[Xuyên Nhanh] Nam Thứ !! Đừng Chạy

Chương 17: Em Gái Trùm Phản Diện (1)




[Ninh gia cô muốn nghỉ ngơi hay là tiếp tục.. ]

" Tiếp tục công lược đi.. YY truyền cốt truyện của thế giới tiếp theo cho tôi.."

[ Có ngay.. ] Nhìn chủ nhân đáp ứng nhanh như vậy YY cao hứng lần mò cốt truyện..

Lần này cô công lược nam thứ trong cuốn tiểu thuyết " Giam giữ em cạnh tôi " là một tiểu thuyết ngược luyến.. Nam chủ tên Cố Thiên Trạch là tổng tài bá đạo của tập đoàn lớn nhà họ Cố.. anh ta không những nắm trong tay mạch máu kinh tế của một quốc gia mà còn ảnh hưởng đến các quốc gia khác.. ngoài ra trong giới hắc đạo anh ta có một tổ chức thế lực chiếm cứ cả một nửa quốc gia..

" Chậc.. tác giả cũng quá ưu ái nam chủ rồi.."

[ Cô có thể tập trung xem nốt cốt truyện không ??]

Tôi chỉ cảm thán chút thôi mà.. thế giới trước nam chủ còn chả có hào quang bậc này đâu..

[ Tác giả người ta thích viết thế cô quản đuợc sao?]

"...."

Nói tới nữ chủ cô ta tên Mạnh Giao.. là nhân viên của Cố Thị.. Hôm cô ta chia tay nam tám khóc lóc chạy ra đường.. Đúng lúc đó xe của Cô Thiên Trạch đi qua may mắn phanh kịp nếu không thì cô ta chắc chắn phải nằm viện vài bữa.. Lúc đấy nam chủ bước xuống xem xét nhưng Mạnh Giao không hề để ý nam chủ còn khóc lóc tê tâm phế liệt la hét sao cô không chết luôn cho rồi..Nam chủ đầu tiên là ngạc nhiên về thái độ của nữ chủ, cô không hề mê mẩn vẻ đẹp của anh.. Hứng thú trào dâng ....Nam chủ cho người điều tra biết rằng cô ta là nhân viên Cố thị vì vậy liền để cô ta làm thư kí của mình... Tính cách nữ chủ thanh cao như đoá bạch liên.. Vì nam chủ quá đào hoa hay trêu hoa ghẹo nguyệt nên cô không muốn có dính líu gì với nam chủ. Nhưng mà làm gì có chuyện ngược đời như thế.. Nam chủ bày ra lưới tình tầng tầng lớp lớp.. Nữ chủ không muốn cũng bị quấn chặt.. Nữ chủ vùng vẫy.. muốn thoát khỏi nam chủ.. thế là nam chủ cho rằng cô ta còn vương tình cũ.. liền làm khó nam tám kia.. Mạnh Giao thì cho là nam chủ chỉ coi cô là một đồ vật nên mạnh mẽ muốn ra đi.. cứ như vậy hai người hiểu lầm chồng chất.. anh cứa tôi một đao tôi trả lại anh một đao..

" Ặc.. Tính cách thanh cao như bạch liên.. là biết rồi đấy.. à mà nam chính anh mắc bệnh tự luyến hạng nặng phải không??"

[ Kí chủ cô hình như có thành kiến với bạch liên hoa ..]

" Có bao giờ thấy tôi thích sao??"

[ .... ] Ninh gia nhà nó chính là "ngọn cỏ ven đường thôi mà.. làm sao ưa nổi đóa Bạch liên.."

Ninh Vũ đang cảm thán cốt truyện nếu như để cô nghe thấy ý nghĩ của YY chắc chắn sẽ xé nát từng cánh hoa nhà nó ra.. Cô mà là ngọn cỏ.. cô là một đóa hoa hồng có gai đuợc không??

[ Ninh gia cô nên xem nam thứ của cô đi là vừa..]

" Đang định xem đây.. cần em nhắc sao??"

Nam thứ tên là Mạc Triết Vũ trùm phản diện số 1 trong truyện... anh ta nắm trong tay tập đoàn của riêng mình.. cũng có thế lực ở hắc đạo chính là một nửa còn lại của nuớc này.. nói chung là không hơn không kém nam chính cho lắm chỉ có chênh lệch một chút ở chỗ hào quang.. Nam thứ này là bạn học hồi đại học của nữ chính.. từ năm nhất đã đem lòng yêu nữ chính nhưng không dám bày tỏ.. để rồi sau khi nữ chính đi ra nuớc ngoài du học mới hối hận.. liền đi tìm nữ chính.. anh lang thang ở một đất nuớc xa lạ.. chưa tìm đuợc người đã bị xã hội đen đánh một trận may mà có baba của Ninh Vũ cứu giúp.. sau đó đuợc cho ăn học đàng hoàng.. tự mở công ty trong vòng ba năm đã phát triển vô cùng lớn.. cũng lúc này baba của Ninh Vũ mất.. cô đuợc giao cho Mạc Triết Vũ chăm sóc.. Cô từ lúc 15 tuổi đã đi du học nuớc khác đến giờ 19 tuổi mới quay về.. cũng là lúc baba mất đi.. cô liền được nam thứ coi như em gái mà bảo hộ.. Anh tiếp quản toàn bô giới hắc đạo của ba cô.. sau đó chuyển về tập đoàn về nuớc để tìm kiếm Mạnh Giao người anh hằng nhung nhớ.. Sau đó biết đuợc nam chủ với nữ chủ bla bla... liền tham gia vào đội quân chống nam chủ làm người hùng của nữ chính.. kết quả thì sao.. chắc chắn thảm không nỡ nhìn.. bị nam chủ chiếm hết tập đoàn, cả giới hắc đạo cũng bị nuốt gọn.. anh ngồi ăn cơm nhà nuớc, bóc lịch trong tù..Ninh Vũ tất nhiên không khá hơn là mấy.. là con gái trùm hắc đạo.. tất nhiên ngồi ăn cơm chung với nam thứ.. Đây liệu có thể nói là có phúc cùng hưởng có nạn cùng chia.. tuy nhiên Ninh Vũ còn chưa thấy phúc đâu đã đuợc hưởng hoạ rồi..

[ Ninh gia hài lòng với thân phận này sao??]

" Không hài lòng liệu có thể đổi.."

[ Không thể..]

" Vậy còn hỏi.."

[ Người ta chỉ là quan tâm Ninh gia thôi mà..]

" Sao ta cảm giác ngươi là tính kế ta.."

[ Sao lại như vậy nha??]

" Vậy sao nãy giờ không hề nhắc đến tính cách của Mạc Triết Vũ.. còn nữa tôi không muốn ngồi ăn cơm nhà nuớc.. "

[ Ách.. cái này.. YY cũng không biết.. Nhưng mà Ninh gia cứ xuyên qua không phải sẽ biết sao?? Người ta có nói đi một ngày đàng học một sàng khôn mà với lại cô xuyên qua chính là để cải biến số phận nam chính nga..]

" Bây giờ còn biết dùng cả thành ngữ rồi.."

[ Đều là Ninh gia dạy giỏi]

" Tôi dạy bao giờ??"

[....] Vuốt nhầm mông cọp..

[ Cô vẫn nên làm nhiệm vụ đi..]

" Ừm.. đi thôi"

[ Tiến hành chuyển dịch không gian.. ]

Ninh Vũ một lần nữa đầu óc quay cuồng.. lần hai rồi vẫn không khá chút nào là sao??

[ Ninh gia cố lên rồi sẽ quen thôi ]

" Mong là vậy.."