" Em gái cái gì mà em gái?? Cả nhà cậu mới là em gái đó.."
Ninh Vũ trợn mắt lườm nguýt cậu ta một cái..
" Cậu xem lại mình xem có bao nhiêu tuổi đầu mà gọi tôi là em gái.. cậu chắc chắn không phải để yêu thương.. đắc tội con gái cậu chết chắc rồi.."
"..." Lam Tư bị lời nói làm cho câm nín.. không phải các tiểu cô nương đều thích gọi là em gái sao?? đến lượt cô thì bị phản tác dụng.. chẳng nhẽ đang trong giai đoạn tiền mãn kinh hả?? may mà YY không truyền suy nghĩ này cho Ninh Vũ không thì chắc cô bạo phát mà làm chuyện thương thiên hại lý mất..
" Lão tử.. đây không gọi cô bằng em gái chẳng nhẽ gọi bằng chị.. cô còn chưa có bản lĩnh đó.. hừ hừ.. "
" Hai người có thể yên lặng một chút không?? hôm nay là giải quyết ân oán cá nhân của chúng tôi không có liên quan đến việc xưng hô còn nữa hai người phụ nữ các cô tốt nhất nên đi khỏi đây thì hơn.. Trình Tiêu cậu đưa phu nhân về biệt thự không có lệnh của tôi cô ấy không được phép rời đi nửa bước... "
Mạnh Giao nghe vậy thì nuớc mắt uất ức chảy xuống một hàng dài.. bi thương nhìn nam chính..
" Anh cho tôi là cái gì?? là con rối muốn giam giữ thì giam giữ.. muốn làm gì thì tùy ý anh sao??"
" Cô chính là người phụ nữ của tôi lại đi dây dưa cùng người khác.. mà người đó còn là đối thủ của tôi..nói xem tôi chỉ giam giữ em còn nhẹ nhàng.. em cứ đợi đi còn muốn em khắc sâu em chỉ có thể là người phụ nữ của Cố Thiên Trạch này.."
" Anh quá đáng lắm rồi.. ai là người của anh.. tôi dù có chết cũng không muốn làm người phụ nữ của anh.."
Nữ chính khí thế không thua thiệt đỏ mắt kiên cường cãi lại..
" Trình Tiêu.."
Cố Thiên Trạch rít qua kẽ răng ra lệnh.. khuôn mặt cũng đã đen như đít nồi.. Mạc Triết Vũ bên cạnh cô suýt chút nữa thì chạy sang đem người ta ôm vào lòng an ủi..
" Anh còn sang đấy làm gì?? không thấy người ta đang bồi dưỡng tình cảm à.. ở yên một chút xem kịch không vui sao??"
Ninh Vũ tiếc hận nhìn Mạc Triết Vũ.. người ta đã là tình nhân của kẻ thù mình còn muốn đi cướp.. anh là muốn dùng hàng second hand à.. anh mà sang đó là cả sự nghiệp có khi đều mất hết.. hào quang nam chính đâu phải để đùa.. tôi còn chưa muốn cùng anh ngồi bóc lịch đâu..
" Ê Cố Thiên Trạch.. anh có thể đừng đứng đó chơi ngược luyến đuợc không?? không thấy ở đây toàn cẩu Fa à.. muốn nói gì về nhà đóng cửa từ từ nói ha.."
Mọi người nghe thấy vậy không hẹn mà dừng ánh mắt trên người cô trong ánh mắt đều có sự thán phục cùng công nhận.. thán phục vì trước nay không ai dám nói lời như vậy với Cố Thiên Trạch.. còn công nhận là vì cô nói quá đúng.. bọn họ đều là cẩu độc thân a mà ngày nào cũng xem ngược luyến.. liệu có bị ám ảnh tình yêu??
Tuy nhiên nếu không phải do cô sợ đồ ăn ở nhà nguội sẽ không ngon với lại bụng cô đang xẹp lép.. Ninh Vũ nhất định sẽ ngồi cắn hạt dưa mà xem ngược luyến.. thật sự rất bổ mắt..
[ Ninh gia có chỗ nào bổ mắt đừng quên cô cũng là cẩu độc thân a..]
" Em chỉ cần nhìn thôi.. đừng nói gì cả?? Tôi phải học hỏi kinh nghiệm.. để còn đi ngược người khác chứ.."
[ An tâm cô sẽ không có cơ hội đó đâu..]
Mạc Triết Vũ không ngờ cô ăn nói lại nhanh nhẹn đến vậy.. cả Cố Thiên Trạch cũng dám nói vậy mà ở trước mặt anh lại dịu dàng nhỏ nhẹ.. Lúc này còn gọi anh là Triết Vũ nhà cô..
[ ting ] giá trị hảo cảm +5
" YY sao lại tăng rồi.."
[ Ách cái này là do Mạc Triết Vũ nghĩ cô chỉ dịu dàng với hắn.. thế là cho thêm 5 điểm..]
Cái này mà cũng nghĩ ra.. có nên khen anh suy nghĩ vô cùng logic không.. nói 1 suy ra 3.. hoan hô bé Vũ quá giỏi.. để chị về sẽ thưởng kẹo cho bé ha..
[....] Ninh gia cô hay là quay về làm bảo mẫu nhỉ?? những đứa trẻ chắc chắn sẽ vô cùng ngoan ngoãn..
" Cô tốt nhất nên im miệng và đi khỏi đây.. nếu không lát nữa bị thương không khóc nổi đâu.."
Cố Thiên Trạch lạnh mặt cảnh cáo cô.. nếu không phải cô là bạn thân của em gái anh.. anh đã không để cô ta còn cơ hội đứng đây nữa..
" Đúng vậy.. Tiểu Vũ em về nhà trước.. anh sẽ xử lý mọi chuyện đuợc không??"
" Em nói này.. Anh rõ ràng thấy bên mình yếu hơn rồi còn đuổi em về.. là muốn thua thảm hại luôn sao??"
"...." mọi người bên Mạc Triết Vũ không còn gì để nói... cô gái nhỏ này ở đây mới chính là gánh nặng của bọn họ..
" Em đừng hồ nháo.."
" Em đang nói chuyện nghiêm túc đấy.. anh tin em không sai đâu.."
Nói rồi cô quay sang bên đối diện..
" Anh không phải nói lần này sẽ phân chia luôn địa bàn của hai bang sao?? Tôi lấy thân phận tiểu thư Chu Tước khiêu chiến anh.."
đùng đoàng..
một tiếng nổ súng bất ngờ ... là người của Cố Thiên Trạch..cô nghe Mạc Triết Vũ hét thất thanh một tiếng
" Tiểu Vũ.."
tất cả im ắng.. cô thấy Mạc Triết Vũ sững người ra.... sau đó chạy đến ôm lấy cô..
" May là em không sao?? nếu không anh sẽ ân hận cả đời.."
Mạc Triết Vũ thật sự lo lắng.. anh có thể cảm nhận tay mình đang run.. nếu cô có mệnh hệ gì thì anh làm sao ăn nói với baba của cô chứ.. Ninh Vũ cũng thật hết cách.. cô còn chưa bị doạ anh thì đã thành cái dạng này rồi..
[ Người ta là đang lo lắng cho cô.. Ninh gia cô còn chê bai người ta nữa..]
" Em không sao.."
Bề ngoài thì điềm tĩnh bên trong chính là gào thét..lo lắng cho tôi thì chi bằng thêm giá trị hảo cảm đi. tôi sẽ rất vui a..
Cố Thiên Trạch ở phía đối diện sững người.. anh biết rõ lúc nãy không phải cô may mắn thoát đuợc mà là thân thủ của cô xuất quỷ nhập thần.. không ngờ được Ninh lão lại có một đứa con gái tài giỏi đến vậy.. Anh quay lại lạnh lùng nhìn người vừa nổ súng.. cậu ta đỏ mắt trừng cô...
" Ba cô ta đã giết chết em trai tôi.."
Một câu nói đưa mọi người về hiện thực.. bên Chu Tước đã sôi trào.. không ngờ phía bên kia lại có thể nổ súng vào một cô gái yếu đuối.. càng không ngờ tiểu thư Chu Tước đuợc bao bọc chu toàn mà trước giờ họ nghe danh lại là một cô gái nhỏ..
Ninh Vũ trong lòng Mạc Triết Vũ nhảy ra..
" Thế thì liên quan đến tôi à.. nếu không phải tôi né nhanh liệu có phải ăn luôn phát đạn vừa rồi.. tuy nhiên cậu bắn súng có thể đừng dở như vậy không. Đường bắn bị chi phối bởi cảm xúc.. không ổn định.. bắn mà cũng hụt.. góc độ cũng không ổn.. cậu nên đi học lại đi.."
Toàn bộ đều bị Ninh Vũ nói cho trợn mắt.. còn chê người ta bắn kém.. thế để bắn chuẩn hơn nữa thì cô còn đứng đây nói chuyện đuợc à.. đúng là dê con không sợ cọp..