Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Iris
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
Cô dùng ngón tay lạnh băng nhéo vành tai hắn, thậm chí còn cố tình dùng sức.
Thừa Mặc bị nhéo mà đơ người, hắn cố gắng làm bản thân bình tĩnh, nói với cô: “Tiểu Ly, buông ra.”
“Không buông.”
Thừa Mặc luống cuống, nếu cứ nhéo tiếp thì sẽ xảy ra chuyện: “Ngoan nào, em buông ra đi.”
“Lỗ tai của anh càng lúc càng nóng nha.”
Lúc này vẻ mặt của Thừa Mặc rất rối rắm, Nguyễn Tiểu Ly chăm chú quan sát từng thay đổi nhỏ trên mặt hắn.
“Thừa Mặc, anh thích em đúng không?” Cô cười quyến rũ. Qua mấy năm, đường nét trên khuôn mặt cô đã trưởng thành hơn rất nhiều, tinh xảo và hấp dẫn.
Thừa Mặc ngây người, ngay khi hắn định lấy hết can đảm để nói, cái tay nhỏ trên tai hắn đã rời đi.
Nguyễn Tiểu Ly cười, buông tay ra và lui về phía sau hai bước, ánh mắt cô chuyển hướng nhìn về đầu kia của lối đi, nơi đó có một người đang đi tới.
Lưu Vũ Kỳ vội vàng lại đây, vừa tới nơi đã nhìn thấy Nguyễn Tuấn Ly và Thừa Mặc đang đứng nói chuyện với nhau. Nhìn thấy Nguyễn Tuấn Ly, Lưu Vũ Kỳ thở phào nhẹ nhõm. Cô bước nhanh đến: “Tiểu Ly, với thực lực của em lẽ ra em nên ra sân ở hiệp hai, sao hiệp hai lại không có em? Hơn nữa lúc nghỉ giữa giờ Thừa Mặc có đi tìm em, em đi đâu vậy, đã xảy ra chuyện gì à?”
Trong trận đấu này không thể có bất kỳ sai lầm nào.
Lưu Vũ Kỳ rất lo lắng cho cô, mấy năm nay mối quan hệ của họ rất tốt, tựa như chị em ruột.
Trong giải là đối thủ, ngoài đời là bạn thân. Đọc Full Tại Đọc Truyện
Nguyễn Tiểu Ly lắc đầu: “Không có gì, em không được xếp đấu hiệp hai nên lên khán đài để xem thôi.”
“Không có chuyện gì thì tốt rồi, chị thấy Thừa Mặc sốt ruột tìm em còn tưởng em mất tích rồi chứ.”
“Không có đâu.”
“À đúng rồi, chúc mừng hai người nha. Hạ Trung đã là quán quân của thành phố A, nhưng mà Hoa Lâm bọn tôi vẫn chưa bị loại, lần sau gặp nhau bọn tôi nhất định sẽ cố gắng hơn nữa, đánh bại các cậu!” Lưu Vũ Kỳ nhướng mày nói.
Nguyễn Tiểu Ly cười khẽ: “Lần sau cũng chưa chắc em sẽ ra sân.”
“Ra sân mới tuyệt, lâu lắm rồi chị không đánh riêng với em.”
Hai cô gái trò chuyện vui vẻ, Thừa Mặc bị bỏ sang một bên.
Gương mặt của Thừa Mặc dần trở nên khó coi, bây giờ trong lòng hắn rất buồn bực.
Có chút hối hận lúc nãy đã không nói ra sớm hơn.
Tai của hắn hãy vẫn còn tê dại, nhưng kẻ nhéo tai hắn, con nhóc kia, lại như không có chuyện gì mà nói chuyện phiếm với người khác!
Tiểu Ác nhìn sắc mặt của Thừa Mặc qua màn hình, lắc đầu: “Tiểu Ly, nam chính giận rồi.”
“Ừm.”
“Anh ta buồn bực.”
“Ừm.”
“Cô không làm gì tiếp à?”
“Ừm.”
Này chính là chọc người xong rồi không phụ trách!
Nguyễn Tiểu Ly lại biến thành người phụ nữ trong mắt chỉ có nhiệm vụ, tội nghiệp Thừa Mặc phải khó chịu mấy ngày.
Các ứng viên tranh cử trên khắp cả nước đã được chọn xong, vì vậy các đội sẽ tập trung tại Thành phố A để chọn ra quán quân toàn quốc.
Ở giải lần này, các đội lần lượt lộ bài của mình. Vốn tưởng rằng giải đấu trước đã rất xuất sắc, không ngờ giải sau lại càng đặc sắc hơn. Tất cả những đội tham gia bây giờ đều giữ lại thực lực ở vòng trước, rất nhiều người chưa từng lên sân khấu, nhiều người còn chưa từng tung ra tuyệt chiêu bao giờ. Trận đánh sau càng hấp dẫn hơn trận trước, kích thích tinh thần của những bạn trẻ yêu mến thao điện tử khiến ai nấy đều hứng chí bừng bừng.
Nhìn những đội tuyển xuất sắc trước mặt, bọn họ dường như đã nhìn thấy quốc gia của mình đứng hạng cao nhất ở giải thế giới!
“Mẹ nó, cái tên gầy gầy kia của Hoa Lâm căn bản không phải là hỗ trợ, khả năng tấn công của cậu ta mạnh hơn hỗ trợ nhiều! Nhân tài!”
“Không phải chứ, Thiên Hào kìa. Tin đồn anh ta ký hợp đồng với một đội tuyện vây mà là thật. Bình thường tối livestream tấu hài muốn chết, không ngờ tay lại “to” vậy luôn đó!”
Một số khán giả rất quen thuộc với các streamer đi theo phong cách tấu hài, còn tưởng rằng kỹ năng của họ rất tầm thường nên mới nhờ tấu hài để làm người hâm mộ yêu thích.
Không ngờ một streamer bình thường mua vui làm nũng lại là một cao thủ!
“Tôi tưởng Thiên Hào là một con gà, lắm lúc còn bị người ta bón hành… Nếu không phải bây giờ nhìn thấy anh ta trên sân, cmn ai mà biết được anh ta là tuyển thủ!”
“Fuck, đừng dọa tôi.”
“Tra Baidu đi, mặc dù là chuyện đã xảy ra nhiều năm trước nhưng mà anh ta quả thật là đại lão đó. Tuổi này rồi mà vẫn có thể đứng trên sân khấu, quá tuyệt.”
Ở đây có rất nhiều người đã lớn tuổi, tốc độ tay rõ ràng không thể so với lớp trẻ nhưng kinh nghiệm phong phú của họ đã đủ để san bằng khoảng cách.
Ngoài ra một số người trẻ tuổi có thành tích xuất sắc cũng xuất hiện.
Chẳng hạn như Tuấn!
Khi Nguyễn Tiểu Ly lên sân khấu và cắm thẻ trò chơi vào thì cái tên đã mất tích lâu này, Tuấn, cuối cùng cũng xuất hiện trên màn hình lớn.
Nhóm khán giả dưới khán đài ngây ngẩn một hồi, sau đó là những tràng pháo tay vang dội.
“Ai nói Tuấn bị Hạ Trung huấn luyện đến phế? Ai nói bị hủy hợp đồng? Mấy người nói bậy đó mau quỳ xuống cho tôi!”
“Tuấn, trời ơi, tôi vẫn còn nhớ rõ dáng vẻ của cậu ta một mình đấu với cả đội Hoa Lâm. Quá đã, đây chắc chắn là át chủ bài nha.”
“Tôi có đọc một bài trên mạng nói Tuấn là con gái, chỉ mới 20 tuổi, còn rất xinh nữa.”
“Cậu đừng làm tôi sợ, Tuấn là con gái?”
“Tuấn! Tôi đợi hơn bốn năm chờ cậu ta xuất hiện, tôi còn tưởng cậu ta bị Hạ Trung hủy hợp đồng thật rồi. Mở camera nhanh lên, tôi muốn nhìn xem Tuấn trông như thế nào.”
Trung tâm sân khấu có ba màn hình lớn, cái lớn nhất dùng để chiếu trận đấu, phía dưới là hai màn hình nhỏ dùng để chiếu mặt của hai đội, hình ảnh máy quay được xếp thành một hàng.
Khi các màn hình được bật lên, khuôn mặt của thành viên hai đội lần lượt xuất hiện.
Thông thường trong một trận đấu thể thao điện tử, mọi người sẽ xem diễn biến trận đấu là chính. Trên cơ bản tuyển thủ thao điện tử đều rất gầy, quầng thâm mắt đậm, lại còn bị cận thị. Dù sao thì phải nhìn chằm chằm vào máy tính mỗi ngày, ngày nào cũng tập luyện cao độ nên cận thị, quầng thâm mắt và gầy là bệnh chung của rất nhiều tuyển thủ.
Nhưng khi màn hình bên Hạ Trung được bật lên.
Thừa Mặc thì mọi người đều đã gặp rồi, nhưng mỗi khi quay đến mặt hắn, một số cô gái có mặt ở đây vẫn ồ lên ngạc nhiên.
Hình ảnh máy quay của Tuấn đã được bật lên, một gương mặt xinh đẹp với mái tóc hơi ngắn hiện ra trước ống kính.
Ngũ quan tinh xảo, mái tóc hơi ngắn, thoạt đầu còn tưởng là con trai nhưng khi cô khẽ ngẩng đầu lên thì vẫn có thể nhìn ra đó là một cô gái rất xinh đẹp.
Đây là lúc tất cả nam nữ trên khán đài đồng thời kêu lên!
“Khá đẹp trai à nha!” Đọc Full Tại Đọc Truyện
“Phụt, thật sự là tôi đang xem thi đấu thể thao điện tử chứ không phải là một cuộc thi tuyển chọn tài năng của nhóm nhạc thần tượng à?”
“Hạ Trung thật tuyệt vời, tất cả các thành viên trong đội của họ đều rất đẹp trai!”
“Hoàn toàn ở cấp độ có thể debut luôn nhé, sau khi giải nghệ có thể lấn vào giới giải trí. Tôi thích vẻ đẹp của Tuấn quá!”
“Hình như Tuấn là con gái.”
“Đúng là con gái, quá đẹp quá xinh, chị yêu em!”
Nguyễn Tiểu Ly không nghe được âm thanh ở bên ngoài. Cô cầm lấy chiếc tai nghe màu đỏ ở bên cạnh và đeo vào, cả quá trình này đã làm mê đắm không ít người theo dõi.