Một lần nữa mở mắt ra.. Trần nhà trắng tinh mùi thuốc khử trùng thoang thoảng.. bệnh viện??
[ Ninh gia lần này cô đoán đúng rồi..]
" Hoàn cảnh gì đây.."
[ Do nguyên chủ bị sốc trước cái chết của ba mình đã tự nhốt bản thân ở trong phòng ba ngày liền..sau đó Mạc Triết Vũ phá cửa phòng xông vào thấy cô ngất ở dưới đất nền mang đi bệnh viện..]
" Ách.. tức là baba của nguyên chủ vừa mất đuợc ba ngày.."
[ Có thể coi là vậy..]
Nói như thế có nghĩa Mạc Triết Vũ vẫn chưa về nước.. Càng chưa gặp được nữ chính.. hắc hắc.. cô càng dễ công lược...
" Mạc Triết Vũ đâu??.."
[ Anh ta đã đi làm rồi.. đang họp triển khai kế hoạch chuyển trụ sở về nuớc..]
" Okee vậy tôi an tâm rồi.. ngủ đây.."
[ Ninh gia cô còn có tâm trạng ngủ sao?? nuớc đến chân rồi mà không nghĩ cách..]
" An tâm chưa ngập đầu.. mà cho dù có ngập rồi Ninh gia nhà em cũng biết bơi không phải là vịt cạn..."
[...] YY liệu có chọn nhầm chủ nhân..Sức lí giải của cô không phải người bình thường có thể chấp nhận đuợc..
YY ngồi một góc trong hệ thống vẽ vòng tròn.. Ninh gia cô chắc chắn là heo vương.. ngủ từ sáng đến tận trưa không thèm dậy.. YY chán YY muốn có người nói chuyện.. Aaaa Ninh gia uy vũ mau dậy đi mà..
" Im.. đừng tưởng em nghĩ gì tôi lại không nghe thấy.. muốn nói chuyện đi tìm hệ thống cách vách mà nói.. tôi còn chưa ngủ đủ.."
[ Ặc...nói chuyện với hệ thống cách vách YY chẳng thà cùng cô bồi dưỡng tình cảm..]
" Hệ thống cũng biết bồi dưỡng tình cảm??"
[ Người ta thương tâm..]
Ôm ngực đau đớn..
" Tặng em giải Oscar "
[ Thôi cái đó vốn dĩ của Ninh gia mà..]
"...."
[ Ninh gia đừng ngủ nữa dậy đi.. Mạc Triết Vũ đến rồi..]
" Kệ anh ta tôi còn muốn ngủ.."
Ninh Vũ quay vào góc úp chăn lên đầu làm thêm một giấc..
cạch
Cửa mở ra một người đàn ông tầm hai năm tuổi bước vào.. trên người còn mặc bộ tây trang tay sách túi đồ ăn cùng hoa quả..
[ Ninh gia mau dậy đi.. nam thứ xuất hiện rồi kìa.. rất soái đó.. cô không dậy là bỏ lỡ cảnh đẹp ngàn năm có một..]
" YY sao tự dưng em hăng hái quá vậy.. có đi kiểm tra xem dây nào bị trập không.."
[ ... ] YY chỉ muốn cô nhanh chóng tiếp cận nam thứ thôi mà..
" Tiếp cận làm gì cũng đâu làm đuợc gối ôm.."
[ Nếu cô thích thì có thể lấy hắn làm gối ôm..sẵn tiện ăn hắn luôn càng tốt sẽ mở đuợc phúc lợi..]
"....." Sao em lại đen tối thế..
[ Ninh gia lại trong sáng đuợc bao nhiêu??]
" ít ra hơn em.."
[.....] Đừng có tin Ninh gia lừa mọi người đấy..
[ Đúng rồi ở thế giới này hảo cảm của nam thứ với nữ chủ là 80 với Ninh gia chỉ có 20 thôi.. cho nên Ninh gia cô cần cố gắng..]
" Biết rồi em ồn quá đi.."
Mạc Triết Vũ vừa làm việc xong đã nhanh chóng đến bệnh viện.. bước vào phòng bệnh đập vào mắt anh chính là một thân ảnh nho nhỏ nằm co ro một góc.. anh không biết tại sao bản thân lại cảm thấy có chút chua xót.. Là thương hại cô sao?? Một cô gái nhỏ ngây ngô vì mất đi người thân duy nhất mà đóng cửa tự nhốt mình ba ngày.. cũng là tại anh quá bận rộn việc chuyển về nuớc mà không để ý tới cô.. Nhớ lúc ba cô lâm trung đã dặn anh phải chăm sóc tốt cho cô vậy mà anh đã làm cái gì??.. Aizz .. Sau này anh sẽ là người thân của cô .. làm một anh trai tốt cố bù đắp cho cô vậy...
[ Ting ] giá trị hảo cảm + 10
[ Ninh gia cô ngủ cũng uy vũ..]
"...." Cô cũng biết gì đâu..
" Tiểu Vũ .. tỉnh dậy đi.."
Cảm giác có người lay nhẹ mình.. Ninh Vũ không thể giả chết đành mở mắt ai oán nhìn thủ phạm.. Thật không may ánh mắt đó của cô bị coi là bi thương cùng đề phòng..
[ Ting ] giá trị hảo cảm +5
[ Ninh gia cô đúng là tài ba chỉ cần một ánh nhìn đã có thể lấy hảo cảm..]
"....." Cô đang trừng thủ phạm tách cô ra khỏi chu công có đuợc không?? đây gọi là chia cách nhân duyên..
" Dậy ăn cơm rồi uống thuốc.."
Oà nhìn lại nam thứ cô công lược đúng là rất đẹp trai.. góc cạnh rõ ràng ánh mắt sắc bén khí thế lãnh khốc môi mỏng mũi cao.. chậc chậc cực phẩm..
[ đó YY đã nói mà cô không chịu nghe..]
" Nhưng mà ta vẫn yêu thích chu công hơn.."
[...]
Thấy cô ngẩn ra Mạc Triết Vũ tưởng khí thế bản thân mình doạ cô sợ.. liền cô gắng thu liễm nhẹ giọng nói..
" Tiểu Vũ em dậy rồi thì mau đi vệ sinh cá nhân rồi ra ăn trưa.."
" Dạ..."
Ba mươi phút sau Ninh Vũ mới chậm chạp từ trong nhà vệ sinh ra.. tóc tai gọn gàng tươi tỉnh.. Mạc Triết Vũ ngẩn người một chút.. anh đuợc ba cô cứu cũng cũng gần 4 năm nhưng chưa bao giờ thấy mặt cô.. vì ba cô không muốn cô bị vướng vào bãi nuớc đục như giới hắc đạo.. Đây là lần đầu tiên anh cẩn thận nhìn ngắm dung mạo của cô.. xinh đẹp thanh tao.. mang một chút hơi thở thanh xuân đầy sức sống.. rất khả ái...
" Mau lại đây ăn đi.."
Ninh Vũ bước đến bên bàn ăn.. vừa nhìn thấy đồ ăn trên bàn mắt liền phát sáng.. Cô quá xui xẻo xuyên vào một con ma đói.. làm bụng của cô dán chặt vào lưng luôn . giờ đây đồ ăn ngon lại trên bàn làm sao cô cưỡng lại nổi a. Cầm lấy đũa không khách khí mà ăn liên tục..
" sắp tới anh sẽ chuyển về nuớc.. em có muốn về cùng anh không?? Vì ba em đã giao anh chăm sóc tốt cho em nên nếu về nuớc anh sẽ có thời gian để quan tâm em hơn.. nhưng nếu em muốn ở lại anh cũng sẽ không ép em.."
ưm.. quá ngon đi.. mùi vị ngọt ngào của cháo hải sản, món salad tươi giòn..Ninh Vũ hạnh phúc quá muốn phát khóc.. Chưa bao giờ đồ ăn lại ngon đến vậy..
[ Ninh gia. cô có thể giữ hình tượng một chút không?? Mạc Triết Vũ bị cô doạ ngốc lăng ra kìa..]
" YY em chưa nghe qua có thực mới vực đuợc đạo sao?? đồ ăn này thực sự rất ngon a.."
[ ..... ] đây chắc chắn không phải Ninh gia của nó..
Ninh Vũ nuớc mắt tùm lum tèm lem quay sang nhìn Mạc Triết Vũ.. ặc.. anh ta luống cuống tìm giấy lau nuớc mắt cho cô..
Mình chưa có làm gì mà..
" Xin lỗi.. vì làm em thương tâm.."
" YY nãy anh ta làm gì sao??"
[ Biết ngay mà .. Ninh gia vị đồ ăn chiếm não.. nãy anh ta nói cô có muốn về nuớc không??]
" Không về thì công lược bằng niềm tin à.."
[....] Vậy nãy sao cô không trả lời người ta. lại bày ra gương mặt đầm đìa nuớc mắt..
" Tôi quá cảm động thôi.."
[ Biết ngay mà.. cô là động lòng với đồ ăn trên bàn..]
" Em sẽ về nuớc.."
" Vậy đuợc.. lát nữa anh làm thủ tục xuất viện.. ngày mai liền về.."
" Khụ khụ.."
Anh hình như rất hăng hái trong việc chuyển về thì phải..
[ Về nuớc sẽ gặp lại nữ chủ.. nói xem anh ta không hăng hái mới lạ.. quãng đường công lược của Ninh gia sẽ càng gian nan rồi..]
" Vậy có thể chọn bỏ qua không??"
[ Đừng .. đừng.. cô phải biết có công mài sắt có ngày nên kim.. YY luôn ủng hộ cô..]
" Tôi mà mài ra kim .. việc đầu tiên tôi làm sẽ là khâu hết các cánh hoa em lại.. xem còn đung đưa như nào??"
[ ....] cắt đứt liên lạc.. YY phải đi xem câu thành ngữ tục ngữ này liệu có dùng sai ở đâu không??
Thật ra thì khỏi cần tra với IQ vô cực của Ninh gia thì mấy câu đó chắc chắn phát triển lên một tầm cao mới.. đủ để YY hạn hán lời..