[Xuyên Nhanh] Nam Thứ !! Đừng Chạy

Chương 23: Em Gái Trùm Phản Diện (7)




Cố Thiên Trạch bỗng dưng bước lên hứng thú nhìn cô..

" Ninh tiểu thư .. chúng ta đánh cược được chứ.."

Cô còn chưa kịp lên tiếng Mạc Triết Vũ đã kéo ra sau lưng như gà mẹ bảo vệ con..

" Đuợc thôi.. anh muốn cược như nào.."

Ninh Vũ ló đầu ra nhìn anh ta..

" Tiểu Vũ không được hồ nháo.."

Mạc Triết Vũ lo lắng quay sang nhẹ trách móc cô..

" Bắn súng thì sao??"

" Đuợc.. "

Tưởng cái gì chứ cái này cô không lo lắng lắm.. cô chơi súng từ hồi 15 tuổi rồi.. với lại theo như trí nhớ còn sót lại của nguyên chủ..cô ấy cũng là một tay súng cừ khôi..

" Em.."

" Anh Triết Vũ.. anh tin em đuợc không??"

[ Tin đuợc mới là lạ..]

YY cười vui vẻ nói ra suy nghĩ của anh..

" Thấy cây nhỏ đằng kia không Tôi cùng cô mỗi người đuợc bắn ba lần .. chỉ cần trúng cây kia sẽ thắng.. "

Bang Chu Tước bùng nổ..

" Anh không cảm thấy mình đang lợi dụng một cô gái nhỏ để chiếm Chu Tước à.. "

" Quá hèn hạ.."

Bên Cố Thiên Trạch cũng không thua kém..

" Vậy cũng trách cô ta không biết trời cao đất

dày.. "

" Đúng vậy.."

Phải biết lão đại của bọn họ chính là cao thủ bắn súng của bang .. lần này phần thắng đã nắm trong tay ..

" Im.. moá đừng có lảm nhảm.. tôi đói lắm rồi.. không bắn thì nghỉ.. nếu không lát nữa tôi không có sức cầm súng lúc đấy thì chính là các người chơi bẩn.."

Cả đám trợn mắt.. còn có cái lý này..

" Đuợc vậy thì bắt đầu.. mời tiểu thư."

Cố Thiên Trạch ưu nhã bày ra tư thế thân sĩ..

" Tiểu Vũ ... để anh đuợc không??"

" Anh an tâm em sẽ không đem tâm huyết một đời của ba ra làm trò đùa đâu..cho em mượn súng của anh.."

Cô tinh nghịch nháy mắt..Mạc Triết Vũ cũng đành thuận theo.. rút cây súng ở thắt lưng đưa cô..

" Anh Cố hay anh cứ bắn trước đi.. tôi làm quen súng một lát.."

Anh ta cũng không nói hai lời bước đến vạch.. ba phát súng liên tiếp.. hai phát trúng thân.. một phát chỉ sượt qua..Ninh Vũ bĩu môi.. quá kém..

[ Cô đừng có chê bai người ta như vậy đuợc không?? ]

Để cho người ta nghe thấy chắc chắn sẽ nói cô không biết lượng sức..

" Mời tiểu thư.."

Ninh Vũ bước đến vạch.. cảm xúc lạnh dần làm ai nấy đều sửng sốt.. một cô gái nhỏ lại có khí thế như vậy.. lạnh lẽo làm cho người ta rùm mình.. Mạc Triết Vũ nhíu mày.. cô ẩn mình quá sâu phải không ??...Ninh Vũ lấy ra cái khăn tay bịt mắt lại.. đoàng đoàng đoàng ba phát súng.. xuyên qua một lỗ không lệch một mm.. im ắng... Tất cả mọi người đều bị cô doạ ngốc.. tay bắn súng này.. e rằng sứng với sát thủ quốc tế..

" Tôi thắng rồi.. "

Ninh Vũ vui vẻ nổ thêm vài phát súng.. một cái cây đổ gục xuống cành đều đuợc tỉa gọn.. đây là tài năng bậc nào..

" Anh Triết Vũ về nhà ăn cơm thôi.. em đói rồi.. À chuyện chuyển nhượng địa bàn ngày mai anh Cố có thể đến cùng anh Triết Vũ trao đổi nha.. không tiễn.."

cô đi đến xe motor của mình.. một cách anh tuấn tiêu sái..nhưng một giây sau.. khiến ai nấy đều tròn mắt..

" Anh chở em đuợc không.. Em hết sức rồi.. còn bị run tay nữa.."

Cô mà hết sức sao, bị run sao.. nãy ngầu đến vậy mà.. làm ơn giữ chút hình tượng có đuợc không??

Mạc Triết Vũ bị cô làm nũng mà bất đắc dĩ cười.. lúc nãy cô làm anh rất lo lắng..

" Đuợc.."

Cả hai người nhanh chóng đi về biệt thự.. bỏ lại sau lưng những con người đang ngỡ ngàng.. họ vừa thấy gì.. tiểu thư của bọn họ.. Nào phải liễu yếu đào tơ.. mà là cao nhân thâm tàng bất lộ.. cô ấy lúc nãy lại soái đến vậy.. sau này chắc nên gọi một tiếng chị Ninh..

" Anh mau đi tắm rửa đi .. em hâm nóng đồ ăn đã.."

Cô đẩy anh đi về phía phòng mình sau đó đeo tạp dề bắt đầu hâm nóng thức ăn..

Khi Mạc Triết Vũ đi ra đã thấy một thân ảnh nho nhỏ nhanh tay nấu ăn.. ánh đèn phòng bếp nhu hoà tạo nên cảm giác ấm áp.. đã bao lâu anh không còn cảm nhận đuợc không khí gia đình..

[ Tinh ] giá trị hảo cảm +10

[ quào ... quào... Ninh gia có khác đã ra tay là không trượt phát lào. Em muốn tung hoa...]

YY trong không gian không ngừng gào thét..

" Vậy em tung đi.."

[ Nhưng người ta chỉ có thể tung tăng thôi..]

Ninh Vũ cho YY một quả bơ.. cô còn phải làm đồ ăn không rảnh nghe nó nói nhảm..

" Anh tắm xong rồi sao?? mau ngồi xuống nếm thử xem"

Cô dắt tay anh đến ngồi trên ghế.. cũng tự kéo ghế cho mình..

" Anh không muốn hỏi gì về lúc nãy sao?"

Ninh Vũ đưa anh bát cơm..

" Anh.."

Mạc Triết Vũ còn biết hỏi gì sao?? gặp cô cũng chỉ vài ngày anh cũng không thể nói gì đuợc.. với lại dạo này anh vì chuyện công ty mà không quan tâm tới cô..

" Có phải anh rất tò mò tại sao em lại bắn súng đuợc phải không?? thật ra từ nhỏ em đã rất thích bắn súng nhưng baba không muốn em sẽ dính đến mấy thứ như vậy.. baba đưa em đi du học.. em đã lén luyện tập.. em muốn bảo vệ baba về sau nhưng ông ấy.."

Ninh Vũ cúi đầu.. Mạc Triết Vũ thấy vậy nhanh chóng bỏ bát đũa xuống an ủi cô..

" Ngoan.. anh sẽ thay ba em chăm sóc em.."

" Ừm.. ăn cơm thôi..em đã chuẩn bị đồ ăn cho anh cả chiều đó.. thế mà anh đi trêu hoa ghẹo nguyệt.. hại đồ ăn nguội hết như vậy.."

" Anh nào có.. cô ấy chỉ là bạn học cũ thời đại học của anh thôi.."

Mạc Triết Vũ như học sinh bị bắt lỗi.. ngồi thẳng người giải thích..

" Em cũng có nói gì đâu mà anh căng thẳng vậy.. nào ăn thử đi ..tay nghề em không tệ đâu.."

"Rất ngon.."

" Vậy là tốt rồi.. nếu anh thích ngày nào em cũng nấu cho anh ăn.."

" ừm.."

Trong lòng Mạc Triết Vũ như chảy qua một dòng nuớc ấm áp.. cô là người con gái đầu tiên nói muốn nấu ăn cho anh.. quan tâm đến anh.. một cảm xúc không tên xoẹt qua nhưng không thể nắm bắt đuợc..