng đó.. anh biết Cố Anh là một người bạn rất thân của cô.. tuy nhiên anh muốn công khai quan hệ của hai người cũng khó vậy sao..hai tay buông thõng.. giá như cô hiểu cho lòng anh một chút thôi cũng đuợc..
Mạnh Giao ánh mắt ác độc nhìn về phía bóng dáng Ninh Vũ.. lúc nãy ngã chính là do cô cố tình.. ai bảo Cố Anh kia không biết điều cứ luôn ngăn cản cô đến với Thiên Trạch vậy thì cô sẽ cho cô ta một bài học.. Còn Ninh Vũ cô cũng sẽ tìm cách trừ khử.. từ sau khi sự việc lần trước ở trong rừng cô... cảm nhận đuợc Thiên Trạch để ý đến cô ta nhiều hơn.. cô sẽ không để cho mối nguy hiểm này tồn tại... Mạnh Giao cười lạnh đi về phía Cố Anh chạy đi..