Bạch Vi Vi ánh mắt mê mang, hai tay bắt lấy cánh tay của hắn, đem hắn đặt ở trên ván cửa. Cô nhón chân lên, ngẩng cao đầu tựa như là một con thiên nga ưu mỹ cao ngạo, liều lĩnh đuổi theo ấm áp của mình.
Hà Bạc An trong mũi đều là khí tức của cô, thân thể là hương vị cô, nhịp tim kịch liệt của cô, còn có thân thể mềm mại của cô.
Hết thảy hết thảy, một chút liền đánh thẳng tới.
【 đinh, Nam Chủ độ thiện cảm -5. 】
Hà Bạc An có một giây mê muội bởi mùi vị của nữ nhân, thế nhưng rất nhanh hắn liền thanh tỉnh, hắn dường như một chút liền nghĩ rõ ràng cái gì.
Nộ khí tựa như gió bão kịch liệt, xông lên trong đầu của hắn.
Hắn hung hăng đẩy ra Bạch Vi Vi, "Đủ rồi."
Bạch Vi Vi liền bị đẩy ra, ngã trên mặt đất, suy yếu vô lực nằm sấp.
Hà Bạc An lau môi thật mạnh, như thể có thể lau sạch mùi của cô.
Hắn chán ghét nói: "Cô cho rằng sự dụ dỗ đó có thể khiến tôi mê mẩn cô sao? Cho dù tất cả phụ nữ trên thế giới đều chết, tôi cũng sẽ không động vào cô."
Bạch Vi Vi vẫn nằm sấp bất động.
Hà Bạc nhìn cô chằm chằm, "Bạch Vi Vi, đừng giở trò nữa, đừng khiến tôi càng xem thường cô."
Bạch Vi Vi vô cùng an tĩnh.
Hà Bạc an lúc này mới phát giác được không thích hợp, hắn đi qua, dùng chân đá đá Bạch Vi Vi, "Uy, nữ nhân, đừng giả chết."
Hệ thống: "Cmn, túc chủ ngươi bị người dùng chân đá."
Bạch Vi Vi giả ngất: "Con hàng loại tính cách này sao còn chưa bị người dúng túi vải che đánh chết."
Hà Bạc Ann cúi người, vén mái tóc dài che mặt cô ra, thấy Bạch Vi Vi đang cau mày, hai má ửng hồng dị thường.
Phát sốt rồi?
Hắn nhìn một chút sắc mặt của cô liền biết, nhiệt độ cơ thể cô không bình thường.
Hà Bạc An lập tức lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho phụ tá của mình, "Tiểu Mục, cho tôi. . ."
Thanh âm của hắn đột nhiên ngừng lại ở, bởi vì Bạch Vi Vi mặc chính là áo ngủ tơ lụa, bất lực nằm trên mặt đất, nửa bên vai trắng nõn đều lộ ra.
Mái tóc đen dài dày xõa trên mặt đất, làn da trắng nõn nà được tô điểm bằng bột phấn, tạo nên một phong thái kiêu sa.
Một Bạch Vi Vi như vậy, khác hẳn với một Bạch Vi Vi mà hắn thường thấy, hắn chưa bao giờ thấy cô mong manh đến thế.
Tiểu Mục nói: "An Ca, làm sao rồi? Đạo diễn nói là đợi lâu quá, không muốn tiếp tục."
Hà Bạc An do dự mấy giây, mới nói: "Phân cảnh tối nay dời lại, cậu để bọn họ kết thúc công việc, tôi. . . Nghỉ ngơi một chút."
Tiểu Mục cũng không có suy nghĩ nhiều, Hà Bạc An đã liên tục hai ngày hai đêm không có nghỉ ngơi, nghỉ ngơi một chút cũng là phải.
Hắn lập tức đáp ứng.
Hà Bạc An cúp điện thoại, sắc mặt càng khó coi hơn. Hắn hẳn là nên đưa cô ném cho trợ lý, vậy mà lại sợ cô bị người chiếm tiện nghi?
Hắn quản nữ nhân này chết sống làm gì?
Hà Bạc An đè xuống đầy ngập nộ khí, chỉ còn lại hai tháng, nhịn một chút cũng không quan trọng.
Hắn đưa tay đem Bạch Vi Vi ôm, lần thứ hai ôm cô, thể trọng vẫn như cũ nhẹ đến hắn nhíu mày.
Nhưng là hắn sinh khí liền nhịn không được nói nói mát, "Nặng như heo."
Hệ thống lập tức tố cáo: "Túc chủ, hắn tổn hại ngươi."
Bạch Vi Vi: "Hôm nay nhìn ta không dậy nổi, ngày mai để hắn không với cao nổi."
Hà Bạc an đưa cô ném tới trên giường, dùng sức xoa bóp cái trán của cô, sốt cao không lùi, hắn hừ lạnh, "Thiêu chết mới tốt."
Nói là nói như vậy, nhưng hắn vẫn lật rương y dược, tìm thuốc hạ sốt, trực tiếp liền nhét vào miệng Bạch Vi Vi, thô lỗ mà dùng sức, giống như đối phó với cừu nhân gϊếŧ cha.